Chương 5

Mảnh ghép 5 : Cảm giác lạ


Ngã mình trên chiếc giườg thân yêu với tâm trí rối bời, mệt mỏi , các cảm giác hỗn độn phức tạp khó tả.Một cậu bạn cùng bạn không đơn giản chỉ là hội trưởng học sinh quyền quý mà còn là cả trùm xẵ hội đen tàn bạo. Thật ghê sợ..Dù nó biết hắn là dân chơi trong giang hồ lâu năm nhưng nhớ lại cái cảnh nó van xin hắn tha cho người thanh niên đó mà nó chạnh lòng, cảm xúc đau nhói len lỏi vào trái tim.Khó nói..


Sáng hôm sau, Băng vác gương mặt ủ rũ đến lớp
- Băng mặt mày sao như hoa héo thế kia - Kỷ Lam chêu chọc nhưng đâu hay con bạn iu dấu của mình đang buồn !
Băng cười trừ và không ói thêm gì. M.K rồi cũng đến
- Chào hai em - Nụ cười giết động vật quý hiếm
- Chào anh M.K - Kỷ Lam phấn khởi


- Chào anh - gương mặt vô hồn
- Băng , sao em buồn thế - M.K ân cần hỏi
- Nó đang đói đấy anh ạ, mình xuống căng - tin đi
- Ừ...
Kéo nhau xuống căng tin
- Để anh vào mua đồ ăn nha, 2 em ngồi đây - M.K nháy mắt nói ( chả biết nháy e nào, nháy cả hai )
- Vâng - Kỷ Lam


Băng thoáng nghĩ đến Phong, đến cậu bạn học chung cùng bàn. Không biết hắn đi học chưa, giờ hắn đang làm gì.... ch.ết tiệt sao mình nhớ đến cái tên trời đánh, tên ch.ết bầm, ch.ết tiệt ấy chứ, hắn nói mình đừng xen vào chuyện của hắn rồi cơ mà.....


Thấy con bạn mình cứ đơ ra. Kỷ Lam hươ tay trước mặt nó nhưng nó không phản ứng
- Này con kia, mày khinh con ngồi cạnh mày đấy hả? - Kỷ Lam, bức xúc
Băng chợt giật mình khi nhỏ bạn hét to
- Ơ...ơ...không....không
- Mày bị làm sao đấy?
- À không sao!!


available on google playdownload on app store


Hai tiết học trôi qua vắng mặt của Phong. Tên đáng ghét! Tên trời đánh! Cậu đâu rồi? Sao không đi học chứ?
Thểu não bước vào lớp, Băng cứa như " thất tình ". Nhìn sang kế bên trống trơn, cảm giác nhung nhớ chạy xẹt qua người, cảm giác lạ như ngày xưa ( ngày xưa thế nào cháp nữa nữa rồi bật mí nha !! )


Bỗng nhiên, Băng ho lên vài tiếng rồi gục xuống bàn. Băng tự nhủ là không sao nhưng cái ho ngày một rát, mặt mũi đỏ bừng nóng ran. Sờ tay lên chán, nhiệt độ khoảng 39•C. Mồ hôi túa ra nhưng Băng không cảm thấy nóng mà đang run lên từng đợt. Tim đập loạn xạ. Băng vội kéo cặp xuống ngăn bàn rồi chạy xuống phong y tế


Đẩy cửa vào, 1 cô ý ta của trường đang xem ti vi, ngoảnh mặt lại thấy Băng như một sinh vật lạ. Cô điềm tĩnh hỏi
- Em bị làm sao vậy
- Cô cho em xin viên thuốc hạ sốt? - Băng thều thào đưa tay lên thái dương lay lay, mệt mỏi


Cô ý tá mở tủ thuốc ra đưa cho nó liều thuốc hạ sốt và ân cần- Em có cần cô giúp không?
Băng lắc đầu và cảm ơn
- Không ạ, em xin phép ra ngoài


Băng ra hành lang uống 1 ngụm nước rồi cho 2 viên thuốc vào mồm. Xoa xoa bụng, Băng không muốn ai biết nó thế này rồi nhảy chân sáo về lớp nơi những con người đang hò hét ầm ĩ vì sự xuất hiện của hotboy M.K
Băng tò mò anh ấy đến lớp mình làm gì
- Hêy ! anh tìm em ha? - Nó cười thật tươi


Khuôn mặt đẹp trai kia đáp lại bằng nụ cười thiên thần làm lũ con gái xịch máu mũi
- Ôi anh ấy đẹp trai quá đi!
- Thằng nhóc ấy không đi học hả? - M.K ngó vào lớp nó. Băng biết thằng nhóc anh hổi là ai?
- Không tên đó nghỉ luôn đi đỡ chướng mắt.


Nó cười tươi rói và như quên đi câu chuyện hôm qua, nó lại trở về là 1 nhỏ ương bướng như mọi khi đấu đá chọc nhau với hắn. Băng và M.K cười nói với nhau thân thiết làm bọn con gái tức cộng ghen nổ mắt. Ai không biết gì nhìn vào tưởng họ là một đôi


Đằng sau vách tường 1 con người đang thở dài lắc đầu nhìn họ và tim đang nhói ( Kỷ Lam ạ )
Kết thúc buổi học là tiếng trống vang lên. Gương mặt tươi dần lên khác với gương mặt lúc đến lớp. Nếu tưởng nó ghét đi học thì star thì buồn mà end thì đương nhiên là vui rồi


Về đến nhà, Băng quăng cặp sách lên giường và bắt đầu công việc gọi mẹ
- Mama ơi, con đói
Mẹ nó từ dưới bếp đi lên nhìn nó mà cười rồi chọc đểu nó
- Đói thì xuống mà nấu ăn
Bà biết nó k biết nấu ăn nhưng đã chêu nó, Băng ngớ người ra rồi cũng hiểu và chêu lại


- Thế mẹ ăn gì con nấu
- Thôi chị ạ, tôi nấu xong hết rồi này
Băng sáng mắt như vớ được kim cương
- Mama no.1
Nhìn mấy em thức ăn ngon trên bàn mà muốn xong vào ngấu nghiến quá vì bụng Băng đang biểu tình. vì nốc 2 viên thuốc ở trường mà. ăn xong mở tivi lên xem ca nhạc


Băng đang mải mê thưởng thức bài hát yêu thích thì mẹ gọi làm nó ra mở cổng cho khách đến. Nó chạy tuột ra cổng không tắt tivi đi. Khách vào nhà.Băng chạy lên phòng đóng sầm cửa lại và bật máy tình chơi


Bật " tình yêu " của mình lên xem và nghẫm nghĩ theo từng điệu nhảy điêu luyện ( hiphop nha ). Về phần hiphop Băng đã siêu rồi nhưng nó vẫn rất hâm mộ các nhóm hiphop trên mạng hoạc trên truyền hình
Quên đi câu chuyên ghê sợ ngày hôm qua, thả mình trên chiếc giường yêu quý, dần chìm trong giấc ngủ
---------


Ở một nơi khác.....


Bóng tối bao chùm, 1 căn nhà trống trơn lạnh lẽo, chủ chỉ có 4 mà vệ sĩ và người làm phải hàng trăm nhưng đặc biệt căn phòng chủ rất bí mật hầu như chưa ai được bước chân vào. Căn phòng của Phong chỉ đạo nhất là màu đen và trắng , cả căn phòng luôn toát lên 1 vẻ lạnh lùng vô cảm của người chủ và 1 căn phòng nhỏ bí mật mà cần " cái gì đó " mới mở được ra ( t/g nói 4 chủ vì đây là biệt thự riêng của hắn, Hiểu Vĩ và 2 người còn lại sẽ bật mí sau )


Bọn này dọn ra ở riêng nhưng nguồn cấp chính vẫn ở bố mẹ chúng. Tụi này con lo học tập với đập phá không rảnh để kiếm tiền
- Vẫn còn - Phong khẽ nhếch môi vẽ nụ cười ma quái






Truyện liên quan