Chương 97: Sinh nhật (2)

Từ Dịch Phàm nắm chặt tay đưa Phùng Lộ Phi đi đến hội trường tổ chức sinh nhật ngày hôm nay.


Cửa chính vừa mở ra, Từ Dịch Phàm và Phùng Lộ Phi đi vào trong sự chú ý của tất cả mọi người ở đó. Anh vẫn nắm chặt tay Phùng Lộ Phi, đỡ cô đi lên bục trên cao kia. Trước đông đảo tất cả mọi người, Từ Dịch Phàm mỉm cười, giọng nhẹ nhàng nói qua micro:


- Thưa quý vị và các bạn, hôm nay là sinh nhật lần thứ 27 của vợ tôi, Lộ Phi. Và đây cũng là sinh nhật lần đầu tiên mà tôi với cô ấy đón cùng nhau sau khi kết hôn. Tôi thật sự rất hạnh phúc.


Mọi người ở bên dưới đều chăm chú nghe Từ Dịch Phàm nói. Còn Phùng Lộ Phi, cô đứng ở ngay bên cạnh Từ Dịch Phàm, trên môi lúc nào cũng nở một nụ cười ngọt ngào và ánh mắt hạnh phúc nhìn anh.


- Cũng nhân dịp sinh nhật của Lộ Phi và mọi người đều có mặt đầy đủ ở đây, tôi cũng xin tuyên bố một chuyện vui. Đó là Lộ Phi đã mang thai được 2 tháng rồi, dự kiến tháng 10 năm nay sẽ sinh.
- Chúc mừng chúc mừng…


Phùng Lộ Phi quay xuống nhìn bên dưới, mọi người đều đang vỗ tay chúc mừng vợ chồng cô.
- Cảm ơn mọi người.
Đúng lúc này, có một người đẩy chiếc bánh sinh nhật đến gần chỗ của Từ Dịch Phàm và Phùng Lộ Phi.


available on google playdownload on app store


Vừa nhìn thấy chiếc bánh này, Phùng Lộ Phi cảm thấy rất ngạc nhiên rồi nhanh chóng bật cười. Chiếc bánh sinh nhật màu trắng lớn 5 tầng này khiến cô không khỏi bất ngờ. Ở tầng trên cùng là hình của cô được làm bằng bột, trông rất sinh động. Không những thế, dòng chữ trên chiếc bánh là “Chúc mừng sinh nhật bà xã. Anh yêu em” nữa. Phùng Lộ Phi ngẩng đầu lên nhìn Từ Dịch Phàm, cô cảm động suýt rơi nước mắt.


- Lộ Phi, anh đã từng nói với em điều này, nhưng hôm nay anh vẫn muốn nhắc lại cho em nghe. Dù em đang ở đâu, đang làm gì thì anh vẫn sẽ mãi mãi ở bên cạnh em. Em yên tâm, bờ vai của anh sẽ mãi luôn là chỗ dựa vững chắc nhất cho em. Cả đời này, anh sẽ luôn yêu thương em và bảo vệ em. Cả đời này, anh chỉ yêu một mình em mà thôi.


Lúc này, những lời nói của Từ Dịch Phàm thật sự đã khiến cho Phùng Lộ Phi cảm động đến rơi nước mắt. Những giọt nước mắt hạnh phúc này, cô cũng không muốn ngăn chúng lại nữa.


Từ Dịch Phàm mỉm cười nhìn Phùng Lộ Phi rồi hát lên bài hát “Chúc mừng sinh nhật”. Không ngờ, giọng của anh lại hay đến thế.
- Chúc mừng sinh nhật em, bà xã của anh. Anh yêu em.
Phùng Lộ Phi cũng tiến lại gần chỗ micro, nhìn Từ Dịch Phàm, nói với giọng cực kỳ hạnh phúc:
- Em yêu anh.


Từ Dịch Phàm gật đầu rồi nhanh chóng đặt lên môi của Phùng Lộ Phi một nụ hôn. Bên dưới, mọi người vẫn vỗ tay.
- Được rồi bà xã, em mau cầu nguyện rồi thổi nến đi.
- Vâng.
Phùng Lộ Phi cầu nguyện rất nhanh rồi thổi 5 ngọn nến trên bánh sinh nhật. Từ Dịch Phàm lúc này quay sang hỏi:


- Em đã cầu nguyện gì vậy?
- Anh hỏi làm gì chứ? Em nói với anh để cho lời cầu nguyện mất thiêng à? Em sẽ không nói đâu.
- Dù em không nói thì anh cũng đoán ra rồi.
- Mọi người, chúng ta cùng hát chúc mừng sinh nhật cho Từ thiếu phu nhân xinh đẹp đi nào.


Phùng Lộ Phi nghe thấy giọng của Triệu Chí Dương ở bên dưới vang lên. Mọi người lúc ấy cũng bắt đầu hát bài “Chúc mừng sinh nhật” dành tặng cho cô khiến cô rất vui.
…………………………………
Mọi người vẫn tiếp tục bữa tiệc.


Từ Dịch Phàm đỡ Phùng Lộ Phi đi gặp mấy người bạn của anh.
- Dịch Phàm à, sau Tuyết Dao thì trong hội bạn thân này thì cậu là người có con sớm nhất đấy. Chúc mừng nhé.
- Cảm ơn các cậu.


- À phải rồi Lộ Phi, giới tính của đứa bé là gì vậy? - Này Tống Thừa Huân, Lộ Phi mới mang thai có 2 tháng thì làm sao nhận biết được giới tính cơ chứ? Nhưng mà cậu muốn làm thông gia với Dịch Phàm à? Nhìn cậu xem, đến một người phụ nữ bên cạnh còn chẳng có thì biết bao giờ mới sinh con chứ hả?


Nghe Tôn Hạo nói, mọi người đứng ở gần đấy đều bật cười. Tống Thừa Huân nhận ra, Tôn Hạo đang chọc ngoáy mình.
- Mình nhận làm thông gia thì kệ mình. Nhưng mà các cậu chắc cũng muốn còn gì nữa, phải không Minh Viễn, Quân Dật? - Ý kiến thông gia cũng hay đó.
- Mình đã bảo rồi mà.


- À phải Lộ Phi, lần trước anh nghe Dịch Phàm nói là em rất thích bộ đồ trang sức anh với Tuyết Tâm thiết kế. Phùng Lộ Phi nghe thấy Lưu Cảnh Dương nói thế thì mỉm cười:
- Vâng, bộ đồ trang sức ấy rất đẹp, em rất thích.






Truyện liên quan