Chương 31

hắn sợ phụ thân đánh hắn, càng sợ phụ thân thật sự cùng hắn sinh khí..
roi rất nhanh đã lấy đến đây, Tô Thần cũng bị đuổi ra phòng đứng ở ngoài cửa.


Trong phòng chỉ còn lại tổ tôn ba người, một người nằm, một người nằm úp sấp, một người cầm roi. Người cầm roi nói: ” a không nghĩ nhiều lời, quần áo đều cởi.”
Trạch nhi muốn nói không, chính là rốt cuộc không dám..


Cọ xát một hồi, Sở Dịch Vân cũng tốt tính mà chờ. Chính là cọ xát mãi, quần áo mới từ từ lui xuống. Sở Dịch Vân đưa ánh mắt dừng đôi hài Trạch nhi đang mang, Trạch nhi biết, hài cũng phải cởi..


” phụ thân ····” Trạch nhi nhỏ giọng kêu, thân mình đều phát run. Hắn dường như xin giúp đỡ cả Sở Vô Trần đang nằm trên giường, chính là có nan nỉ người ấy cũng không thể không hề trợ giúp. Trạch nhi ở trong lòng đang đánh cược, cược phụ thân sẽ không đành lòng dùng roi mây đánh hắn. Thế nhưng cổ tay bị cột tại chân ghế, phía bụng lót một cái gối mềm, vị sợ hắn chạy trốn nên cả thắt lưng cũng trói lại..


Trạch nhi vừa nhấc đầu có thể thấy Sở Vô Trần nằm ở trên giường, Sở Dịch Vân bước đi thong thả đến bên cạnh Trạch nhi với một chiếc roi mây to cỡ ngón tay cái, là thứ mà trước đây phụ thân đã từng dùng để đánh hắn, đau đến đến tận xương tủy. Chính là hiện tại, đặt ở trên cái mông trắng nõn của Trạch nhi có vẻ như vậy tàn nhẫn.


” Sở Tư Trạch, lá gan của ngươi quả thật lớn so với ta nghĩ. Ngươi đã gan làm, ta nghĩ cũng nên có gan gánh vác đi!” Sở Dịch Vân nói xong, huy động roi, không nặng vụt xuống làm do làn da trắng nõn của Trạch nhi hiện lên một đạo thũng ngân. Trạch nhi không nghĩ muốn hô lên, nhưng thật sự là rất đau đớn..


available on google playdownload on app store


Ngoài phòng, hạ nhân nghe được bên trong tiếng kêu, tóc gáy đều dựng lên. Thanh âm này trước đây đã từng nghe qua rất nhiều, nhưng đã là chuyện cách đây nhiều năm về trước, đại thiếu gia bị trách phạt tựa hồ cũng là như vậy kêu la. Chính là càng về sau càng không có thanh âm, miệng bị ngăn chận, như thế nào kêu la?


Sở Dịch Vân mặc kệ Trạch nhi tiếng kêu thảm thiết, một chút một chút đánh, Trạch nhi đau, cái gì gọi là đao cắt hôm nay hắn là thật sự được nếm thử rồi.


” phụ thân, phụ thân!” Trạch nhi đau cực kỳ, vết thương trên người hắn tưởng tượng chắc nó đang dần biến sắc cấp tốc, từ hồng thành đỏ thành tím rồi thành đen.


Sở Dịch Vân phát tiết lửa giận, Trạch nhi chịu đựng, cơ hồ đã không còn nghe được thanh âm xin tha thứ, hắn không có khí lực hô, không chỉ có mông, phía sau lưng đều bị đánh đến đầy thương tích, lần lượt thay đổi chỗ..


Mồ hôi toàn thân bất giác tuôn ra như suối, sau đó chậm rãi rơi trên mặt đất tụ tập cùng nhau, bắt đầu chính là mồ hôi tụ lại với nhau, nhưng không biết bắt đầu từ khi nào nó đã tích tụ thêm nước mắt, Trạch nhi cúi đầu vừa thấy hắn đã khóc đến mức làm cho vụng nước trước mặt mình thành một con sông nhỏ. Mỗi một roi trôi qua giống như đánh tan cả xương cốt của hắn.


Sở Dịch Vân cau mày, trên người của hắn cũng tất toàn là mồ hôi, như vậy trách đánh, hắn là lần đầu tiên cũng là lần làm hắn đau lòng nhất. Vì cái gì còn muốn tiếp tục, chính hắn cũng không biết ···.
” đủ rồi!”


Có người thân thủ bắt lấy chiếc roi đang nhắm vào người Trạch nhi vụt tới, vừa rồi cái người vẫn còn nằm trên giường kia đã đứng dậy hiện diện trước mặt hắn, lông mày nhíu lại, hung hăng trừng mắt nhìn hắn. Trạch nhi ngẩng đầu, đã sớm mất đi quyền lợi cùng phụ thân giải thích. Sở Vô Trần nhìn Sở Dịch Vân, tựa hồ cho tới bây giờ cũng chưa từng nhận thức quá người này, nhìn roi mây trong tay hắn, Sở Vô Trần đều cảm thấy bị co rút đau đớn, huống chi là cả người Trạch nhi cả người đều đầy thương tích?.


” Sở Dịch Vân, đây là con ngươi, ngươi đánh như vậy có phải hay không hơi quá đáng!” Sở Vô Trần nói xong liền hối hận. Năm đó chính hắn, cũng giống như Sở Dịch Vân lúc này nhưng càng thêm tàn nhẫn thập bội gấp trăm lần. Hắn bắt Vân nhi quỳ gối mảnh sứ vỡ, không cho ăn cơm đêm không được ngủ. nhiều ngày như vậy, hắn cùng Trạch nhi cùng một chỗ, hắn hiểu biết được nhiều thứ, Vân nhi đối vơi Trạch như vừa là từ phụ lại vừa là nghiêm phụ. Hắn yêu thương Trạch nhi, nhưng cũng quản giáo Trạch nhi, chính là cho tới bây giờ cũng không trách móc nặng nề. Hắn thật sự là không có tư cách nói Vân nhi..






Truyện liên quan