Chương 42: 42: Phản Ứng Không Kịp

Ở bên nhau lâu như vậy, Sầm Lễ tự nhiên là thấy rõ ràng ý vị trong mắt hắn.
Cậu tránh thoát khỏi tay Ninh Tu Viễn, dùng khăn tắm quấn chặt cơ thể, chỉ là động tác bị Ninh Tu Viễn ngăn chặn, cậu chỉ có thể đem thân thể lui lại phía sau.
"Giang Ngôn ở cách vách.


" Sầm Lễ nhỏ giọng nhắc nhở nói, ý chỉ nếu hắn muốn, có thể đi tìm người khác.
"Làm sao nào?" Ninh Tu Viễn hỏi.


Ninh Tu Viễn biết tối hôm qua chính mình lăn lộn đến lợi hại, nếu còn làm nữa, Sầm Lễ khẳng định sẽ chịu không nổi, cậu thân thể tuy rằng phản ứng cứng ngắc, nhưng lại sạch sẽ, giống như một trang giấy trắng, giống như chờ đợi hắn đến nhuộm đen cậu vậy.


Hắn trước mắt không nghĩ muốn phá hỏng Sầm Lễ, bằng không sau này không  được nữa.
Thân thể chậm rãi lui về sau, dán bên mặt tường lạnh giá, Sầm Lễ thanh âm mang theo chút khẩn cầu, "Ninh Tu Viễn"


Không nghĩ tới dáng vẻ này lại càng làm động lòng người, Ninh Tu Viễn tới gần chút, cúi đầu ở cổ cậu ngửi ngửi, "Sữa tắm gì vậy? Mùi hương không tồi.
( Đúng Viễn chó rồi hớ hớ)


"! "Sầm Lễ nào còn có tâm tư trả lời, mới vừa rồi còn có chút phẫn hận lại hoàn toàn biến thành sợ hãi, cậu run run rẩy rẩy nói, "Không thể làm nữa.
"
"Không làm.
" Ninh Tu Viễn khó được hảo tâm, hắn nắm tay Sầm Lễ, tiếng khàn khàn nói, "Giúp tôi bắn ra, tôi sẽ không chạm vào cậu.
"
"! "


available on google playdownload on app store


Sầm Lễ hít một hơi,  tay thon dài đặt trên hạ thân hắn.
Thân thể dường như không nghe cậu khống chế, so với dùng tay, cậu càng sợ hãi Ninh Tu Viễn ở trên thân thể cậu phát tiết, rất có khả năng cậu ngày mai khí lực tới trường đều không còn.


Một khắc cuối cùng, Sầm Lễ chỉ cảm thấy lòng bàn tay đều nóng rát, phảng phất như linh hồn hoàn toàn bị vấy bẩn.


Cậu thành thành thật thật không động đậy, Ninh Tu Viễn mười ngón giao nhau nắm tay cậu, tựa đến bên cạnh, đôi môi ướt mềm bao phủ lên, so với động tác gặm cắn lúc trước, lúc này trở nên ôn hòa hơn.


Chỉ là hôn môi rõ ràng là hành động thân mật của hai người yêu nhau, Sầm Lễ cũng không cho rằng cậu cùng Ninh Tu Viễn có bất cứ loại cảm tình gì.


Trong lòng một trận thống khổ, Sầm Lễ ý thức mơ hồ nghĩ, nếu không có Ninh Tu Viễn, cậu hẳn sẽ hẹn hò với một cô gái dịu dàng tốt bụng, có lẽ bọn họ cũng sẽ hôn môi, nhưng hiện tại cảm giác hoàn toàn bất đồng.
Sáng sớm ngày hôm sau, Sầm Lễ tỉnh lại thấy Ninh Tu Viễn đang ở bên cạnh cậu ngủ say.


Cậu động tác thật nhẹ nhàng đi xuống giường, sau đó cầm quần áo mặc chỉnh tề.
Đẩy cửa phòng đi ra, vừa lúc cách vách Giang Ngôn cũng ra tới, nghe thấy tiếng mở cửa, đối phương nhìn thoáng qua cậu.
"Sầm Lễ, cậu rất đắc ý đi.
" Giang Ngôn trên mặt treo một mạt cười.


"! "Sầm Lễ cau mày, không muốn thấy người này, càng không muốn cùng người này nhiều lời.
Truyện chính ở # trùmtruуện.
м E #


Sáng sớm dưới lầu trước tiên chuẩn bị tốt bữa sáng, chỉ là trong tình huống bình thường, Sầm Lễ đều sẽ không lựa chọn ở nơi này dùng cơm, cậu tình nguyện tới quán ăn ngoài trường học ăn một bát cháo thanh đạm.


Sầm Lễ chuẩn bị đi xuống lầu, bị Giang Ngôn một phen kéo lấy cánh tay," tôi nói cho cậu biết, A Viễn sớm hay muộn sẽ đi tìm người môn đăng hộ đối để kết hôn, loại người như cậu, nhiều lắm được coi là bạn giường.
"
Sầm Lễ thấp giọng nói, "Cho nên, cậu vì cái gì cảm thấy tôi rất đắc ý?


"! "Giang Ngôn nhất thời không nói nên lời, cậu ta ngược lại không nghĩ tới Sầm Lễ sẽ nói như vậy.
Sầm Lễ rút tay về, sắc mặt lãnh đạm đi xuống lâu.
Giang Ngôn nhìn chằm chằm bóng lưng cậu, tức giận đến cắn chặt khớp hàm, gương mặt đều trở nên vặn vẹo.






Truyện liên quan