Chương 14

Tần Luật về nhà mở di động xem ảnh, nhìn bức chụp chung tối qua, lại nhớ tới khoảng thời gian vui vẻ với Hướng Trạch, lúc này cậu mới thực sự cảm thấy mình được yêu, chuyện có người yêu không phải mơ mộng. Đổi hình nền di động sang ảnh chụp cả hai, Tần Luật chăm chú nhìn một hồi rồi vội vàng đổi sang cái cũ, vứt điện thoại sang một bên chạy ào vào phòng ngủ chơi máy tính. Dùng ảnh chụp chung làm hình nền, ngại quá đi!


Hướng Trạch chắc mấy tiếng nữa mới đến nhà, Tần Luật nhàm chán ngồi thu âm thô. Tĩnh tâm ghi âm nên rất nhanh đã hoàn thành, nén file gửi cho kế hoạch, trong lòng thở phào một hơi, buông hết mọi áp lực từ tội kéo âm mà chạy đi tán phét.
Tần Thời Minh Nguyệt: ⊙▽⊙


Đạo diễn: = ̄ω ̄= Sama không phải đang đi chơi với Khổ Đinh Trà-sama sao? Phí thời gian hưởng thụ thế giới hai người vào nhóm chat làm gì?
Kế hoạch: ~(≧▽≦)/~ Thậm chí âm thô sama cũng đã gửi!! Rất thần tốc!! Nói đi cũng phải nói lại, thế còn của Khổ Đinh Trà-sama đâu?


Tần Thời Minh Nguyệt: →_→ Cậu ấy về nhà rồi.
Kế hoạch: →_→ Thảo nào rảnh rỗi ngồi thu âm thô…
Đạo diễn: →_→ Thảo nào có thời gian vào nhóm chat…
CV – Càm Ràm: →_→ Đội hình mới sao…
Kế hoạch: Đao thụ!! Âm thô!!
CV – Càm Ràm: o(╥﹏╥)o Hãy coi như tui chưa từng xuất hiện…


Tần Luật đang định đánh chữ trả lời thì âm báo tin nhắn mới đột nhiên vang lên. Chạy ra phòng khách lấy di động, cậu mở máy.
Hướng Trạch: Tôi về đến nhà rồi, đang sửa soạn hành lý, tý lên mạng chơi.
Tần Luật: ╭(╯^╰)╮Đi đi.
Hướng Trạch: = =


Hướng Trạch mà cũng biết dùng biểu cảm này cơ đấy! Sự kiện trong nhà vệ sinh vốn đã quên, giờ bị tin nhắn kia gợi lại, Tần Luật dùng sức xoa mạnh lên khuôn mặt đang dần nóng rực, không nhìn thêm nữa, thẳng tay ném di động sang một bên, đưa mắt trở lại màn hình máy tính vô tình bị quên lãng.


available on google playdownload on app store


Đạo diễn: Minh Nguyệt-sama đâu rồi Σ( ° △ °|||)︴
Kế hoạch: QAQ Tui còn muốn nghe chi tiết mà!!
Tần Thời Minh Nguyệt: (|||¬ω¬) Chi tiết gì…
Kế hoạch: Tối hôm qua không phải anh ở cùng Khổ Đinh Trà-sama sao, ăn xong rồi sao nữa? Gì nữa hở hở hở o(*≧▽≦)ツ


Đạo diễn: o(*//// ▽////*)q Hôm nay Minh Nguyệt-sama có bị đau lưng tê chân không ~
CV – Càm Ràm: o(*////▽////*)q Kỹ thuật của Khổ Đinh Trà-sama cmn có được không? Lúc mở rộng có khó chịu không?
Kế hoạch: o(*////▽////*)q Đao thụ, hay anh tự mình trải nghiệm một chút xem!
CV – Càm Ràm: TOT Chọt đúng nỗi lòng tui rồi…


Kế hoạch: Lại nói Đao thụ anh vẫn có thời gian tán phét cơ đấy, còn âm thô…
CV – Càm Ràm: Vẫy khăn…
Đạo diễn: ╰_╯Mấy người kéo chủ đề chính đi đâu vậy! Minh Nguyệt sà má ~ Cmn kỹ thuật của Khổ Đinh Trà-sama rốt cuộc ra làm sao = ̄ω ̄=


Tần Thời Minh Nguyệt: (#‵′) 凸!! Rặt một lũ đầu óc đen tối!!!
Biên kịch: Σ( ° △ °|||)︴Chẳng lẽ Khổ Đinh Trà-sama chưa xuống tay?
Đạo diễn: Σ( ° △ °|||)︴Đến bước này rồi còn nhịn được?
Kế hoạch: Σ( ° △ °|||)︴Chẳng lẽ Minh Nguyệt-sama không đủ hấp dẫn?


Khổ Đinh Trà: Minh Nguyệt rất tốt.
Đạo diễn: Khổ Đinh Trà-sama!
Kế hoạch: Khổ Đinh Trà-sama!
Tần Thời Minh Nguyệt: Này! Tưởng đang dọn đồ mà! (#‵′) 凸 Hóa ra lại để ẩn!
Khổ Đinh Trà: Dọn xong rồi, vừa mới lên mạng thì nhìn thấy đối thoại của mọi người.


Kế hoạch: ~(≧▽≦)/~ Cho nên mới vội vàng lên tiếng bảo vệ tiểu thụ nhà mình!
Tần Thời Minh Nguyệt: ╭(╯^╰)╮Ai cần anh ta bảo vệ!
Khổ Đinh Trà: Đúng rồi, chính cậu ấy cũng tự biết bảo vệ mình mà.
Tần Thời Minh Nguyệt: >O< Chuẩn không cần chỉnh! Anh lập weibo chưa?


Khổ Đinh Trà: Chưa, cậu giúp tôi lập một cái đi, tôi đi tắm đây.
Tần Thời Minh Nguyệt: = ̄ω ̄= Được.


Tần Luật hào hứng mở weibo đăng kí account mới, nhưng khi điền tên thì lại không biết nên đặt thế nào, ‘Khổ Đinh Trà’ đã bị người khác lấy mất rồi! Tự dưng Tần Luật nhớ tới tên weibo của Trầm Sâm – Đặt tên gì gì đó là khó nhất! Quả nhiên khó thật!


Thêm vài con số sau ‘Khổ Đinh Trà’ thì quá bình thường, không đặc biệt, Tần Luật trầm tư suy ngẫm hồi lâu, thử vài cái tên cuối cùng cũng có một cái được đăng ký! Đặt là ‘Khổ Đinh Trà không đắng’! Đăng kí xong xuôi, Tần Luật mở trang weibo của Khổ Đinh Trà không đắng, hủy bỏ hết mấy theo dõi mặc định, tìm weibo Tần Thời Minh Nguyệt, theo dõi! Sau đó lên weibo của mình, mở phần người theo dõi tìm Khổ Đinh Trà không khổ, ấn theo dõi. Làm xong mọi việc, Tần Luật chạy đi kể công.


Tần Thời Minh Nguyệt: ~(≧▽≦)/~
Tần Thời Minh Nguyệt: →_→ Không có ở đó?
Tần Thời Minh Nguyệt: —_— Tắm lâu vậy sao
Khổ Đinh Trà: Đây.
Tần Thời Minh Nguyệt: ~(≧▽≦)/~ Xong rồi!
Khổ Đinh Trà: Ừ?
Tần Thời Minh Nguyệt: Đã lập weibo, đây là mail và mật khẩu. Lên xem đi!


Khổ Đinh Trà: Được, để tôi lên xem.*Năm phút trôi qua…*
Tần Thời Minh Nguyệt: ╰_╯Người đâu rồi? Xem gì mà lâu thế?
Khổ Đinh Trà: Đang xem weibo của anh.
Tần Thời Minh Nguyệt: ╭(╯^╰)╮Hóa ra từ trước đến nay cậu chưa từng xem weibo của tôi?


Khổ Đinh Trà: Xem rồi chứ, chẳng qua về sau công việc bận bịu quá nên thôi.
Tần Thời Minh Nguyệt: Nếu vậy sao không mở weibo? Bạn bè cậu cũng không dùng weibo sao?
Khổ Đinh Trà: … Có, nhưng tôi không hứng thú dùng weibo.
Tần Thời Minh Nguyệt: …Được rồi, về sau cậu sẽ thấy nó thú vị thế nào!


Trên thực tế, Khổ Đinh Trà quả thật vẫn không tìm ra chỗ thú vị nào từ weibo. Sau khi Tần Luật giúp Hướng Trạch mở weibo, weibo Hướng Trạch cũng chả đăng hoạt động gì mới, thậm chí có khi Hướng Trạch một ngày còn chả lên đến một lần, trái lại, Tần Luật mỗi ngày lên weibo đều phải mở trang của Khổ Đinh Trà không đắng đầu tiên, sau đó bực dọc nhìn trang weibo trống trơn một lúc rồi tắt, chờ buổi tối khởi binh hỏi tội.


Song xế chiều có sự kiện xảy ra khiến Tần Luật bị sao nhãng, lúc đó cậu đang lướt đọc bài post trên diễn đàn, đột nhiên nghe tiếng than nhỏ của đồng nghiệp ngồi cạnh: “Oa, tuyết rơi!” Tần Luật vội vàng nhìn ra ngoài cửa sổ. Trận tuyết đầu mùa khiến Tần Luật phấn khích khác thường. Tuy hàng năm tuyết đều rơi, nhưng trận tuyết đầu mùa vẫn luôn làm con người ta thích thú hơn cả. Trên đường về nhà sau khi tan làm, vỉa hè đã phủ một tầng hoa tuyết trắng, Tần Luật lôi di động trong túi, đứng ở góc đường chụp cảnh tuyết rơi, mở weibo cập nhật trạng thái.


Tần Thời Minh Nguyệt: o(*≧▽≦)ツĐợt tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay [hình ảnh]
Đến khi Tần Luật về nhà cơm nước xong xuôi, mở máy tính thì đã thấy trạng thái mới này được chuyển tiếp rất nhiều.
1L: ~(≧▽≦)/~ Chỗ chúng em tuyết rơi từ lâu rồi sama!
2L: ^O^/ Tuyết rơi đẹp quá!


3L: TOT Từ bé đến giờ chưa từng được thấy tuyết rơi, đau khổ-ing…
Bụi Bặm: Anh đèo em đi @Đặt tên gì gì đó là khó nhất: Khóc-ing! Cùng nhau ngắm tuyết đầu mùa đi! Buổi tối đi luôn nhé @Bụi Bặm [trái tim] @Tần Thời Minh Nguyệt: o(*≧▽≦)ツĐợt tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay [ hình ảnh ]


Tần Luật nhìn Thư Nguyên và Trầm Sâm người tung kẻ hứng tình tứ trò chuyện, cảm thấy vô cùng phẫn nộ, khi không có người yêu thì bị hào quang tình ái của bọn họ chọt mù mắt, giờ có người yêu rồi, vì cớ gì mọi sự không có xi nhê! Haiz, lại nhìn thời gian đăng bình luận, lửa giận vừa mới bình ổn của Tần Luật lần thứ hai bùng lên! Ta đây đăng weibo rốt cuộc cho ai xem đây hả!!


42L: XDD Minh Nguyệt-sama mau tìm người đi cùng anh thưởng tuyết đi!
43L: ~(≧▽≦)/~ Cùng nhau đi ngắm tuyết rơi, thật lãng mạn làm sao!
44L: Lại nói người lần trước ăn lẩu cùng sama là ai vậy >O<


Mấy cái bình luận đáng ghét này! Tần Luật tắt weibo, mới qua một lát, dưới góc phải hiển thị có thông báo mới, Tần Luật cau mày mở ra, đến khi đọc rõ ràng, không chỉ chân mày giãn ra mà ngay cả miệng cũng nhoẻn cười.


Khổ Đinh Trà không khổ: Tuyết đầu mùa sang năm nhất định sẽ ở cạnh cậu [hôn nhẹ] @Tần Thời Minh Nguyệt: o(*≧▽≦)ツĐợt tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay [hình ảnh]
Tần Luật mở khung chat của Hướng Trạch.
Tần Thời Minh Nguyệt: ╭(╯^╰)╮
Khổ Đinh Trà: Tuyết rơi trời trở lạnh không?


Tần Thời Minh Nguyệt: Không lạnh lắm, sao giờ này cậu mới lên mạng ╰_╯
Khổ Đinh Trà: Tăng ca, gần đây công việc tương đối bận.
Tần Thời Minh Nguyệt: (⊙_⊙) Vậy ăn cơm chưa?
Khổ Đinh Trà: Chưa kịp ăn, vừa mới về, tý hấp một phần sủi cảo là xong.
Tần Thời Minh Nguyệt:╰_╯Vậy nhanh đi ăn đi!


Khổ Đinh Trà: Nói chuyện với anh một lúc đã.
Tần Thời Minh Nguyệt: Tôi không phải trẻ con! Tán cái gì mà phét! Nhanh đi ăn!
Khổ Đinh Trà: Ừ, lát gặp.
Hướng Trạch đi ăn cơm, một mình Tần Luật nhàm chán mở chat group, lâu rồi không nói chuyện với mọi người trong nhóm “Cúc thơm đầy vườn”.


Tần Thời Minh Nguyệt: = ̄ω ̄= Ló đầu ~
Tiểu Meo Meo: Minh Nguyệt-sama!!!
Đậu Đậu: QAQ Minh Nguyệt-sama lâu lắm rồi không lên tuyến! Sao vầy!
Bụi Bặm: ~(≧▽≦)/~
Tiểu Hoa Đào: = 口 = Bụi Bặm-sama sao hưng phấn vậy!
Tần Thời Minh Nguyệt: ╮(╯▽╰)╭ Không cần đoán cũng biết người này không phải là Bụi Bặm.


Đậu Đậu: (⊙v⊙) Hóa ra là thụ-kun nhà Bụi Băm nha ~
Bụi Bặm: = ̄ω ̄= Trúng phóc! Tuyết rơi nên rất vui!
Tiểu Meo Meo: ~(≧▽≦)/~ Lại sắp tới Lễ Giáng sinh rồi, các sama có dự định làm gì không? Mọi người muốn rủ nhau tụ tập, không tổ chức quy mô gì đâu ~
Bụi Bặm: (⊙o⊙) Nghe có vẻ hay!


Tiểu Meo Meo: Thụ-kun đến đây đi! Tổ chức ca hội sinh nhật Bụi Bặm-sama luôn! Chắc chắn sẽ có rất nhiều em gái đến chơi!
Tần Thời Minh Nguyệt: =. = Không phải lễ Giáng sinh là dịp cho người ta quậy tới bến sao?
Đậu Đậu: ~(≧▽≦)/~ Sama phải nghĩ đám trạch chúng ta muốn ra ngoài đường chen chúc với người ta sao!


Tần Thời Minh Nguyệt: ⊙▽⊙ Tôi nghĩ lúc đó mình không rảnh.
Đậu Đậu: ╮(╯▽╰)╭ Năm nay Minh Nguyệt-sama không có thời gian kìa, năm trước anh ấy vẫn còn hào hứng lắm mà.
Tiểu Meo Meo: ~(≧▽≦)/~ Chờ Nguyệt-thụ xù lông!
Bụi Bặm: ╮(╯▽╰)╭ Đáng tiếc mọi người phải thất vọng rồi ~


Tiểu Hoa Đào: (⊙_⊙) Tình huống vi diệu gì thế!!
Đậu Đậu: (⊙_⊙) Thấy mùi JQ thoang thoảng!
Tần Thời Minh Nguyệt: →_→
Thính Phong: Quả nhiên không xù lông! Chuyện gì thế này!
Bụi Bặm: ~(≧▽≦)/~ Không nói cho mấy người biết!
Tần Thời Minh Nguyệt: ╮(╯▽╰)╭
Khổ Đinh Trà: Chào buổi tối.


Thính Phong: Khổ Đinh Trà-sama!
Tiểu Meo Meo: Khổ Đinh Trà-sama!!
Bụi Bặm: ⊙▽⊙ Chính chủ lên rồi!
Tần Thời Minh Nguyệt: Ăn xong rồi?
Khổ Đinh Trà: Ừ, mọi người đang nói gì thế?
Tần Thời Minh Nguyệt: = ̄ω ̄= Về lễ Giáng sinh năm nay, đang tính xem ngày hôm đó làm gì.


Tiểu Meo Meo: →_→ Cớ sao tui lại có cảm giác kì kì…
Tiểu Hoa Đào: →_→ Không chỉ mình cưng đâu Meo Meo…
Đậu Đậu: TvT Rốt cục hai sama đã làm hòa!!
Thính Phong: TUT Sau cơn mưa rốt cuộc trời lại sáng!!
Khổ Đinh Trà: Chúng tôi từng cãi nhau sao?
Bụi Bặm: Ha ha ha!! Người biết chân tướng luôn thấy thật vui!






Truyện liên quan