Chương 84

Thời điểm chúng tôi tới trường là 7g, bất quá vì trời mùa hè nên ngày kéo dài, tầng mây có chút u ám, từ trên xe bước xuống tôi có loại cảm giác hít thở không thông.


Biên Nhược Thủy thành thành thật thật theo sát phía sau tôi, nhiều lần muốn cầm lấy túi sách của tôi nhưng tôi không chịu. Xe của thầy chủ nhiệm đang từ xa chạy tới, tôi vừa nhìn thấy huy hiệu xe của thầy, liền muốn túm lấy Biên Nhược Thủy bỏ chạy.


“Két” một tiếng, xe của thầy chủ nhiệm liền dừng ở bên cạnh tôi, tiếp theo nhô cái bản mặt thiếu đánh ra ngoài. Thầy chủ nhiệm hướng tôi đá lông nheo, còn không ngừng hướng trên người Biên Nhược Thủy bên cạnh tôi nhìn lên nhìn xuống, nhìn đến nổi tôi nghiến răng nghiến lợi.


“Chậc chậc sách… Không giới thiệu một chút?” Thầy chủ nhiệm khoát cánh tay lên trên cửa kính xe, nét mặt già nua hơn 40 tuổi lại làm ra biểu tình hơn 20 tuổi.
“Không có gì tốt để giới thiệu!” Tôi đẩy Biên Nhược Thủy một cáit, ý bảo em mau đi cùng tôi.


Thầy chủ nhiệm gõ gõ cửa xe, lại thanh thanh cổ họng, hướng tôi nói: “Về sau Lộ cũng là học trò của tôi a, không cầu tôi chiếu cố nhiều hơn một chút?”


Tôi liếc mắt nhìn thầy, đối với thầy tạo áp lực tỏ vẻ khinh thường, kết quả Biên Nhược Thủy lại bị vẻ này dọa sợ, mau chóng luống cuống hỏi: “Đây là…”
“Thầy chủ nhiệm của lớp tụi anh!” Tôi trực tiếp sảng khoái nói cho em biết.


available on google playdownload on app store


Cả người Biên Nhược Thủy tựa như gặp được quan lớn, có bao nhiêu kính sợ liền có bấy nhiêu kính sợ, liền hướng thầy chủ nhiệm cúi đầu 45 độ, nói một câu ‘chào thầy’.


Thầy chủ nhiệm tươi cười vô cùng hòa ái, thái độ ôn hòa này so với khi đối mặt với lớp chúng tôi quả thực cách xa vạn dặm. Tôi có thể nhìn ra được – thầy cũng không phải vì cảm thấy mới lạ mà bày ra tư thái này, mà là do thầy thật sự thích Biên Nhược Thủy.


“Mới vừa thi xong à, tới nhà của tôi ăn cơm không?” Thầy chủ nhiệm đề nghị.
Tôi vừa muốn trả lời, Biên Nhược Thủy ở bên cạnh đã khách sáo lên tiếng trước: “Không cần không cần, thưa thầy, sẽ gây phiền toái cho thầy!”


Tôi bật cười một tiếng, đặt bàn tay to lên trên đầu Biên Nhược Thủy, vỗ vỗ nói: “Không cần câu nệ như vậy, ở trước mặt thầy muốn nói gì cứ nói!”
Biên Nhược Thủy khẩn trương hất tay tôi xuống, nói với tôi : « Em thật sự là nghĩ như vậy ! »


« Thôi đi ! Kỳ thật em cũng thấy bộ dáng của thầy rất giống lưu manh đúng không ? » Tôi cố ý làm cho Biên Nhược Thủy cuốn cuồng sốt ruột.


Quả nhiên, Biên Nhược Thủy mạnh mẽ phản bác lại tôi, thầy chủ nhiệm xem kịch xem đến hưng trí, còn nhân cơ hội khen Biên Nhược Thủy, nói – vừa thấy Biên Nhược Thủy liền biết là đứa nhỏ ngoan ngoãn thật thà.


Trong lúc đó tôi luôn cố ý làm ra một ít động tác nhỏ với Biên Nhược Thủy, chính là cố tình khiến cho thầy có một loại cảm giác cô đơn. Biên Nhược Thủy không biết thầy chủ nhiệm đối với chuyện của tôi và em rõ như lòng bàn tay, cứ luôn nhắc tôi phải ổn trọng một chút.


Trước khi đi, thầy chủ nhiệm còn túm tôi sang một bên, tựa như kẻ trộm mà nói với tôi : « Đừng quên chuyện em trai phi công kia nhé, tôi vẫn đang chờ đấy ! »


« Chờ hắn nghĩ phép rồi nói sau ! » Tôi trả lời có lệ, liền lôi kéo Biên Nhược Thủy trốn khỏi tầm mắt của thầy chủ nhiệm.


Dọc theo đường đi, Biên Nhược Thủy thao thao bất tuyệt – nói thầy chủ nhiệm của lớp chúng tôi thật là tốt, nói em còn chưa thấy qua người thầy nào tế nhị, bình dị gần gũi như thế. Nói đến cực kỳ cao hứng phấn chấn, mặt mày hớn hở, nói đến tôi lại bắt đầu bực bội không hiểu.


Cuối cùng tôi hắng giọng một cái, nói với em: “Chuyện ngày hôm nay anh còn chưa quên đâu!”
Biên Nhược Thủy biến sắc, hỏi dò: “Chuyện gì?”
“Không biết thì thôi, anh không muốn nhắc đến!” Tôi bước nhanh đi, một người ở phía trước cà lơ phất phơ đi thẳng.


Biên Nhược Thủy bước vội theo sát phía sau, hướng tôi hỏi: “Rốt cuộc anh có tới nhà của mấy người Sài Tích Nhiễm ăn cơm không? Cô ấy muốn chúc mừng anh thi vào Đại Học, đều đã chuẩn bị từ mấy ngày trước …”


“Không đi!” Tôi hét lớn một tiếng, “Em muốn đi cứ đi!”
Biên Nhược Thủy thở dài, cuối cùng vẫn nói với tôi: “Em đi đây, em thật sự cảm thấy xấu hổ vì đã cự tuyệt họ hai lần, nên vừa rồi em đã…”


“Được…” Nghe xong lời này tâm của tôi hoàn toàn lạnh, nếu hồi nãy là phẫn nộ, thì hiện tại nghe xong lời này là thật sự bị đả kích.


Tôi vẫn nghĩ tôi là trung tâm cuộc sống của em, em làm chuyện gì đều nghĩ về tôi trước tiên, nhưng hiện tại tôi phát hiện tôi đã sai, tình cảm của chúng tôi càng kéo dài thì địa vị của tôi càng giảm xuống, lực ảnh hưởng cùng lực khống chế của tôi đang từng chút một giảm dần.


Sau khi được tôi phê chuẩn, thậm chí Biên Nhược Thủy còn thực sự cao hứng mà bỏ đi. Vì trả thù Biên Nhược Thủy, tôi nói với em – tối nay tôi sẽ không trở về, thế nhưng kết quả là Biên Nhược thủy cực kỳ vui vẻ gật đầu đáp ứng.


Cơm chúc mừng thì nên ăn ở nhà, sau khi tôi nói tôi chắc chắn thi đậu, ba mẹ tôi liền cười toe tóe, còn tôi lại chẳng có tâm tình. Cảm xúc bực bội bao phủ lấy tôi, ba mẹ nói gì tôi đều trả lời có lệ, thẳng đến khi ba tôi nói một câu, tôi mới vực dậy được tinh thần.


Ba tôi nói: “Nếu con thực sự thi đậu vào trường Đại Học Thể Dục, ba sẽ ngoại lệ đáp ứng con một yêu cầu, con muốn gì, làm gì ba tuyệt đối không phản đối.”
“Ba không đổi ý?” Tôi mau chóng ngừng đũa, hướng ba tôi hỏi.


Ba tôi hiển nhiên đã uống say, đỏ mặt hướng ta thổi phồng năng lực làm việc mạnh mẽ của chính mình, mẹ tôi ở bên cạnh sắc mặt không tốt lắm, bảo ba tôi đừng ầm ĩ nữa, ba tôi vẫn không để ý, vẫn cứ hướng tôi cam đoan.


Tôi thừa dịp mẹ tôi bưng thức ăn liền hỏi lại, còn dùng di động ghi âm, lời này quả thật cực kỳ quý giá, đến lúc giấy trúng tuyển gởi tới, tôi nhất định sẽ đem tất cả mọi chuyện thẳng thắng cùng ba tôi. Mặc kệ kết quả thế nào, tôi cũng không muốn tiếp tục loại ngày lén lúc này nữa.


Mặc dù có lời này của ba tôi, nhưng cũng không hoàn toàn làm cho cảm xúc của tôi tốt lên, tôi vào phòng ngủ đã lâu không ở, thậm chí có loại cảm giác tha hương. Cuộc sống mỗi ngày dính vào nhau một chỗ thật sự không tốt, cãi nhau không nói, một khi chia xa liền cảm thấy không thích ứng nổi.


Tôi lăn qua lộn lại không sao ngủ được, vốn là một ngày cực kỳ vui vẻ lại bị đứa con gái miệng rộng phá hủy. Tôi không thể ngờ – đứa con gái có bộ dạng tục tằng như thế, nói chuyện thì nước bọt tung bay lại có thể hấp dẫn được ánh mắt của Biên Nhược Thủy. Bọn họ quen biết chưa đầy một tháng, so với tình cảm nửa năm của tôi và Biên Nhược Thủy còn tốt hơn, Sài Tích Nhiễm thường xuyên đưa thức ăn đến chỗ của tôi và Biên Nhược Thủy, mỗi lần tới đều tán gẫu đến 2, 3 tiếng cũng không chịu đi. Cứ tiếp diễn như thế, không quá hai tháng tôi liền bị cho ra rìa.


Tôi ngại cô ta là con gái nên không muốn chỉ trích thẳng mặt, sau lưng lại không muốn nhắc đến loại chuyện bực mình này. Nhưng sao Biên Nhược Thủy lại không chút cố kỵ nào nhỉ? Càng nghĩ tôi càng tức giận, cuối cùng hơn nữa đêm lại chạy ra tủ lạnh ăn hơn nửa quả dưa hấu, lúc này mới cảm thấy dễ chịu một chút.


Vốn tính toán không để ý đến Biên Nhược Thủy, nhưng ngày hôm sau tôi ở nhà liền cảm thấy vô cùng nhàm chán. Hiện tại bạn học của tôi còn chưa được nghỉ, đang ở trong trường chuẩn bị thi Đại Học, tuy có thể rủ bọn bóng rổ cùng chơi, nhưng trình độ của tôi cùng bọn họ quá khác xa. Vốn trước kia, mỗi khi nhàm chán tôi còn có thể đi chơi bóng rổ, nhưng từ khi tôi đem bóng rổ trở thành chuyên môn, liền cảm thấy chán bóng rổ, đây chắc là ‘ăn quá đâm ngán’.


Cuối cùng tôi vẫn là đầy mình bốc lửa đi tới chỗ ở của tôi và Biên Nhược Thủy, thời điểm tôi tới Biên Nhược Thủy còn chưa thức dậy, tôi cầm quần áo của em ở bên cạnh lên, thế nhưng lại ngửi thấy một mùi rượu, đầu óc của tôi liền lập tức đóng băng.


Tôi cầm lấy chổi lông bên cạnh giường, đánh lên mông của Biên Nhược Thủy vài cái, Biên Nhược Thủy bị tôi đánh tỉnh, bật mình vọt xuống chân giường.
“Em trở lại đây cho tôi!” Tôi chỉ vào Biên Nhược Thủy, hung tợn nói.


Tôi hoàn toàn không có tâm tình đùa giỡn với em, chỉ muốn đánh em một trận, mỗi lần em nói chuyện cùng Sài Tích Nhiễm tôi đều có loại ý nghĩ này, áp chế đã lâu rồi. Em đã đánh vỡ hoàn toàn điểm mấu chốt của tôi, tuy rằng chính tôi cũng cảm thấy không hút thuốc, không uống rượu không gọi là đàn ông, nhưng tôi lại không hy vọng Biên Nhược Thủy đụng vào những thứ kia.


Biên Nhược Thủy mở lớn mắt nhìn tôi, thế nhưng còn dám đùa bỡn cùng tôi, tôi đánh, em bỏ chạy. Tiếp đó tôi thật sự giận điên lên, sau khi túm được em, liền trực tiếp đem em đặt ở lan can giường, vung tay đem đầu lông của chổi đánh lên mông em mấy cái, lúc đầu Biên Nhược Thủy còn cười kêu to, sau đó kêu vài tiếng, tiếp theo liền không lên tiếng nữa, mặc cho tôi đánh thế nào cũng không phản ứng.


Em như thế khiến tôi không xuống tay được, tôi ném chổi lông đi, chồm tới hỏi: “Đánh đau?”
Biên Nhược Thủy lại trả lời tôi rằng: “Sài Tích Nhiễm vẫn luôn thích anh a…”
Tôi có một chút giật mình, còn có chút không thể tin, hỏi lại: “Em nói gì? Lặp lại lần nữa!”


Biên Nhược Thủy xoay người lại, thực kiên nhẫn trả lời tôi: “Ngày đó, cô ấy thấy em cùng anh đi làm, liền coi trọng anh. Anh cũng không chịu nghĩ, anh đứng ở bên cạnh em, còn có cô gái nào muốn coi trọng em chứ!”


Tôi nghe được lời này liền lập tức cao hứng, tất cả bực bội cùng áp lực của tôi liền tan thành mây khói, tôi cũng nằm úp sấp lên trên giường, Biên Nhược Thủy vẫn nghĩ tôi còn muốn đánh em, liền nhanh chóng lăn qua bên cạnh trốn, lại bị tôi kéo về lại, tôi ở bên tai em hỏi: “Anh tốt như vậy sao?”


Biên Nhược Thủy bị tôi hỏi đến mặt đỏ tai hồng, vốn là chuyện tôi nên mặt đỏ, lại làm cho em ngượng ngùng. Thấy em không lên tiếng, tôi lại xác định một chút, “Không phải em lừa anh đi? Vì trốn tránh trách nhiệm mà đem cô ta đẩy lên trên người anh? Cô ta toàn tới tìm em, anh chưa bao giờ thấy cô ta chủ động để ý đến anh.”


Biên Nhược Thủy có chút dở khóc dở cười, “Ai sẽ biểu hiện rõ ràng như vậy a, hơn nữa cô ta là con gái…”
“Cô ta thích anh mà em còn ở chung với cô ta hòa hợp như vậy, em không ghen sao?”
“Em thấy là anh ghen mới đúng!”


“Mẹ kiếp, chết tiệt, cánh em cứng rồi nhỉ, cởi đồ, nhanh lên!”
“Từ tối hôm qua trở về em còn chưa có tắm…”
“Anh lại nhớ tới một việc, ai cho phép em uống rượu?”


“Anh thi đậu vào trường Đại Học, vốn nên chúc mừng một chút, đáng tiếc anh không ở đó, em uống dùm anh một ly liền say…”
“Vậy trước hết em trả lời anh một vấn đề – có thấy anh tốt không?”
“Uhmm … không thấy …”


“Tốt, em sẽ không có cơ hội thay đổi đâu, hôm nay anh sẽ cho em từ từ cảm thấy …”
=====CHÍNH VĂN HOÀN =====






Truyện liên quan