Chương 44: Tham gia dự tiệc
Ước chừng hơn nửa canh giờ, chiếc xe mới tới được một căn biệt thự độc lập nằm ở ven biển Tây Cống, bên ngoài căn biệt thự có một chiếc xe thùng đang dừng lại, hai gã đàn ông giống như là phóng viên trong tay cầm camera, ngó đầu vào bên trong nghe ngóng, quay lại thì trông thấy chiếc Ferrari của Hạng Hồng chạy đến, lập tức xoay người chụp ảnh.
Hạng Hồng dừng xe lại, kính xe hạ xuống, nhìn thăm dò ra bên ngoài một cái, cười hỏi: "Hai vị phóng viên đại ca cảm thấy hứng thú đối với biệt thự của tôi sao?"
Hai gã phóng viên chứng kiến được dung nhan của Hạng Hồng, nhất thời sắc mặt đại biến, run giọng nói: "Thì ra… Nơi này là nhà của Hạng tiểu thư, thật sự là xin lỗi, chúng ta không biết… Thật sự không biết…"
Hạng Hồng vẫn đang cười cười, vươn tay ra ngoài cửa xe, hai gã phóng viên lúng túng, lập tức minh bạch ý tứ của nàng, vội vàng mở lắp sau của camera, lấy ra cuộn phim đưa tới tay nàng.
Hạng Hồng tiếp nhận cuộn phim, trầm giọng nói: "Còn đứng ở chỗ này làm gì, có muốn tôi mời các anh vào nhà ngồi chơi một chút không?"
Hai gã phóng viên nghe vậy, vội vàng chạy tới xe của mình, quay đầu xe lại, chạy như trối ch.ết, rất nhanh liền biến mất.
Bước xuống xe, Thạch Thiên đi theo sau Hạng Hồng tiến vào trong đại sảnh của căn biệt thự. Đại sảnh này phi thường rộng lớn, chừng hai trăm thước vuông, có hơn hai mươi nam nữ, quần áo chỉnh tề đang tụ tập nói chuyện phiếm. Chứng kiến Hạng Hồng cùng Thạch Thiên đi vào, tất cả mọi người đều nhìn về phía hai người bọn họ, đại bộ phận mọi ánh mắt đều đổ dồn lên người Thạch Thiên. Những người này đều là thân tín của Hạng Hồng tại "Yongxing entertainment", cơ bản đều biết mục đích của Hạng Hồng vì sao lại tổ chức bữa tiệc này, chứng kiến người thanh niên mặc bộ quần áo cầu thủ bóng đá, chân đi dép lê, trong ánh mắt của mọi người chung quanh đều tràn ngập sự kinh ngạc.
Thạch Thiên lại không thèm nhìn bọn họ, thấy một bên đại sảnh kê một chiếc bàn dài, được trải một lớp khăn trắng bóng như tuyết, trên bàn bày biện đủ các loại mỹ thực muôn màu, muôn vẻ, len lén rời khỏi Hạng Hồng, đi qua đó, gặm lấy gặm để.
Hơn hai mươi người kia sôi nổi cùng tiến lên chào hỏi Hạng Hồng, nàng gật đầu đáp lại một cái, sau đó nói: "Mọi người cứ tuỳ ý vui chơi, Sĩ Kiệt… anh lại đây một lát" Mã Sĩ Kiệt cũng là vị khách mời duy nhất trong buổi tối hôm nay, mà không phải là nhân viên của công ty "Yongxing entertainment", chỉ bởi vì hắn cũng đã gặp qua Thạch Thiên, cho nên Hạng Hồng mời hắn tới cho đông đủ quân số.
Mã Sĩ Kiệt đi đến trước mặt Hạng Hồng nói: "Đại tiểu thư, có chuyện gì vậy?"
Hạng Hồng hỏi: "Kim Hinh cùng hai tiểu cô nương kia đâu?"
Mã Sĩ Kiệt nói: "Ở trên lầu, để tôi đi gọi các nàng xuống dưới này".
Hạng Hồng nhìn thoáng qua Thạch Thiên, thấy hắn đang chăm chỉ ăn uống, nói: "Tôi và anh cùng lên trên đó".
Hai người lên tầng, đi vào một gian phòng ngủ, bên trong phòng ngủ có một vị nữ tử xinh đẹp niên kỷ chừng ba mươi tuổi, đang nói chuyện gì đó với hai thiếu nữ độ mười bảy mười tám tuổi, hai nữ tử này cũng rất xinh xắn, cả hai đều mặc một bộ miniskirt lưng trần. Nhìn thấy Hạng Hồng bước vào trong gian phòng, liền đứng dậy tiến lên nghênh đón, bước đi có vẻ bất ổn, hai gò má đỏ bừng giống như nửa tỉnh nửa say, một cặp chân dài đong đưa, rất mê người, thanh âm câu hồn lạc phách cất lên: "Vậy… Vị Thạch tiên sinh đã đến rồi sao?"
Hạng Hồng gật đầu nói: "Đến rồi, chị Hinh, đã dạy bảo các nàng rồi sao".
Kim Hinh "khanh khách" cười duyên nói: "Hai nàng tiểu xử nữ này có vẻ khẩn trương, em thật là muốn làm khó chị, bất quá trông bộ dạng các nàng mềm mại đáng yêu, cần gì phải học cách câu dẫn nam nhân, cứ hướng bên cạnh hắn mà đứng, ta không tin có nam nhân nào không chút động tâm".
Hạng Hồng nghĩ thầm, Thạch Thiên cũng là hắn không thích che giấu cái bản tính ngụy quân tử gì, nhớ lại thái độ của Thạch Thiên đối với Hạng Kiều, lại càng cảm thấy được hắn không phải là kẻ vừa thấy sắc liền đã động tâm tư. Hiện tại có muốn cũng vô dụng, liền phân phó cho Mã Sĩ Kiệt trước tiên dẫn hai cô nàng khả ái này xuống dưới lầu đi tiếp cận Thạch Thiên, sau đó chính mình kéo tay Kim Hinh ngồi xuống chiếc giường trong phòng ngủ, sẵng giọng nói: "Có chuyện vui gì mà lại uống say đến vậy, buổi trưa là cùng hẹn hò với vị công tử nào? Đem phóng viên tới đây nhòm ngó đến nới này của em".
Kim Hinh thanh âm phóng đãng, cười nói: "Cũng không phải là cái vị Lưu thiếu gia kia, gã này thực đáng ghét, bám lấy chị mấy tháng liền, hôm nay thiếu chút nữa hại chị đuổi không đi".
Hạng Hồng cười nói: "Nếu hắn đối với chị si tình như vậy, liền tính toán chuẩn bị làm dâu nhà Lưu gia đi thôi".
Kim Hinh ha ha cười nói: "Si tình? Bỏ đi… Ai theo đuổi chị đều nói là si tình, em đừng xem bọn hắn đối với chị cứ dây dưa không ngớt như vậy, nếu chị nói bọn họ cầu hôn chị, đảm bảo chạy trốn so với Ferreri của em còn nhanh hơn, nam nhân, đều không phải thứ tốt, với chị mà nói, chính là bọn họ chơi chị, chị chơi lại bọn họ mà thôi".
Hạng Hồng thở dài: "Chị Hinh, chị định cứ mãi như vậy cả đời sao?"
Kim Hinh chẳng hề để ý nói: "Như này không phải tốt sao? Nói sao đi nữa, chị cũng chỉ có thể như vậy, so sánh thì chị cũng không bằng mấy cô nàng làm kỹ nữ, các nàng có đủ tiền lời rồi, liền có thể tìm một nơi không ai quen biết mình, tìm một người nam nhân thích hợp, xây dựng một cuộc sống mới, chị có thể tìm được nam nhân như vậy sao?"
Hạng Hồng đương nhiên biết tình cảnh của Kim Hinh, khi còn trẻ nàng là một siêu sao điện ảnh hơn mười năm, hiện tại đã rút chân ra khỏi giới điện ảnh, tuy nhiên, mấy năm gần đây gặp phải tai tiếng ȶìиɦ ɖu͙ƈ không ngừng, danh khí lại càng lớn, có thể nói không ai không nhận biết nàng, nếu có người nguyện ý cưới nàng, cũng chưa chắc đã phải là thật tâm. Nhưng Hạng Hồng lại hiểu, nàng không phải là cái loại trời sinh tính tình phóng đãng, mà là trải qua một mối tình thất bại, tâm tính bị đả kích cho nên mới tìm thú vui để phát tiết, không khỏi lại thở dài.
Kim Hinh hiển nhiên không muốn cùng Hạng Hồng tán gẫu cái loại đề tài này, ẻo lả nói: "Đúng rồi, người đàn ông nào lại đáng giá tới vậy, có thể khiến cho đại tiểu thư của Hạng gia không tiếc hy sinh hai cái xử nữ của công ty, bản thân chị thật là muốn xuống kiến thức qua một chút".
Trong giới giải trí, tại một vài thời điểm các nữ diễn viên cũng tương đương là một công cụ giao tiếp xã hội, dùng sắc đẹp đến chiêu đãi một vài nhân vật đặc biệt, cũng là một chuyện thường tình. Có thể làm cho Hạng Hồng dùng hai xử nữ để đi bồi tiếp, thì đúng thật là không có nhiều người lắm, lại còn trăm phương ngàn kế dạy các nàng chủ động câu dẫn người này, khó trách làm cho Kim Hinh cảm thấy tò mò
Hạng Hồng cùng Kim Hinh quan hệ cực kỳ thân mật, cũng không giấu diếm, nói: "Em cũng không rõ hắn là cái loại người gì, có đôi khi em cảm giác hắn rất đơn thuần, nhưng có lúc em lại cảm thấy hắn rất đáng sợ, giống như một gã quái nhân, là bạn học của Tam muội".
Kim Hinh kinh ngạc nói: "Vẫn còn là một học sinh trung học sao, có đẹp trai không?"
Hạng Hồng ha ha cười nói: "Ừm… Mới từ Châu Phi đến HongKong, thế nào… Chị cũng có hứng thú sao?"
Kim Hinh vừa nghe là từ Châu Phi đến, vội vàng lắc đầu nói: "Thôi khỏi… Người da đen chị không có thích."