Chương 19-2: Chỉ là bằng hữu sao? (2)
"Con muốn làm rõ vài việc, bây giờ con muốn từ hôn." Đường Vĩ bình tĩnh nói.
"Làm rõ vài việc? Hay nhỉ, ba không cho phép." Ba Tề nói.
"Con hoàn toàn không nghĩ đến chuyện thừa kế công ty của ba, khi đó con đáp ứng ba chuyện kết hôn là vì ba nói muốn hợp tác cùng bách hóa Thiên Sử, nếu như ba muốn hôn lễ ngày đó không có chú rễ, ba cứ tiếp tục không cho phép đi." Đường Vĩ đứng dậy vặn chốt cửa, ra ngoài.
Suy nghĩ của anh bay về thời trung học.
"Aiz, em nghĩ anh làm bác sĩ là một lựa chọn đúng đó." Như Điệp nói.
"Đúng thế nào? nói nghe xem." Lần đầu tiên có người nói với hắn như vậy.
"Bởi vì em phát hiện anh rất thích học y, mỗi lần đến thư viện anh đều nán lại rất lâu." Như Điệp nhìn anh chăm chú nói.
"Vậy còn em, sau này muốn làm gì?" Đường Vĩ hỏi.
"Em muốn làm DJ trên radio hoặc là lồng tiếng phim hoạt hình." nói đến đây, gương mặt của Như Điệp cười thật tươi phát ra ánh sáng rực rỡ.
☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆
Đường Vĩ suy nghĩ một hồi, liền quyết định đi tìm Dữu Linh nói rõ ràng.
"Dữu Linh, anh là Đường Vĩ, anh có chuyện muốn nói với em." Đường Vĩ gọi điện thoại.
"Được, em sẽ đến nhà anh." Dữu Linh vui vẻ nói.
"Được, gặp em sau." Đường Vĩ nói.
Tại nhà của Đường Vĩ.
"Có việc gì vậy?" Dữu Linh hỏi.
"Chúng ta… hủy bỏ hôn ước đi." Đường Vĩ trực tiếp nói.
"Là bởi vì Đồng Như Điệp sao?" Dữu Linh đột nhiên có dự cảm này liền vội vàng hỏi.
"Là vì cô ấy, nhưng thực sự anh cũng không yêu em." Đường Vĩ thành thực nói.
"Chẳng lẽ cô ấy đã bò lên giường của anh? Em cũng có thể." Dữu Linh cố tình gây sự.
"không được nói cô ấy như vậy" Đường Vĩ nhíu mày.
"Sao anh có thể đối với em như vậy" Dữu Linh đánh vào ngực hắn, miệng phát tiết.
Bởi vì Đường Vĩ tự biết có lỗi với cô, nên để cô tùy ý làm vậy, mặc cô đấm cho đến khi tay tê dại mới dừng lại.
"Nếu như em cho anh, anh sẽ yêu em đúng không?" Dữu Linh hỏi.
Dữu Linh không chờ hắn trả lời, tay liền phủ lên đũng quần hắn.
Đợi một lúc lâu mà nơi đó của hắn vẫn ngủ say, cô chưa từ bỏ ý định muốn kéo khóa quần hắn xuống.
Lại bị hắn ngăn cản.
"Em có thể tìm được người tốt hơn, tội gì phải hạ thấp mình làm việc này." Đường Vĩ khuyên bảo.
"anh chính là người tốt nhất." Dữu Linh đỏ cả vành mắt nói.
"Em đi đi" Đường Vĩ kêu cô rời đi.
"Em sẽ không từ bỏ dễ dàng như vậy đâu." Dữu Linh thấy hết hy vọng, hung ác nói rồi bỏ đi.