Chương 3: Lột xác
Nguồn tin nó và anh chia tay nhanh chóng được phát tán và đây hẳn là tin vui cho tất cả những nữ sinh trong trường, những nữ sinh trước đây vì nể mặt Trịnh Khải nên không dám gây chuyện với nó khi nghe tin Trịnh Khải và nó đã chấm dứt quan hệ thì càng lên mặt với nó hơn, cuộc sống này thật phức tạp, nội tâm con người lại càng phức tạp khiến nó không thể hiểu nổi
Đang loay hoay suy nghĩ vài điều linh tinh thì Thiệu Vân đến bên cạnh nó với vẻ mặt rất nghiêm trọng, nó chẳng còn lạ gì với cái vẻ mặt này của Thiệu Vân nữa, cô ấy lúc nào cũng biểu cảm lố so với sự việc
-mày biết gì không Bình Bình? Cái thằng mất dạy hôm bữa đụng độ ở canteen đấy, trong lớp mình có một đứa là fan ruột của thằng đó đấy, thấy kinh khủng chưa, thằng 3D vậy cũng có người thích đã vậy thằng đấy lại còn là nam thần của trường nữa, thật không tin nỗi
Nghe Thiệu Vân nói mà nó muốn sặc nước, cái tên đó có cho thì nó cũng chẳng thèm chứ đừng nói là fan ruột
-tên Lâm Duy đó lớn hơn chúng ta nhưng chẳng đáng mặt làm anh gì cả, tao cá 100% là thằng đó thích con trai chứ chẳng có đứa man nào đối xử với con gái như thế._ nó quả quyết khẳng định
Thiệu Vân chợt thở dài -nếu mày với anh Khải mà còn quen nhau thì chúng ta đã có thể nhờ ổng cho thằng đó một trận rồi.
Nói đến đây Thiệu Vân mới nhìn nó, thấy nó rưng rưng như sắp khóc, biết là mình đã lỡ lời chạm đến nỗi đau của nó nên Thiệu Vân tự đánh vào miệng mình
-tao xin lỗi, tao không nhắc đến anh Trịnh Khải nữa
Nó cười nhẹ -không sao, tao ổn mà
Từ lúc vắng anh đúng là cuộc sống của nó chút đảo lộn, nó không còn thói quen cứ lâu lâu lại liếc nhìn điện thoại xem có tin nhắn của anh không, không còn thói quen chờ đợi, không còn thói quen chúc anh vào mỗi buổi sáng cũng như không còn thói quen ngủ gật vì đợi anh quá lâu
Nó chợt nhận ra rằng dù có anh hay không thì cuộc sống của nó vẫn như vậy, bởi anh quá vô tâm. Thế mà đã có lúc nó nghĩ rằng thiếu anh nó sẽ không sống nổi
-tối nay đi bar không?_ Thiệu Vân hỏi
-không_ nó thẳng thừng trả lời
Bar vừa ồn ào vừa có những thứ không ra gì, vô đó chỉ càng thêm mệt mõi, vã lại trong bar toàn những người ăn mặc sexy đứng lên nhảy nhót nhìn chẳng ra làm sao
-đi đi cho vui, tao biết là mày không thích nhưng mà tối nay anh Trịnh Khải cũng đến đó nên tao mới rủ mày đi
-anh ấy đi đâu thì liên quan gì đến tao
Thiệu Vân nhăn mặt -mày không hiểu gì hết, tối nay anh Trịnh Khải đi cùng với thứ 3 cái người mà chen chân vào cuộc tình của mày đó, tối nay mày phải ăn mặc thật lộng lẫy thật sexy vào, mày phải sáng nhất đêm nay. Lúc đó anh Khải sẽ nhìn lại con người yêu mới của anh ấy rồi anh ấy sẽ hối hận khi đã đối xử với mày như vậy
Nó lắc đầu kiên định -mày nói như vậy thì chẳng khác nào anh Khải yêu tao vì nhan sắc
-đúng là như vậy rồi còn gì nữa, thời buổi bây giờ con trai đều như vậy cả mà. Nhiều lúc tao cũng chẳng biết mày có phải con gái không nữa, không trang điểm không điệu đà bởi vậy nên anh Khải mới có người mới đó.
Thấy nó có vẻ lưỡng lự, có vẻ đã có phần lung lay, Thiệu Vân thừa cơ nói tiếp
-nghe lời tao, chỉ lần này thôi mày hãy thử ăn mặc thật sexy thật quyến rũ vào, thử một lần không sao đâu
Vậy là tan học, Thiệu Vân kéo nó đi shopping hết chỗ này rồi đến chỗ khác, không biết Thiệu Vân có mệt hay không còn nó thì đã đuối lắm rồi
Đến bây giờ nó mới phát hiện ra gu thẩm mĩ của nó và Thiệu Vân hoàn toàn trái ngược nhau, nó chỉ thích những bộ váy dịu dàng thục nữ kín đáo còn Thiệu Vân thì lại chọn những bộ thiếu vải không thể chấp nhận được
Nó không thích nhưng cuối cùng lại bị những lời nói của Thiệu Vân làm lung lay, chẳng hiểu sao nó thấy Thiệu Vân nói cái gì cũng đúng, vậy là tất cả mọi thứ đều nghe theo người phụ nữ quyền lực đó, nó chẳng ý kiến gì
-Thiệu Vân, đôi giày này cao quá tao đi không được
-tao thấy nó bình thường mà, mày phải đi đôi giày thế này mới hợp với cái váy kia, mày hiểu không
nó không nói gì chỉ lầm bầm trong miệng - em biết rồi chị
Chắc có lẽ Thiệu Vân nên làm bà nội của nó thay vì làm bạn thân
….………..
Màn đêm buông xuống, quán Bar Royal nơi đốt tiền của các thiếu gia bắt đầu nhộn nhịp
Bình Bình có thể nói là ít ăn chơi nhất trong lớp, là người con gái ngoan hiền ít nói nhưng không có nghĩa là gia cảnh của cô nàng này nghèo khó mà ngược lại cô nàng này rất có điều kiện chỉ là không thích thể hiện ra mà thôi.
Thiệu Vân cũng rất khá giả nhưng không hề khiêm tốn như Bình Bình, tất cả mọi cuộc vui đều có mặt cô, sẵn sàng bỏ tiền để mua mọi cuộc vui, là một người thẳng thắn và nói nhiều.
hai cô nàng Hai tính cách trái ngược nhau nhưng chẳng hiểu vì sao có thể làm bạn thân chừng ấy năm được
Lâm Duy và Trịnh Khải được mệnh danh là hai ông hoàng của mọi cuộc vui, đơn giản vì hai người họ rất hào phóng chịu chơi, vun tiền không tiếc và đặc biệt luôn nghĩ ra những trò mà người khác không thể nghĩ ra được
Ly rượu vang đỏ thẩm, ánh đèn chớp nhoáng xanh đỏ, người người nhảy nhót, mọi thứ như một mớ hỗn loạn khiến nó cực kỳ khó chịu
Lúc bước từ cổng vào, nó đã khiến hai vệ sĩ của quán bar phải ngước nhìn không chớp mắt, không chỉ có họ mà cả những người xung quanh cũng phải mở to mắt mà chiêm ngưỡng vẻ đẹp của người con gái đó khiến Thiệu Vân đi bên cạnh cũng tự hào thay nhưng nó chẳng quan tâm đến điều đó, cứ phía trước mà đi, lạnh lùng dửng dưng như bình thường, môi không hề hé một nụ cười
Bước vào trong, nó đi đến đâu là ở nơi đó im lặng hẳn, im lặng là để ngắm người đẹp này, im lặng để ngắm từng cử động của nó, phút chốc nó trở thành trung tâm của sự chú ý
Việc mọi người chú ý quá nhiều khiến nó cảm thấy rất khó chịu và có chút ngại ngùng, nó chỉ muốn đi ra khỏi nơi này
Một chiếc váy đen ngắn ngang đùi ôm sát người để lộ ra những đường cong quyến rũ lòng người nhưng lại rất kín đáo khi phần trên váy có hai dây buộc đến cổ một chút xuân cũng không thể thấy chỉ để lộ ra tấm lưng trần trắng nõn với đôi chân thon dài. Khuôn mặt vô cùng xinh đẹp cùng với những nét trang điểm sắc xảo, thần thái lạnh lùng trên khuôn mặt làm tăng vẻ huyền bí, đôi mắt như không có cảm xúc, đôi môi không nở bất cứ nụ cười nào.