Chương 15
“Sy? Chị định đi đâu vậy?”_Renata hỏi khi thấy chị gái mình bước xuống với túi xách trên tay. Hôm nay Syrena mặc một cái áo len tay dài màu đỏ và bộ váy ngắn đen. Chị ấy luôn như vậy, đen và đỏ, lạnh giá và nhiệt tình. Những tính cách của Syrena rất trái ngược nhau, nhưng đó cũng là một điểm đặc biệt của chị ấy.
“Chúng ta đi dạo một lát nhé!”_Sy chợt cười nhẹ và mang đôi giày boots cao đến đầu gối màu đen của mình vào.
Nhỏ sững người, chợt thấy lạnh lưng. Syrena rất ít khi cười với nhỏ, trừ khi chị ấy có chuyện vui. Thậm chí khi nhờ vả, Sy cũng không hề trưng ra một nụ cười nào cả.
“Ơ….vâng….đợi em một lát.”_Rena lúng túng.
“Và gọi cả các bạn của em nữa.”
“Sao?”
“Chị muốn…..làm quen với những người đó.”_Sy lại nở nụ cười phớt, nhỏ chắc chắn rằng chị ấy đã nghĩ đến một từ khác khi nói “làm quen” . Syrena chỉ nói vậy, rồi đứng ngoài cửa chờ một cách kiên nhẫn, đôi mắt chuyển thành màu tím, khi mắt Syrena có màu ấy, nghĩa là chị ấy đang hoàn toàn thư giãn. Kì lạ thật.
Renata chạy lên lầu thay đồ và gọi cho mọi người. Kaito và Edgar có vẻ cáu kỉnh nhưng Hima với Ryo thì ngược lại, khá vui vẻ. Yuuki-san không để lộ vẻ gì trong khi Arita như muốn hét lên vì sung sướng. Ảnh hưởng của Sy với những người khác thường tác động theo hai chiều như vậy. Renata lấy ra một cái váy cổ cao không tay màu trắng, bên ngoài nhỏ mặc một chiếc áo khoác xanh dương nhạt có những nhúm lông trắng mịn ở cổ tay và đôi giày boots cùng kiểu với cái áo khoác. Trắng và xanh – trái ngược với Syrena. Khi đi chơi hay dự tiệc, hai chị em luôn mặc những màu trái nhau, đó gần như đã trở thành một truyền thống. Lửa và băng.
“Em hơi lâu đấy!”_Sy nói khi nhỏ vừa bước xuống nhà.
“Em xin lỗi. Chúng ta sẽ gặp các bạn em ở một cửa hàng Fast Food gần đây thôi!”_Nhỏ cười, để ý màu mắt của chị gái mình đang chuyển sang màu tím nhợt nhạt như màu trắng. Dấu hiệu lo lắng, chuyện gì xảy ra sao?
Hai chị em bước đi trong im lặng, dù Sy không để lộ ra ngoài mặt nhưng màu mắt của chị ấy đang càng ngày càng nhợt nhạt hơn. Chị ấy đang gặp rắc rối, không nghi ngờ gì nữa. Đến lúc này, nhỏ mới để ý rằng mọi người trên đường đang nhìn chằm chằm vào Syrena, vài người còn lấy máy điện thoại ra mà chụp, nhỏ cau mày.
“Bộ chưa từng thấy người nào tóc đỏ sao?”_Rena lầm bầm.
“Không sao, kệ họ.”_Sy giữ bộ mặt lạnh tanh.
Rena đẩy cánh cửa bước vào quán ăn nhanh, Hima vẫy vẫy cô ở bàn gần cuối.
“Wow! Nhìn hai người trái nhau thật đấy!”_Arita cười cười.
Sy không nói gì, chỉ im lặng ngồi xuống gần nhỏ. Không khí trong bàn bắt đầu chùng xuống.
“Eh….vậy hôm nay cậu gọi bọn mình ra đây có chuyện gì?”_Hima vớt vát.
“Không phải mình có chuyện, mà là chị ấy.”_Rena nhìn về phía Sy.
“Chị muốn…..”_Syrena uống ngụm nước như thể những lời lẽ tiếp theo rất khó để nói. “….nhờ các em một việc.”
Nhỏ há hốc mồm. Syrena nhờ những người chị ấy quen chưa được một ngày giúp mình? Hay thật.
“Việc gì?”_Kaito nhướng mày, hỏi cộc lốc. Ngay lập tức, cái ống hút của anh ta bốc cháy. Renata cảm thấy hả dạ phần nào.
“Chị đang bị truy đuổi.”_Sy liếc nhìn bên ngoài với vẻ cảnh giác.
“Truy đuổi?!”_Rena lại ngạc nhiên hơn. Nhỏ đã từng thấy “Sy in action” và nếu có ai khiến chị ấy phải chạy trốn, thì đừng mong nhỏ hay mọi người có thể đánh bại được.
“Em thấy ba chị là hoàng thân Anh quốc mà, sao có thể….”_Edgar chưa kịp dứt lời thì một sợi dây xích từ đâu lao thẳng vào tường, tạo thành một vết nứt lớn trên đó.
“Khỉ thật! Là hắn.”_Syrena nói và đứng dậy.
“Ai cơ?”
“Xin lỗi vì làm liên lụy mấy đứa, nhưng chị thật sự cần giúp!”_Sy hét và chạy ra ngoài.
Renata và mọi người đuổi theo.
“Không thể để người thường gặp nguy hiẻm được!”_Yuuki nói.
“WITCHZARATH AUDIVI IMPERIO!!!”_Hima hét lên và một kết giới màu đỏ bao bọc toàn bộ thành phố, những người dân đều biến mất, kể cả Arita.
“Chuyện gì thế?”_Kaito nhướng mày.
“Một phép tạo kết giới nhỏ, những người không có siêu năng lực không thể thấy những gì diễn ra ở trong đây. Cho dù có đánh nhau kinh hoàng, thiệt hại ra sao khi kết giới tan biến, mọi thứ sẽ trở lại như cũ.”_Hima nháy mắt.
“Coooooollll!”_Mọi người ồ lên. Nhỏ nghĩ Hima thật tuyệt, nhưng ý nghĩ đó kéo dài chưa được hai phút thì nó đã biến mất khi mọi người bắt đầu hướng mắt lên nóc một tòa nhà cao tầng gần đó.
Syrena đang đứng trên đó, mái tóc đỏ rực của chị ấy bay phấp phới, như một ngọn lửa giữa bầu trời mờ mờ tối của mùa đông. Chị ấy đang phóng những quả cầu lửa lớn về phía ai đó ( hay cái gì đó ). Mọi người chỉ biết đứng trơ ra mà không biết làm gì. Có gì đó đập vào người Sy và chị ấy rơi xuống.
“CẨN THẬN!!!”_Ryo hét, định chạy lại nhưng Rena đưa tay ra.
“Xem đã!”_Nhỏ nói.
Syrena rơi được giữa chừng thì phía sau lưng chị ấy, một ngọn lửa bùng lên, tạo thành một đôi cánh làm từ lửa tuyệt đẹp. Nhỏ thấy hàm mọi người đang dần rớt xuống hết cả.
“Không làm gì sao? Phải giúp chị ấy chứ!”_Edgar nói và phóng về phía đó, mọi người tho sau sát nút. Hima giơ tay lên, một vòng tròn đỏ hiện lên dưới chân Rena, Ryo và Yuuki, ba người thụp vào vòng tròn đó và chẳng bao lâu sau trồi lên ngay tầng thượng tòa nhà đó.
“Teleport. Không tệ chứ?”_Hima nháy mắt.
“Tuyệt!”_Rena cảm thấy hơi ghen tị.
Kaito và Edgar cũng vừa…..nhảy lên đến nơi. Đến lúc này nhỏ có thể thấy được thứ mà Sy đang đánh với, à không phải là thứ….mà là người…..hay là thứ nhỉ? Đó là một chàng trai với mái tóc bạch kim ( lạy hồn sao bọn người xấu toàn là các anh tóc trắng đẹp trai không vậy nhỉ? ), đôi mắt đen giống mắt Kaito, anh ta mặc một bộ đồ giống quý tộc thời xưa, trắng từ trên xuống dưới, là nhỏ cảm giác hay anh ta có nét giống Kaito nhỉ? Trên tay người đ đang cầm một sợi xích dài, tấn công Syrena.
“NOBODY MESS WITH MY SIS!!”_Nhỏ hét và đưa tay về phía đường ống dẫn nước trong tòa nhà, phun một cột nước vào người anh ta.
“Khoan đã! Rena!!!”_Kaito hét lên và lao ra đẩy nhỏ đi trước khi nhỏ kịp đưa tay về phía người tóc bạch kim đó,. Cột nước chệch hướng, văng vào mặt Ryo.
“NÀY!!!”_Ryo hét.
“Chuyện gì vậy Kaito?”_Renata cau mày.
Chàng trai ngừng tấn công Sy, quay lại nhìn Kaito. Hai người im lặng một hồi.
“Kaito?”
Mọi người há hốc mồm khi nghe người đó gọi tên Kaito.
“Chào….Gray…”_Kaito mỉm cười ngượng nghịu.
Hàm dưới của mọi người lại rớt ra.
“Cậu quen anh ta?”_Syrena nhướng mày.
“Im đi! Kẻ trộm!”_Gray liếc.
“Tôi không ăn trộm gì cả!!!”
Thế sao cô phải chạy trốn?”
“Nếu anh bị ai đó truy đuổi suốt ngày và dọa giết liệu anh có chạy không?!!!”_Chị ấy khoanh tay.
“Anh ta là ai thế?”_Nhỏ hỏi Kaito.
“Cận vệ của ……nhà tôi….”_Kaito ấp úng, mặt đỏ lên.
“WHAT!!!!”_Mọi người hét.
“Các người chưa nghe đến hoàng tộc True-Ancestor Vincent à?”_Gray nhướng mày, liếc về phía Kaito.
“Thế thì chắc anh cũng chưa nghe về hoàng tộc ác quỷ Blackmon nhỉ?”_Edgar làu bàu. “Syrena là chị vợ tương lai của tôi, các anh đụng vào nhầm người rồi.”
“Hoàng tộc? Trò gì thế này? Tôi tưởng họ của anh là Hanagawa?”_Nhỏ nhìn Kaito với vẻ thắc mắc.
“Ờ….thì….ờ….”_Kaito gãi đầu, cau mày lại.
“Cô ta là người mới của cậu à?”_Gray cười với vẻ bí hiểm. “Từ lúc nào mà cậu lại thân thiết với hoàng tộc ác quỷ thế?”
“Hai tuần trước, được chưa?”_Edgar càu nhàu.
“Có vẻ tôi không phải là người duy nhất có chuyện cần nói tại đây.”_Syrena hạ xuống, đôi cánh lửa tan biến sau lưng chị ấy.
Gray liếc về phía chị ấy và nhìn lại phía Kaito.
“Có lẽ hãy tìm một nơi nào đó và….bàn về chuyện này.”