Chương 103
Mảnh ghép 103 : Bị trừng phạt vì tội giả vờ
- Băng à. Dậy ăn cơm nhé - Hân vào gọi Băng. Băng bật dậy
- Ăn cơm à, hê hê Hân ơi mày biết nấu cơm hả ? - Băng chêu chọc...
- Băng nhớ lại rồi sao? Nhớ tên tao nữa. Ôi..- Hân định nói tiếp thì Băng chặn họng
- Ờ không. Nghe mọi người gọi cô là Hân lên tôi mới gọi vậy thôi
Mặt Hân xụ xuống...nói nhẹ
- Thôi ra ăn cơm đi
Phong từ bên ngoài đẩy cửa vào trong. Lôi xuyềnh xuyệch Băng ra ngoài nói một câu duy nhất với Hân
- Hân xuống ăn cơm trước !
Băng bị Phong lôi như lôi một con vật. Cô không ngừng la hét...
Phong lôi cổ cô đến cạnh hồ bơi...và đẩy cô ngã xuống đấy..
- AAAAAAAA - Băng hét lên...
Phong nhảy xuống không ngừng ấn đầu Băng lên xuống khiến cô sặc nước.......
- Đồ thần kinh Hứa Thiên Phong...cậu muốn giết người diệt khẩu hả...tha cho tôi đi tôi sợ rồi...AAAAAAAAAAA..HỨA THIÊN PHONG...cậu điên
rồi...AAAAAAA...Sặcccc...hụ hụ...
Băng vùng vẫy và la hét. Phong cười ma mị và lôi cô Băng lên
- Mất trí mà nhớ được cả Họ tên tôi cơ đấy
- Tôi...tôi...tôi nhớ ra rồi. Cho tôi lên bờ đi. Lạnh !
- Đây là sự trừng phạt NHẸ nhất đối với cô rồi. Dám trả giờ mất trí..tôi ném cô ra biển làm mồi cho cá giờ...
- Ức...người ta....- Băng chưa kịp nói thì một nụ hôn nhẹ lên môi khiến cả thân đơ đứng giữa nước. Phong thấy Băng đơ người ra liền bật cười và kéo cô lên bờ..
Quần áo cả hai sướt sĩnh...
- Con kia giả vờ mất trí. Mày đi ch.ết đi........- Lam hét to vĩ đại quăng đũa và bát xuống đuổi theo Băng.
- Mày tới số rồi...- Hân cũng đuổi theo....
- A...tao sai rồi...huhu tao xin lỗi...đừng đuổi nữa mệt rồi - Băng vừa chạy vừa cười. Vết thương vẫn chưa lành hẳn lên cô mệt..ngồi bệt xuống sàn. Mặt trắng bệch...
- Băng ! có sao không Tao xin lỗi - Lam và Hân cùng nhau nói khi thấy Băng mệt mỏi ra mặt trắng bệch., cả hai gương mặt đều toát mồ lôi lạnh vì lo lắng cho Băng..
- Sao đầy đầu rồi.....- Băng gõ nhẹ lên đầu .......Phong ơi họ nạt tôi - Băng mách Phong...
Phong đi đến cạnh Băng và hai người kia...
- Nạt vợ ta là không xong đâu ? - Phong giở thói côn đồ..trừng mắt đe doạ hai người kia ( giả vờ nhé không phải thật đâu ạ )
- Huhu...mày trọng sắc khinh bạn rồi. Dám mách chồng hả..- Lam giả vờ khóc..Hân cười sằng sặc
- Ẹ hèm...mày dám nạt vợ tao ? - Khánh và Vĩ đã đứng đằng sau và cùng đồng thanh từ bao giờ...hai thằng chống tay ngang hông vênh mặt lên thách thức
( T.giả : Trông...trông như hai thằng....bệnh ý // Khánh Vĩ đồng thanh : Cho nói lại 1 lần * cầm dép lên rồi * // T.Giả : Á ha ha ha...nhầm nhầm...só rỳ )
Tất cả cười tươi rồi Phong bế Băng chạy chốn hai cặp đôi kia khắp nhà.
Rồi cuối cùng..cả ba cặp đôi đều đi chơi " mảnh "