Chương 43: Đầu sư tử
Ngày hôm sau LâmTiểu Trúc lại đến Thanh Khê trấn, theo lối cũ vào đến viện kia thì thấyTrương Đông đang cầm chổi trong tay nhưng lại không quét rác mà đứngngẩn người, mặt nhăn mày nhó.
Lâm Tiểu Trúc tiến tới quơ taytrước mặt hắn “Trương đại ca, xảy ra chuyện gì?” Trương Đông là đường đệ của Đại Ngưu nhưng nếu để nàng gọi một nam nhân hai mươi tuổi là thúcthúc, phỏng chừng nàng sẽ nghẹn ch.ết, cho nên cứ gọi đại cho xong.
“Ah, Tiểu Trúc cô nương đã tới sao?” Trương Đông giống như nhìn thấy cứu tinh, hai mắt sáng lên, mặt mày cũng giãn ra
“sao vậy? có phải lão gia tử mắng ngươi không?”
Trương Đông vội vàng lắc đầu: “Không phải. Lão gia tử biết ta không phải là hạ nhân nên cũng không làm khó ta, chỉ bảo ta làm giúp hắn một số việcnặng, còn lại đều không cho ta động thủ, tự hắn làm hết”
“Vậy ngươi đây là…”
Trương Đông cúi đầu “lão gia tử không thích đồ ăn ta làm, tối qua chỉ ăn một chút, sáng nay đã đến tửu quán rồi”
“Lại đến tửu quán?” thanh âm của Lâm Tiểu Trúc không khỏi cao lên
Tiết lão gia vừa lúc cũng từ trong viện đi ra ngoài, cười tủm tỉm nhìn Lâm Tiểu Trúc hỏi “nha đầu mới đến hả?”
“Ngươi lại đến tửu quán?” Lâm Tiểu Trúc xoay người hỏi hắn
Tiết lão gia tử có chút xấu hổ sờ sờ đầu, ngượng ngùng nói: “Đi chứ saokhông, nếu không ăn không lục ngư mà chỉ kêu hai đĩa đồ ăn cùng cơm thìkhông có tốn bao nhiêu tiền đâu, thật đó” nói xong lại cảm thấy hơi mấtmặt, liền đằng hắng vài tiếng, tỏ vẻ không có gì.
Thấy Tiết lãogia tử trong lúc vô ý đã biểu hiện khí thế uy nghiêm của người có địa vị cao, Lâm Tiểu Trúc không khỏi ngẩn người, lập tức thu hồi ánh mắt. Lãogia tử này nhất định là người có địa vị cao, chỉ giống gia gia kiếptrước của nàng ở khuôn mặt, còn lại đều khác nhau hoàn toàn. Cho dù hiện giờ hắn lâm vào túng thiếu cũng không cần một tiểu cô nương không có tự do như nàng thương hại. Nghĩ tới đây, nàng bỗng cảm thấy không còn ýnghĩa gì nữa, không nói một lời mà chậm rãi xoay người đi ra cửa.
“Này uy , nha đầu, ngươi đi đâu vậy?ngày hôm qua rõ ràng ngươi đã hứa sẽ nấu cơm cho ta, sao lại bỏ đi hả?” lão nhân thấy vậy vội chạy lên níu lấycánh tay Lâm Tiểu Trúc
Lâm Tiểu Trúc liền rút tay ra, thản nhiênnói “tay nghề của ta còn không bằng Trương đại ca, làm đồ ăn sao có thểlọt vào mắt ngài? Ngài vẫn nên đến tiệm ăn đi” nói xong tiếp tục đi racửa.
“Ai, nha đầu, ngươi đừng tức giận, ta nghe lời ngươi là được mà, ta sẽ không đến tiệm ăn nữa, tất cả đều nghe ngươi. Ngươi nói thếnào thì là đế đó đi, được chưa?” lão nhân nhất định không để nàng đi,vội chạy lên trước mặt nàng, khẩn thiết cầu xin.
Mỗi khi gia giauống rượu bị nàng phát hiện cũng bày ra vẻ tội nghiệp như vậy để dỗnàng. Lâm Tiểu Trúc rũ mắt, cố nén nước mắt, nhẹ giọng nói “tiền là củangài, muốn xài thế nào thì tùy ngài, không cần để ý tới ý kiến của mộttiểu nha đầu quê mùa như ta”
“nếu ngươi không quản ta, không quáhai ngày ta sẽ đi xin ăn ah” lão đầu nhi kéo kéo tay áo Lâm Tiểu Trúc“lão nhân gia ta dù hồ đồ nhưng cũng biết nha đầu người thật tâm muốntốt cho ta. Nha đầu ngoan, đừng tức giận nữa. Từ giờ trở đi, ta nói được thì làm được, không đến tiệm ăn nữa. Ngươi thấy được không?”
Lâm Tiểu Trúc ngước mắt, thấy Tiết lão gia dù tóc đã hoa râm vẫn cố thẳnglưng, trong lòng không khỏi cảm khái , với quyền thế của hắn, chẳng sợhạ nhân sẽ không đi tìm, như vậy hắn sẽ không phải chịu đói, cần gì phải mềm giọng nhờ vả nàng chứ? Có lẽ hắn biết mình thật lòng thật tâm đốitốt với hắn. Người ở địa vị cao, cái gì cũng dễ dàng có được, chỉ cótình cảm là khó phân biệt được thật giả. Nghĩ đến đây, Lâm Tiểu Trúc thở dài một hơi, mềm lòng cho Tiết lão nhân bậc thang để xuống “được rồi,ngài phải nhớ kỹ lời mình đó”
“Nhớ rõ nhớ rõ.” Lão đầu nhi thấyLâm Tiểu Trúc mềm lòng thì vui vẻ hẳn lên “đi thôi, mau nấu cơm cho taăn đi, ta đói bụng lắm rồi”
Trương Đông cũng cao hứng không kém,vừa đưa Lâm Tiểu Trúc vào bếp vừa nói “theo lời dặn của cô nương, ta đãdùng hai mươi văn tiền mua thức ăn nhưng lão gia sáng nay không ăn ởnhà, vì thế cũng chưa làm gì”
Lâm Tiểu Trúc thấy trên bàn có mộtkhối thịt heo lớn, hai quả cà tím, hai củ cải trắng, hành gừng gia vịcũng đủ hết, liếc nhìn Tiết lão nhân đi sau hai người, cười nói “rấttốt”. Nhà bình thường, bao nhiêu đồ ăn này cũng đủ cho cả gia đình rồi.Hơn nữa nàng cũng chỉ là biết nấu vài món cơ bản, do thích nấu nướng màthôi, coi như ngon hơn người bình thường một chút nhưng so với đầu bếpchuyên nghiệp thì còn kém xa.
Nếu không thể thỏa mãn cái miệngsành ăn của lão đầu nhi kia, nàng cũng không cần phía nhiều tâm lực nhưvậy, biết gì thì làm đó thôi. Nếu hắn không muốn ăn, sau này nàng cũngkhông cần mạo hiểm đến đây nhìn hắn.
Nghĩ như vậy, Lâm Tiểu Trúcliền vén tay áo, rửa tay rồi cầm lấy khối thịt heo nhìn nhìn. Đây là một khối xương sườn, nặng chừng nửa cần, dù cũng một lớp da một lớp thịtnhưng phân bố không đồng đều.
Nàng lập tức rửa sạch thịt, nhanh nhẹn lọc bỏ da, loại bỏ những vụn xương,cắt thịt thành từng miếng rồi băm nhỏ, sau đó trộn lẫn thịt nạc đã bămcùng thịt mỡ lại vừa trộn đều vừa cho rượu cùng gia vị hành gừng muốitiêu vào, cho đến khi hỗn hợp trở nên dẻo mới dùng tay nặn thành viêntròn tròn.
Làm xong, Lâm Tiểu Trúc lấy da heo đặt dưới đáy nồi,thêm một ít cải trắng, rồi mới đặt thịt viên lên trên, cho chút nước vào rồi dùng lửa nhỏ đun từ từ. Chốc lát sau một mùi thơm từ trong nồi xông ra rồi tràn lan khắp căn bếp
“Ân, thật thơm nha” Tiết lão đầu hít hít mũi khen ngợi, ánh mắt nhìn Lâm Tiểu Trúc cũng ôn nhu hơn.
Nấu thịt xong, Lâm Tiểu Trúc cũng không ngừng tay mà vo gạo nấu cơm, dùngít thịt còn lại xào cùng cà tím, nấu một tô canh rau thịt bằm, nói vớiTiết lão đầu ‘món đầu sư tử kia phải hầm một canh giờ mới được, nếu ngài đói bụng thì dùng trước hai món này đi, rồi ăn cái kia sau”
Nóixong quay sang dặn dò Trương Đông vẫn luôn ở bên nhìn nàng nấu ăn “látnữa vớt lớp bọt ở trên ra, rồi lấy hết da heo và cải trắng bỏ ra, sau đó cho lửa to lên, đợi sôi thêm một lát là có thể ăn”
“Dạ” TrươngĐông hưng phấn hỏi Lâm Tiểu Trúc “bình thường vào ngày lễ tết, chúng tacũng làm món này nhưng mọi người làm không ngon lắm, thịt không phải quá to thì lại quá nát, vị cũng không ngon, chỉ có Lý đầu bếp ở tửu quánbên phố đông là là món này rất ngon, ta đã cùng đường ca đến đó ăn mộtlần, chất thịt tươi mới, ngon ngọt, mềm mà không nát. Nhưng đó là cầncâu cơm của người ta nên chúng ta cũng ngại không dám hỏi, hôm nay tathấy cách làm của ngươi không giống với chúng ta, nói không chừng cũngsẽ ăn ngon như Lý đầu bếp làm ah”
Lâm Tiểu Trúc nghe xong, cườinói: “có lẽ các ngươi dùng dao bằm thịt nên mới làm cho thịt cứng mànát, thực ra tinh túy của món này tập trung ở bốn chữ tế thiết thô trảm, thịt cắt thành hạt lựu, sau đó bằm một chút, làm cho thịt rời mà khôngrời, dính cũng không dính, như vậy mới làm cho thịt mềm mà ngon”
Trương đông bừng tỉnh đại ngộ: “Thì ra là thế. Hèn chi ta dù thêm mã thầy, củsen cũng không ngon được, thì ra là do cách băm thịt không đúng”
Tiết lão đầu càng nghe, hai mắt càng sáng, cầm chiếc đũa Lâm Tiểu Trúc đưacho gắp một miếng cà tím hầm thịt, gật đầu nói “nha đầu, tay nghề khôngtệ ha” lại quay sang hỏi Lâm Tiểu Trúc “ngươi đem cách người ta kiếmtiền cứ vậy mà nói ra, không sợ hắn tới tìm ngươi gây phiền toái sao?”
Lâm Tiểu Trúc sửng sốt, cười nói: “Ta không có làm đầu bếp cho tửu lâu nào, chỉ nói cách nấu ăn mình tâm đắc nhất với Trương đại ca, đâu có pháhỏng quy tắc, hắn dựa vào cái gì mà tìm tới ta chứ?”
Tiết lão đầu vuốt râu, gật đầu nói “nhưng nếu đem cách làm món này bán cho tửu lâukhác, ngươi cũng có thể kiếm được chút tiền nha”