Chương 75: Hạo Tử tương thân

Thật ra Lý đại nương tính tình lại rất hấp tấp, sáng sớm hôm sau khi Đinh Hạo vừa mới gọi Tao Trư nhi thức dậy, đang định đi vào trong thành xem xét mấy nhà giải khố ( hiệu cầm đồ), đã thấy Lý đại nương đứng ở trong sân, vừa thấy Đinh Hạo, Lý đại nương liền vui sướng kêu lên: "Tiểu Hạo nhi, Ngươi định đi đâu vậy?"


Đinh Hạo nói: "Đại nương, ta muốn cùng Trư nhi vào trong thành kiểm tr.a mấy nhà giải khố một chút, lần này chịu trách nhiệm đi tuần sát(tuần tr.a quan sát), dù sao cũng phải thường xuyên đi lại một chút mới được."


Lý đại nương nói: "Chuyện vào thành, cũng không cần phải ngay lập tức, đi một chút đi, Trước hết đi cùng đại nương một chuyến đã."
Đinh Hạo hỏi: "Đại nương có chuyện gì cần Hạo nhi hỗ trợ sao?"


Lý đại nương vừa lôi hắn đi, vừa cười nói: "Thật ra ta không có chuyện gì cần ngươi hỗ trợ cả, nhưng chuyện này a, thiếu ngươi đúng là không được. Ta lại tìm được cho ngươi một vị cô nương khác rồi, đó là một cô nương ở xưởng ép dầu của Lưu Hiểu Gia. Nàng là chất nữ của Lưu Hiểu Gia, trong nhà đứng hàng thứ tư, cô nương này thanh tú nhã nhặn, lại còn biết chữ, cô nương tốt như vậy cũng không dễ tìm đâu, lúc đầu a, ta cũng không nghĩ người ta có thể đáp ứng, nhưng mà vừa mời đề cập chuyện đó, hắc! Lưu Hiểu lại rất vừa ý ngươi, cũng không ghét bỏ thân phận của mẹ con ngươi, cũng không cần ngươi phải có sản nghiệp của riêng mình, Lưu gia rất giàu có, có thể cùng người như vậy làm thân gia, ngươi chính là nhờ phúc lớn của tổ tiên đấy.


Lưu Hiểu nói a, có thể làm quản sự ở Đinh gia, như vậy nhất định bản lĩnh không phải là nhỏ, nếu ngươi có thể trụ được ở Đinh gia, vậy thì làm việc ở Đinh gia, còn nếu như không thể, chỉ cần có bản lãnh thật sự, tới giúp đỡ nhà bọn họ kinh doanh xưởng ép dầu, cũng sẽ không thiếu cơm ăn. Cứ như vậy, quyết định hôm nay gặp mặt ngươi, trước hết nói chuyện đã, nếu thấy thuận mắt, sẽ cùng với mẹ ngươi chính thức nói chuyện sau."


Đinh Hạo nhíu mi nói: "Đại nương, ta hiện tại căn bản chưa tính tới chuyện lập gia thất, hơn nữa, cái cô cháu gái Lưu gia kia, ta cũng đâu có biết, cần gì phải gặp mặt."


available on google playdownload on app store


Lý đại nương nói: "Đừng có nói lời vô nghĩa như vậy chứ, ta với đại gia ngươi lúc trước cũng đâu có biết nhau, nhưng không phải rồi cũng yết hồng khăn voan (1), lúc này đã tính chuyện có con rồi sao?"


Nàng cười, rồi nhỏ giọng nói: "Có điều a, ngươi cũng đừng lo lắng, nói đúng ra thì không cho phép hai đứa gặp mặt, nhưng thật ra cũng không nghiêm ngặt như vậy đâu, song phương phụ lão, cũng muốn an bài cho tiểu nhi nữ có cơ hội vụng trộm gặp mặt. Theo như ta nghĩ, hiện tại cháu gái của Lưu Hiểu rất có thể đang ở trong xưởng ép dầu, đến khi ngươi đến, nàng nhất định sẽ vụng trộm nhìn ngươi, nếu ngươi muốn nhìn bộ dáng của nàng một chút, nàng nhất định cũng sẽ bằng lòng."


Lý đại nương không khỏi phân trần, bắt Đinh Hạo bước đi, người ta có ý tốt, Đinh Hạo không chối được, đành phải mang theo vẻ mặt đau khổ đi theo sau nàng. Tao Trư nhi theo ở phía sau, trông thấy mà thèm nói: "Đại nương a, người cũng đừng có gấp gáp tìm vợ cho A Ngốc như vậy chứ. Tiểu Trư nhi cũng chưa có vợ mà, lúc nào có thời gian người cũng giúp ta kiếm một cô nha."


Lý đại nương nói: "Hả, ngươi còn tìm kiếm cái gì nữa, khuê nữ Hoắc gia kia, không phải không có việc gì mà cứ suốt ngày bám sát theo ngươi đó sao?"
Tao Trư nhi chợt nhớ đến cô nàng trông như Trương Phi kia, không khỏi rùng mình một cái, không dám hé răng nữa.


Khi tới xưởng ép dầu của Lưu gia, Lý đại nương quay đầu lại trừng mắt nhìn Tao Trư nhi một cái, nói: "Ngươi không có mắt à, đây là huynh đệ A Ngốc của đi ngươi cầu thân, ngươi đi theo làm cái gì? Ngồi ở cửa đợi đi, đừng tiến vào gây lộn xộn, đại nương dẫn huynh đệ A Ngốc của ngươi đi vào gặp trưởng bối của Lưu cô nương."


Tao Trư nhi lên tiếng đáp ứng, nhanh chóng ngừng cước bộ, Đinh Hạo thì không tình nguyện bị Lý đại nương kéo vào xưởng ép dầu.
Vào trong xưởng ép dầu, nghênh đón là một hồi mùi dầu vừng, Lý đại nương giương giọng kêu lên: "Lưu Hiểu có nhà không, ta đem người đến rồi."


Sau tiếng gọi của Lý đại nương, bên trong ầm ĩ lên một chút rồi chạy ra một đám người.
" Ha hả, Tới rồi à, Đinh quản sự, ngươi không nhận ra ta sao, ta là mẹ của Tiểu Thất đây mà."


Phía Trước là một nữ nhân tóc hoa râm hướng Đinh Hạo nhiệt tình tiếp đón, Đinh Hạo suy nghĩ, Tiểu Thất chắc là nhi tử của Lưu Hiểu, còn người phụ nữ này chắc là phu nhân của Lưu Hiểu, vội khách khí nở một nụ cười, hô to: "Lưu đại nương."


Lưu đại nương cười giới thiệu nói: "đây là đại cô, nhị cô, tam cô, đại bá, Nhị bá, tứ bá, đây là lão cữu, đây là lão dượng..."


Đinh Hạo hoa cả mắt, máy móc gật đầu, theo giới thiệu của nàng mà chào hỏi, Lưu đại nương lại kéo đến một tiểu nha đầu đang sụt sịt hai hàng nước mũi: "Phao Phao, lại đây lại đây, Đinh quản sự a, đây là lão di (bà dì) của tứ cô nương a."


Đinh Hạo nhếch miệng cười cười, thầm nghĩ: "Tiểu nha đầu này còn nhỏ mà thân phận không nhỏ a."


Khi tiến vào trong phòng, chỉ thấy khoanh chân ngồi phía trên kháng thượng(giường lò _người phương bắc TQ có loại giường này)có một đôi nam nữ, một người trong tay đang cầm một chén trà, thần thái có chút nghiêm túc, đang dùng ánh mắt đánh giá hắn, nhiệt khí lượn lờ xung quanh, hai người họ tựa như tam thanh đạo nhân uy nghiêm vô cùng.


Ngồi ở bên trái là một phụ nhân chừng trên dưới bốn mươi tuổi, ánh mắt sắc bén, trang phục tinh tế, vừa nhìn vào trang phục là có thể thấy được chủ nhân là một người khôn khéo, bên phải người kia là một nam nhân chừng trên dưới năm mươi tuổi, dung mạo bình thường, cách ăn mặc như một người nông dân bình thường, thuộc loại người ném vào trong một đám người thì không thể tìm ra được(rất bình thường), trên mặt mang theo nét cười thật thà chất phác.


Lưu đại nương liền cười nói: "Đến đến đến, ta dẫn ngươi đến giới thiệu, hai vị này... là cha mẹ của tứ cô nương, ha hả, các ngươi gặp mặt, chỉ cần ngồi xuống tâm sự chốc lát liền hợp ý ngay thôi. Ngươi đứa nhỏ này, còn đứng làm gì, đến đến đến, ngồi đi, mọi người đều ngồi xuống đi." Nói xong đem Đinh Hạo ấn trên một chiếc ghế con, lại ấn vào trong lòng hắn một quả táo rất lớn, nhiệt tình nói: "Ăn táo đi."


Chiếc giường đặt gần lò sưởi vốn không thấp, cha mẹ tứ cô nương lại khoanh chân ngồi ở phía trên, ghế con được làm từ loại gỗ Tiểu Mã Trát, liệu những cái bàn, ghế kia có thể cao bao nhiêu? Đinh Hạo ngồi ở trên chiếc ghế con, chỉ có thể ngẩng mặt lên nhìn lão phu thê đang ngồi ở đầu giường đặt gần lò sưởi kia, thoạt nhìn trông giống như là đại quan đang thẩm vấn bị cáo vậy (^.^).


"Ba lạp" một tiếng, bọn tam ban nha dịch... A không, là đại cô nhị cô đại bá Nhị bá dì Ba tứ cữu của tứ cô nương đang phân thành từng nhóm ở hai bên tả hữu, đều ngồi trên đầu giường đặt gần lò sưởi, ánh mắt tất cả tập trung ở trên người Đinh Hạo.


Đinh Hạo lần đầu trải qua hoàn cảnh như thế này, trong lòng mờ mịt một trận, hắn tìm nửa ngày cũng không thấy Lý đại nương đang ngồi ở chỗ nào. Lúc này, dì út của tứ cô nương Phao Phao, một tiểu nha đầu mới có năm tuổi đầu ôm một cái ghế con tập tễnh đi tới, buông chiếc ghế ở bên cạnh Đinh Hạo, đặt mông ngồi lên trên, sau đó lấy một quả đại táo từ trong lòng Đinh Hạo ra ăn...


"Đinh Hạo a..."
"A?" Đinh Hạo đang nhìn Tiểu cô nương bên cạnh đang ăn hăng say quả đại táo dính đầy nước mũi, thì phụ nhân ngồi ở đầu giường gần lò sưởi đột nhiên lên tiếng, Đinh Hạo phục hồi tinh thần, vội vàng ngửa đầu nhìn lại.


Trong phòng có chút u ám, phía sau phụ nhân này lại là cửa sổ, ánh mặt trời đang đang từ bên ngoài xuyên qua khung cửa sổ mà vào, từng đạo ánh sáng chiếu vào sau lưng của nàng. Trong phòng vốn nhiều người, vừa rồi lại náo loạn một trận, tro bụi bay lên mù mịt, tro bụi bôc lên ở trong chùm sáng chiếu vào, trông giống như thụy khí thiên điều, mẹ vợ tương lai của hắn ở trong ánh hà quang vạn đạo, thụy khí thiên điều lơ lửng ở giữa quang hoàn, cảm giác trông như gặp đức mẹ Maria…






Truyện liên quan