Chương 41: Trò chơi tiếp sức (1)
Trò chơi liên hoàn kết thúc, nó và hắn trở thành người thắng cuộc thật sự làm nó rất vui, cứ cười tít mắt. Thế nhưng giải thưởng sau khi kết thúc buổi cắm trại mới được trao tặng nên làm nó có chút tò mò, không biết giải thưởng đó là gì mà có thể thu hút một kẻ lạnh lùng như hắn tham gia trò chơi này.
– Mọi người ngủ ngon.
Chơi nhiều cũng đã mệt, nó leo lên giường ở trại, trùm chăn lại, quay sang nhìn mọi người chúc ngủ ngon. Saphia, Gin, Kai và anh vui vẻ mỉm cười đáp lại, còn hắn lại chẳng có động tĩnh gì, cứ thế nhắm mắt.
Nó cũng chẳng quan tâm, cứ thế nhắm mắt chìm vào giấc ngủ. Đêm nay, nó ngủ rất ngon.
Sáng.
Nó thức dậy, sắp xếp giường ngủ và làm VSCN.
Lần đầu tiên được cùng Saphia và Gin chuẩn bị bữa sáng thế này, nó thấy rất vui. Cảm giác của nó lúc này hệt như đang được ở cùng gia đình mình, rất ấm áp.
Ăn uống xong xuôi, nhóm bọn nó cùng các nhóm khác theo lệnh hiệu trưởng tập trung tại vị trí cũ.
Tất cả học viên đã ngay ngắn đứng vào hàng, thầy hiệu trưởng bắt đầu lên tiếng:
– Buổi cắm trại lần này là dịp để các em cùng nhau giao lưu, trao dồi kinh nghiệm với nhau. Hôm qua là trò chơi liên hoàn, các em tuy không phải ai cũng vượt qua được hết thử thách nhưng đều đã cố gắng hết sức mình, thầy cùng các giáo sư thấy rất vui vì điều này.
Ngừng một lúc quan sát các học viên, thầy hiệu trưởng lại tiếp lời:
– Và chương trình của ngày hôm nay là trò chơi tiếp sức.
Trò chơi tiếp sức
Tất cả các học viên xôn xao khi nghe thầy hiệu trưởng nhắc đến trò chơi này.
Thầy hiệu trưởng hiệu cho tất cả học viên im lặng rồi tiếp tục giải thích:
– Đây không phải trò chơi để các em tranh giành giải thưởng như hôm qua mà là cuộc thi để thử sức bản thân, kiểm tr.a năng lực của chính mình.
Các học viên gật gù, thầy hiệu trưởng tỏ vẻ hài lòng:
– Mỗi nhóm có 6 người nên các em sẽ có tất cả 6 thử thách phải vượt qua. Đầu tiên là thử thách tốc độ bằng việc thi cưỡi chổi, thứ 2 là thử thách ứng biến chiến đấu với quái vật, thứ 3 là thử thách thiên nhiên các em phải vượt qua được khu rừng bị yểm bùa, các thử thách thứ 4, 5 là thử thách năng lực. Trong ba thử thách này, các em lần lượt vượt qua các bài kiểm tr.a về nước và lửa. Thử thách cuối cùng là thử thách đối đầu, thành viên cuối cùng của nhóm phải chiến đấu với một giáo sư của Witchard, nếu giành chiến thắng, cả nhóm đã thành công.
Phía dưới các học viên lại xôn xao bàn tán, thầy hiệu trưởng nói thêm:
– Các em hãy họp nhóm với nhau và phần công người vượt thử thách. Thử thách 1 là tại đây, các học viên tham gia thử thách 2, 3, 4, 5, 6 hãy tập trung tại vị trí các giáo sư phụ trách phía bên kia, các giáo sư sẽ đưa các em đến vị trí của thử thách. Lưu ý rằng, chỉ khi nào thành viên của đội mình đã vượt qua thử thách và đến đúng vị trí của các em để giáo sư xác nhận thì các em mới được bắt đầu thử thách của mình.
Rồi thầy mỉm cười vui vẻ nhìn các học viên, giọng hào hứng:
– 5 phút phân công nhiệm vụ cho nhóm và tập trung bắt đầu.
Lời thầy vừa dứt, các học viên đã xôn xao cả lên, nháo nhào tập hợp các thành viên của nhóm mình để phân công nhiệm vụ.
Nhóm nó thì rất bình thản, cũng đúng thôi, ở đây có hai thiên tài phép thuật, cả hai đều nằm trong số những người mạnh nhất thế giới phép thuật – hắn và anh. Đã vậy, những thành viên còn lại cũng là những phù thủy cấp cao, phép thuật cũng không kém chút nào.
Nhưng dù gì cũng phải phân công nhiệm vụ cho đàng hoàng. Thế là cả nhóm nó tập trung thành một vòng tròn nhỏ. Anh lên tiếng:
– 6 thử thách mọi người đã nghe rồi đấy, ở đây phép thuật của ai cũng rất tốt, mọi người đều biết rõ điểm mạnh và yếu của mình. Thế nên, trước tiên hãy tự chọn cho mình một thử thách, nếu có vấn đề chúng ta sẽ bàn bạc và phân công.
Cả nhóm nó gật gù. Nó hăng hái lên tiếng trước:
– Em tham gia thử thách một.
Saphia vỗ vai nó:
– Em đồng ý. Chổi thần của Ryu là chổi tốc độ, tham gia thử thách này hoàn toàn phù hợp.
Cả nhóm đều tán thành.
– Mình sẽ lo thử thách 2.
– Được, thử thách 3 sẽ là mình.
– Mình thử thách 4.
– Anh thử thách 5 vậy.
– Nếu vậy tôi sẽ tham gia thử thách 6.
Thế là phần quyết định đã xong.
Nó tham gia thử thách 1, thử thách 2 là Kai, Saphia thử thách 3, Gin thử thách 4, anh thử thách 5 và hắn đảm nhận thử thách khá quan trọng với kết quả của nhóm, thử thách 6.
Thế là đã quyết định xong, cả nhóm nó phân tán, tập trung về vị trí theo yêu cầu.
Các nhóm khác cũng quyết định xong cả rồi. Các giáo sư lập tức dịch chuyển, giờ đây tại vị trí này chỉ còn nó và các học viên khác cũng là đối thủ của nó trong thử thách một này – thử thách tốc độ.
Theo hiệu lệnh, các học viên đồng loạt triệu hồi chổi thần của mình.
Nó bước lên chổi, chuẩn bị từ thế sẵn sàng bay. Nó thủ thỉ với chổi thần của mình:
– Cố lên nhé, chúng ta nhất định phải về nhất.
Tất cả đã sẵn sàng, thầy hiệu trưởng bắn lên trời một loạt pháo hiệu. Và cuộc thi chính thức bắt đầu.
Pháo hiệu vừa bắn ra, các học viên nhanh chóng lao vun vút lên cao. Cảnh tượng này phải nói hết sức đẹp mắt.
Nó đã bay vút lên cao. Thế nhưng số lượng học viên rất đông, nếu bay như vậy chắc chắn không tránh được va chạm, như thế sẽ ảnh hưởng tốc độ. Nghĩ vậy, nó lắm lấy cán chổi, tiếp tục phóng lên cao hơn.
Nó bay qua một tầng mây. Các học viên khác đều lo bay thật nhanh về phía trước nên ở đây nó là người duy nhất. Thế là có thể tự do phóng hết tốc lực rồi.
Nó mỉm cười hài lòng, tay nắm chổi thần càng thêm chặt, lấy một bước đà cho chổi rồi lao nhanh về phía trước. Tốc độ của nó đang ngày một tăng, khuôn mặt bị gió tạt qua có cảm giác hởi rát, mái tóc bị gió thổi bay phất phơ.
Nó thích thú mỉm cười. Qua làn mây mỏng, nó nhìn xem tình hình phía dưới. Quả không sai, do quá nhiều học viên nên chổi thần đã va chạm vào nhau khiến vài học viên không giữ được thăng bằng, một số học viên do va chạm mà không thể bay nhanh được.
Nó hài lòng, tập trung vào thử thách, tiếp tục phóng đi.
Vút…
Một quả cầu năng lượng nhắm thẳng vào nó.
Cũng may nó thấy ánh sáng lóe lên nên đã nhanh chóng dừng chổi thần, nếu không chắc chắn sẽ trúng đòn tấn công này.
“Không lẽ đầy cũng là một phần trong thử thách?” – nó ngẩng người suy nghĩ.
Quan sát phía dưới.
Không đúng, các học viên khác vẫn bay rất bình thường, làm gì có ai bị tấn công như nó.
Nó cảm thấy khó hiểu, quan sát xung quanh thật kĩ.
Vút…
Một lần nữa, quả cầu năng lượng lại được phóng tới phía nó. Nó nhanh chóng nghiêng người sang trái né đòn. Suýt chút nữa là tiêu rồi.
Nó nhíu mày, chắc chắn có người đang giở trò.
Nó đã đoán không sai.
Một loạt quả cầu năng lượng nữa lại phóng về phía nó. Nó giữ cho mình thật bình tĩnh, giữ chặt chổi thần bay đi lách qua tất cả các quả cầu năng lượng.
Nó chợt nghĩ, cảnh tượng này rất giống lúc nó đuổi theo cứu Saphia và bị người của Gurena tấn công lúc trước.
Những quả cầu năng lượng ngày một nhiều. Phía dưới, các học viên phía sau đều đã vượt lên bay trước.
Tình hình cứ thế này thật không ổn chút nào, nó sẽ làm ảnh hưởng cả nhóm mất.
Những quả cầu cứ lao đến làm nó thật sự càng lúc càng khó chịu.
Nó dừng chổi, không né tránh nữa, lần này, nó sẽ tấn công lại.
Nó buông tay khỏi chổi, bắt đầu thi triển phép thuật. Nó lẩm nhẩm câu thần chú, từ hai lòng bàn tay nó, hai quả cầu năng lượng xuất hiện.
Nó đưa thẳng tay về phía trước, hét lớn câu thần chú. Hai quả cầu năng lượng lao ra, càng lúc càng to hơn. Theo sau đó, hàng loạt quả cầu năng lượng cứ thế bắn ra, lao vun vút về những quả cầu đang tấn công nó.
Các quả cầu va chạm vào nhau nhưng do cầu năng lượng của nó lớn hơn nên những quả cầu kia đã bị nó đẩy trở lại phía người tấn công. Việc va chạm này đã gây ra một tiếng nổ cực lớn.
Từ đằng xa, nó thấy thấp thoáng một bóng người phóng chổi bay đi mất và nếu như nó không nhìn lầm thì hình như đó là một cô gái với mái tóc màu nâu đỏ.
Thế nhưng nó không thèm quan tâm thêm. Hiện tại nó đang bị các học viên khác bỏ lại phía sau, vậy nên phải nhanh chóng vượt lên phía trước.
Nắm chặt chổi thần, nó dùng hết tốc lực, lao nhanh đến đích.
Mặt cho gió tạt vào mặt, mặt cho mái tóc tím thỏa sức tung bay, nó cứ lao vun vút với tốc độ cực nhanh.
Một học viên, hai học viên.
Cuối cùng, nó đã vượt mặt được tất cả học viên phía trước.
Đích đến kia rồi.
Nó mỉm cười hài lòng, cúi người cho chổi thần lao xuống. Các học viên ngỡ ngàng trước sự xuất hiện của nó từ trên cao như vậy.
Cuối cùng, nó đã đến được đích, ngay trước mặt Kai và hoàn thành xong thử thách thứ nhất đầu tiên trước con mắt ngưỡng mộ xem lẫn bất ngờ của các học viên khác.
Giáo sư ra hiệu cho Kai bắt đầu thử thách của mình. Kai mỉm cười nhìn nó rồi nhanh chóng bước đi thực hiện thử thách của mình.
Nó nhìn Kai, chúc cậu thi may mắn rồi tìm một gốc cây ngồi xuống.
Vừa bay vừa tấn công như vừa rồi làm nó khá mệt. Lau vài giọt mồ hôi, nó sửa lại mái tóc vừa bị gió đánh rối của mình. Nở một nụ cười nhẹ nhõm, cuối cùng nhiệm vụ của nó cũng hoàn thành.
Ngồi được một lát, nó lại suy nghĩ về người đã tấn công nó vừa rồi.
Chắc chắn đó là nữ. Cô ta có mái tóc nâu đỏ. Chẳng lẽ là… Monika
Nó lắc đầu xua đi suy nghĩ của mình. Đúng là ngay ngày đầu cô ấy đã tỏ ra rất đanh đá, khó gần làm nó không mấy thiện cảm nhưng nó nghĩ Monika chắc không phải người như vậy đâu. Với lại cũng đã mấy ngày rồi nó không thấy cô ấy xuất hiện ở Witchard, sao bây giờ có thể tham gia buổi cắm trại đột ngột như vậy được.
Cố hài lòng với suy nghĩ của mình, nó giờ đang tự hỏi mình nên dịch chuyển đến đâu, trạm thứ 3, 4, 5 hay 6.
Nó đã có quyết đinh rồi. Đứng bật dậy, nó lẩm nhẩm câu thần chú dịch chuyển. Vị trí mà nó xác định không đâu khác chính là chỗ của Saphia. Nó muốn cổ vũ cho cô bạn thân của mình.
Đến với tình hình hiện tại của Kai.
Cậu bước từng bước dò chừng tròn khu rừng. Không biết quái vật mà cậu phải đối đầu sẽ như thế nào đây.
Tiếng lá khô xột xạc mỗi lần bước đi khiến Kai càng thêm hồi hộp. Tuy lúc ở nhà, cha cũng hay tập luyện cho cậu chiến đấu với quái vật nhưng giờ đây đang tham gia trò chơi, nghĩ đến nếu mình thất bại hay làm chậm trễ sẽ ảnh hưởng đến cả nhóm làm Kai có phần lo lắng.
Nhếch mép cười, cậu niệm chú. Trên tay xuất hiện một thanh kiếm ánh sáng.
Kai vung tay chém một nhát xuống đất:
– Mày đây rồi.
Kai vừa dứt lời, từ chỗ Kai vũng kiếm xuống xuất hiện một sinh vật gớm ghiếc màu đất, thân hình nhỏ bé. Đây là một con quái vật thường xuất hiện trong những khu rừng. Nó có khả năng ẩn mình trong đất. Nếu như sơ hở khi gặp nó thì chắc chắn sẽ phải mất mạng. Cũng may, loại quái vật này Kai đã được cha chỉ dạy cho cách tiêu diệt nhiều lần rồi nên giờ đây việc phát hiện ra nó cũng không quá khó khăn.
Từ vết chém của Kai, máu loang ra, con quái vật đã bị đánh bại. Ngay lập tức, khu rừng Kai đang đứng biến mất, vị trí hiện tại của cậu là chỗ của Saphia.
– Cậu thành công rồi. Nhanh thật đấy.
Nó đứng cạnh Saphia, thốt lên ngưỡng mộ.
Kai gãi gãi đầu, mỉm cười vui vẻ.
Nõ cũng cười rất tươi, vỗ vai Saphia:
– Saphia, cố lên nhé!!!
Saphia vui vẻ nhìn nó, gật đầu. Và thử thách thứ 3 của nhóm nó đã chính thức bắt đầu – thử thách thiên nhiên, vượt qua khu rừng bị yểm bùa.
===ENDCHAP41===