Chương 46: Khó có thể tin
Hạng Hồng đi vào thư phòng, nói chuyện qua điện thoại cùng Hạng Kiều một hồi, tuy Hạng Kiều không chịu nói ra nguyên nhân vì sao muốn tìm Thạch Thiên mà lột da hắn, nhưng bằng vào sự hiểu tính của Hạng Hồng đối với Hạng Kiều, cũng đoán ra được đại khái, khẳng định là Thạch Thiên không để ý đối với nàng ta, xúc phạm tới tính tình tiểu thư của nàng, hai người trong đó cũng không phát sinh ra đại sự gì, nên cũng không nói cho nàng ta biết Thạch Thiên đang ở tại biệt thự của mình, an ủi vài câu xong ngắt máy. Hạng Hồng đi xuống đại sảnh dưới lầu, đem điện thoại trả lại cho Mã Sĩ Kiệt, lại không thấy Thạch Thiên cùng Kim Hinh, hai cô gái kia vẫn đang đứng ở trước bàn ăn, mắt ngấn lệ, rất là đáng thương.
Hạng Hồng đi đến trước mặt hai cô gái hỏi: "Thạch tiên sinh đâu?"
Một cô gái nói: "Anh ấy đã đi lên trên lầu rồi".
Hạng Hồng lại hỏi: "Là đi cùng Kim Hinh lên đó sao?"
Hai người gật đầu, một cô gái nói: "Hạng tiểu thư, thực xin lỗi…"
Nói xong hai cô gái đều rơi nước mắt.
Hạng Hồng cười nói: "Đừng khóc, cái này cũng không trách các cô".
Nàng đã nhận định Thạch Thiên là quái vật không gần nữ sắc, nếu không Hạng Kiều cùng Lý Hiểu Lệ, Quách Thiến Vi là những cô gái xinh đẹp như vậy, Thạch Thiên đối với các nàng đều không chút động lòng, hai người này thất bại cũng là hợp lý, phải biết rằng các nàng Hạng Kiều ngoại trừ chút tính tình ra, thì về các phương diện khác đều mạnh hơn hai cô gái này gấp mấy lần.
Hạng Hồng biết hai cô gái này cũng không hoàn toàn vì không hoàn thành nhiệm vụ nàng giao mà khóc, mà là đau lòng vì mất đi một cơ hội phát triển tốt. Vốn các nàng đối với nhan sắc của mình cũng rất là tự tin, bằng không cũng sẽ không được Hạng Hồng chọn, bảo lưu được tấm thân xử nữ trân quý cũng không phải là vì hai người có tư tưởng truyền thống, mà là bởi vì chưa gặp được đối tượng đáng để hai nàng trả giá.
Đối với xã hội coi trọng vật chất, tư tưởng rộng mở này, các cô gái còn giữ lại tấm thân xử nữ đại khái có hai loại (vị thành niên không tính trong đây), một loại là bộ dạng có chút hoài cổ, ví dụ như giống tinh tinh, khỉ, hoặc còn sớm hơn, ví dụ như khủng long. Còn có một loại là tất cả những gì trên tấm thân mình đều tính toán hoàn hảo, kể cả màng xử nữ, chỉ có đạt tới giá trị tương xứng đối với các nàng thì mới có thể trả giá, những người này bình thường đối với bản thân rất có tự tin, không sợ biến thành lão xử nữ, cùng lắm là sell off "bán ra" thôi.
Hai người này rõ ràng là loại phía sau, khi Hạng Hồng dùng điều kiện đưa các nàng trở thành đại minh tinh, để các nàng đi câu dẫn Thạch Thiên, các nàng liền không do dự mà đáp ứng, một minh tinh so với một cái màng xử nữ đúng là không thể so sánh được. Hơn nữa các nàng sau khi nhìn thấy Thạch Thiên, cảm thấy hắn tuy quần áo bình thường, không chải chuốt, nhưng lại tuấn mỹ phi phàm, làm các nàng cũng rất động tâm, không tính là có hại.
Nhưng Thạch Thiên sau khi liếc nhìn các nàng, liền kiên quyết không cho các nàng tiếp cận, làm như e sợ các nàng, làm cho lòng tự tin của các nàng bị đả kích lớn. Nhưng tức giận nhất chính là, Kim Hinh xuống lầu mới cùng hắn chào hỏi, hai người liền vô cùng thân mật tay cầm tay lên lầu tâm tình, các nàng tuy biết không thể so sánh cùng Kim Hinh, nhưng cũng kém không quá lớn, tự nhiên ủy khuất muốn khóc, trong lòng đã sớm đem Thạch Thiên mắng tới mấy vạn lần.
Hạng Hồng có chút nghi hoặc trở lên trên lầu, muốn nhìn xem Kim Hinh cùng Thạch Thiên đang làm cái gì, dù sao Thạch Thiên là do mình mời đến, sau khi vào biệt thự liền đem hắn gạt sang một bên cũng không tốt, nên đi lên tìm. Thạch Thiên này một khi đã không gần nữ sắc, vậy phải nghĩ biện pháp tìm thứ mà hắn cảm thấy hứng thú, để còn mượn sức hắn. Tìm khắp mấy phòng khách, ban công ở lầu hai lầu ba cũng không thấy hai người này, trong lòng lấy làm kỳ, khi trở lại thì phát hiện phòng ngủ vừa rồi cùng Kim Hinh nói chuyện phiếm đã đóng, đẩy ra thì thấy đã khóa, mơ hồ còn nghe thấy bên trong có tiếng rên rỉ, la hét, không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn, liền chạy qua thư phòng cách vách, khóa cửa lại, mở màn hình TV ở thư phòng ra, hình ảnh xuất hiện làm cho Hạng Hồng quả thực không dám tin là thật.
Lúc này trên màn hình xuất hiện một đôi nam nữ trần truồng, đang điên cuồng ân ái, đúng là Thạch Thiên cùng Kim Hinh, làm cho Hạng Hồng có chút dở khóc dở cười, vốn cảm thấy Thạch Thiên mới mười sáu tuổi, nên thích các cô gái cùng tuổi, bản thân vất vả vì Thạch Thiên từ công ty chọn lựa ra hai người, hơn nữa chuyên môn chọn lựa xử nữ, hắn lại giống như thấy mãnh thú hồng thủy mà trốn tránh, Kim Hinh này là mình bảo xuống giải vây, lại cùng hắn nhanh như vậy, xem ra Kim Hinh này có biện pháp.
Hạng Hồng cầm lấy điện thoại gọi cho Mã Sĩ Kiệt ở dưới lầu, bảo hắn bảo mọi người dưới lầu đi về, dù sao mục đích hôm nay xem như đã đạt, không cần bọn họ nữa, bản thân thì chằm chằm vào màn hình mà thưởng thức. Ân ái như vậy Hạng Hồng cũng là lần đầu tiên thấy, có khi công ty quay phim cấp 3, đạo diễn cũng sẽ thiết kế một số động tác có độ khó cao, bất quá đều là giả, diễn viên chỉ làm bộ, cũng không phải là làm thật, nhưng hiện tại phương thức của Thạch Thiên cùng Kim Hinh trong phòng ngủ, quả thực độ khó không cùng một cấp bậc.
Cả thân thể Kim Hinh bị Thạch Thiên nâng lên trong không trung, thân trên dao động, hai chân quắp chặt vào thân thể của Thạch Thiên, mà Thạch Thiên lại như không chút cố sức, thân thể của Kim Hinh trong tay hắn chỉ như là một con mèo nhỏ, một tay còn vuốt ve khắp cơ thể Kim Hinh. Kim Hinh làn da toàn thân đã xuất hiện hiện tượng sung huyết, mặt cùng ngực đều đỏ ửng, vẻ mặt khoa trương, liên tục thở gấp, khi Thạch Thiên mạnh mẽ tiến lên, thì nàng cũng quát to lên nhưng thanh âm đã có vẻ vô lực, rõ ràng là nàng đã lên cao trào nhiều lần.
Tiếp theo Thạch Thiên lại thay đổi mấy tư thế, xem Kim Hinh như đồ chơi trong tay hắn, tùy ý bài bố, Hạng Hồng thấy mà trợn mắt há hốc mồm, thật khó tưởng tượng đây là một thiếu niên mười sáu tuổi. Xem kinh nghiệm của hắn, hoàn toàn là lão luyện tình trường, chẳng lẽ hắn thực đối với các nàng Hạng Kiều xem không lọt mắt.
Xem cho tới khi chấm dứt, hai người trong phòng ngủ đã ôm nhau ngủ, Hạng Hồng nhìn thời gian, thì đã hơn một giờ.