Chương 8: Đi chơi (2)
"" này, kéo em đi làm gì còn có tại sao anh lại tức giận "" Vy Vy vừa chạy theo Bắ Nghiêm vừa hỏi, người này cuối cùng là bị gì vậy bỗng dưng kéo cô vào ngược trong nhà làm gì còn vác theo khuôn mặt hầm hầm như vậy
"" thay đồ "" Bắc Nghiêm đen mặt, cô vẫn không biết tại sao anh tức giận sao thật tức ch.ết anh mà
"" oa..không chịu mặc như vậy rất đẹp a "" Vy Vy cố dãy dụa khỏi bàn tay lớn của anh bất quá sức con gái làm sao bằng nổi sức của một đại nam nhân như Bắc nGhiêm cho nên mặc dù muốn nhưng cũng không thể thoát được đành để mặc cho anh kéo đi vào trong nhà đi thẳng lên phòng cô, chớ nên hỏi tại sao anh lại biết được phòng cô ở nơi nào bởi vì phòng của Vy Vy từ nhỏ vẫn không hề thay đổi sang chỗ khác mà Bắc Nghiêm lại nhớ rất rõ cho nên biết là chuyện bình thường
" mặc cái này " Bắc Nghiêm không biết lại lôi một bộ váy màu hồng từ ngóc ngách trong tủ đồ nào đó ra đưa cho Vy Vy. Môtk chiếc váy dài hơn đầu gối có dây buộc trên cổ chính giữa có môtk chiếc nơ nhỏ màu trắng xinh xắn
Mặt cô đen lại nhìn chiếc váy đang cầm trên tay, sao cô lại không biết trong tủ mình còn chiếc váy như vậy nhỉ: A.... " cô nhớ rồi đây là chiếc váy này là của anh hai cô mua nha. Lưu Diệc bảo cô đi ra ngoài nên mặc mấy bộ đồ như vậy nhưng mà cô lại không thích kiểu váy như vậy đâu nhìn sao sao ấy
"Sao vậy " Bắc Nghiêm thấy cô trầm tư suy nghĩ thì hỏi lại
" này...anh có tính linh thông với anh hai em hả? " Vy Vy tò mò hỏi, nếu không tại sao cái gu thời trang của hai người lại giống nhau như vậy cơ chứ
" hả... "
" ô...k có gì em "
Khoảng chừng 5 phút sau, Bắc Nghiêm đứng bên ngoài phòng tắm đánh giá mọi thứ trong phòng, vẫn là cách trang trí như vậy,chính giữa căn phòng là môtk chiếc giường công chúa kiểu lớn chừng 7 hay 8 người cũng có thể nằm vừa bên trên có một tầng màn nhỏ che lại. Xung quang giường là những vật dụng đáng yêu của bé con hắn ( mị:ây da chị đã bị người nào đó gắn mác "của hắn " rồi)
Phía bên dưới là chỗ của mấy cái tủ đồ và trang sức nhiều vô số kể còn có một cái tủ lớn đựng toàn trang phục và trang sức hắn chưa bao giờ thấy nếu như hắn đoán không lầm thì đó là những thứ ông Lưu sai người làm theo thiết kế của Vy Vy mà tạo thành. Nhìn những bộ trang phục hay trang sức đó hắn cảm thấ tự hào ( mị: hắc hắc tự kỉ thì có)
Vy Vy từ trong phòng tắm bước ra bỗng nhiên lại ngỡ người nhìn theo chỗ Bắc Nghiêm đang đứng,anh rất cao mặc sơ mi vào nhìn rất đẹp vùng lưng rắn chăcd nhìn rất mê người,bất tri bất giác cô lại nhìn đến ngơ người kể cả Bắc Nghiêm đã đứng bên cạnh mình lúc nào cũng không hay
" sao vậy, bị anh hấp dẫn rồi " Bắc Nghiêm tà mị đứng trước mặt cô,khóe miệng nhếch lên trông rất tà ác
"Đâu.. đâu có " Vy Vy che mặt lại không dám nhìn, cô chắc chắn khuôn mặt mình hiện tại rất đỏ nếu như còn bị anh nhìn thấy chắc chắn sẽ bị cười đến thúi mũi cho mà xem
Bắc Nghiêm bị hành động của cô chọc cười đến càng ngày càng lớn còn đánh giá nhìn cô, quả thật cô mặc cái gì trên người cũng rất đẹp bộ váy dài hơn đầu gối lại càng khiến cô thêm xinh xắn đáng yêu
Bắc Nghiêm nhéo mũi cô một cái rồi lại không cầm lòng đưa tay ra sau gáy giữ lại áp đôi môi nóng bỏng của mình xuống khuôn mặt đang đỏ ửng của cô
" ưm... "
Hai người hôn nhau cho tới khi Vy Vy không thể thở mới chậm rãi buông ra,hắn vuốt vuốt bờ môi mền mại của cô môi thì ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ. Chỉ khi ở bên cạnh cô hắn mới không thể kìm chế bản thân mình mà trở thành một con người hoàn toàn khác không còn sự lạnh lùng thay vào đó là sự dịu hiền cưng chiều cô. Từ trước tới nay chưa từng có một người để hắn làm như vậy nhưng hôm nay đã khác bở vì đã có cô bên cạnh
Sẽ rất nhanh bé con sẽ chỉ thuộc về một mình hắn. Ánh mắt Bắc Nghiêm nhìn cô càng thêm sủng nịch cùng có mê luyến