Chương 9: Náo động canteen
GTNV ( mấy người này t/g đã giới thiệu ở
Trịnh Ngọc Châu (18t): Kiêu căng, đanh đá. rất ghét mấy đứa nhà nghèo mà học giỏi, đặc biệt ghét Ngọc Như (lớp trưởng 12A1- lớp nó) nhan sắc có hạn mà thủ đoạn vô biên, bố là GĐ của 1 công ti đứng đầu VN, tự xưng là 1 trong 4 đại công chúa của Saken (3 đứa còn lại là 3 đứa bạn của nhỏ) (Ọe)
Hàn Như Nguyệt (18t): Tính cách giống Châu, bố là GĐ chi nhánh ở VN của tập đoàn nhà nó
Phùng Trâm Anh (18t): Tính cách cũng giống 2 con trên, bố là GĐ chi nhánh ở Thái Lan của tập đoàn nhà An.
Nguyễn Thanh (18t): Tính cách như trên, bố là GĐ một chi nhánh bên Hàn của tập đoàn thời trang Royal - Tập đoàn bọn nó cùng nhau sáng lập, đứng thứ 7 trên TG.- Thật vui được gặp lại bọn mày, mấy con rank! - Châu Bọn nó ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn mấy kẻ to gan dám xúc phạm đến mình. Nhưng mà tình hình là bọn nó trí nhớ kém nên không biết là đã gặp mấy người này ở đâu, chỉ thấy hơi quen thôi. Nó nheo mắt khẽ hỏi:
- Từng gặp rồi sao?
- Cái gì? Mày không nhớ đã gặp bọn tao ở đâu sao - Nhỏ Nguyệt trợn mắt lên hỏi
- Không nhớ nên mới hỏi, nhớ rồi hỏi mà làm mắm ah? - Phương khó chịu
- Mày........ - Nguyệt tức tối đen mặt lại
- Mặt đã nhỏ thì đừng nhăn nhó như vậy, trông giống khỉ lắm! - An
- Mấy con nhỏ kia, bọn mày chán sống rồi ah - Thanh xen vào
Bọn nó nhìn nhau nhún vai tỏ vẻ không quan tâm nhưng thực ra............. đứa nào cũng đang rất ngứa tay
- Ừ, chán sống, rồi sao? - Vy hỏi với vẻ mặt rất ngang ngược ( t/g: đúng chất giang hồ)
- Rồi sao - Trâm Anh hỏi lại với vẻ mặt khó tin
- Cô bị ngốc anh mà không hiểu - Phương
- Không phải ngốc mà là dốt. - An chỉnh lại
- Không phải dốt........ - nó nói rồi liếc mắt nhìn Vy
- Chỉ là mẹ cô ta cho cô ta ăn không đủ i-ốt thôi - Vy hiểu ý nó liền nối tiếp câu
Tiếng cười bắt đầu vang lên khắp Canteen, căn bản là ai cũng ghét bọn này nên mới thấy rất thoải mái. Vừa lúc đó bọn hắn bước vào thì đã thấy bọn người của Châu đang trong tư thế chuẩn bị đánh nhau mà mục tiêu không ai khác chính là bọn nó.
- Mấy nhỏ đó dám gây sự với bọn phù thủy kia sao (Phù thủy là biệt danh Huy đặt cho mấy nhỏ Châu) - Huy
- Hình như sắp có đánh nhau đấy. Minh, mày mau đi ngăn bạn gái mày với mấy nhỏ kia đi, không thì mấy nhỏ sẽ gặp chuyện lớn đấy! - Hải lo ngại nhìn Minh
Vậy mà Minh vẫn ung dung chọn 1 bàn có thể nhìn ra chỗ bọn nó dễ nhất để ngồi làm bọn hắn rất ngạc nhiên. Bọn hắn cũng nhanh chóng lại chỗ Minh ngồi
- Mày không ngăn thật ah Mấy nhỏ sẽ gặp chuyện lớn vì dám gây sự với mấy kon phù thủy kia đấy - Phong
- Nếu mày biết họ là ai thì mày sẽ phải chỉnh lại lời mình vừa nói đấy - Minh cười với vẻ mặt rất gian
- Chỉnh lại - Hắn nheo mắt hỏi lại
- Phải nói là mấy nhỏ phù thủy kia gặp rắc rối lớn vì dám gây chuyện với em gái tao
Minh nói mà không biết mình đã lỡ lời nhưng vì bọn hắn đang mải nhìn bọn nó nên không để ý
Còn về phía bọn nó thì một trận hỗn chiến đang xảy ra. Theo nguyện vọng của nó thì bọn nhỏ Châu sẽ do mình nó xử đẹp. Đang tức giận về việc anh trai chơi đểu mình nên nó đánh rất sung. Hơn 10 đứa con gái lao vào đánh nó nhưng mà cứ đứa nào lại gần là lại bị nó đá cho văng ra xa. Bọn nhỏ Châu đứng nhìn mà toát mồ hôi lạnh (t/g: Đụng vào dân giang hồ thì chỉ có ch.ết thôi, hehehe.... Nhỏ Châu: Mày muốn bổn công chúa cho mày xuống địa ngục không? t/g: Hehehehe tui là người tốt nên sẽ được lên thiên đàng)
Bọn hắn thì há hốc mồm ngạc nhiên (t/g: Mất hình tượng quá các anh ơi..... Hắn: Biến! t/g: Vâng *biến luôn*)
- Mấy nhỏ học võ ah - Hắn hỏi Minh
- Mày nghĩ sao - Minh cười đắc ý
- Có gì nói thẳng ra đi cái thằng này -Hải khó chịu
- Tùy, bọn mày muốn nghĩ sao thì nghĩ -Minh nói rồi tiến lại chỗ bọn nó. Minh đi đến đâu cũng nhận được những ánh mắt bồng bềnh trái tim của bọn nữ sinh mà những cái nhìn xuýt xoa của bọn con trai.
- Ôi đẹp trai quá!!!! Anh ấy là thiếu gia của tập đoàn DS đấy -hs nữ 1
- Đẹp ngang ngửa Cool Princes chứ chẳng chơi. Ôi ~ - hs nữ 2
- Aaaaaaaaaa ch.ết mất thôi, đẹp trai quá đi................ - hs nữ 3
............vv..................vv....................
Nhưng đáp lại những lời khen ngợi đó chỉ là gương mặt anh tuấn không chút biểu cảm, tuy nhiên vẫn rất đẹp trai đó nha:v Chỉ khi đến gần chỗ bọn nó mặt anh mới dãn ra đôi chút. Bọn nó vừa thấy anh đến thì đã liên tục tặng cho anh những cái nhìn hết sức "trìu mến" làm nổi hết da gà. Anh cười đầy hối lỗi khiến cho tất cả mọi người ở đấy đều ngạc nhiên, hs mới chuyển đến mà có tầm ảnh hưởng lớn như vậy đối với thiếu gia tập đoàn DS
- Mai ah, tha cho họ đi -Minh xin cho mấy nhỏ Châu (t/g: Không xin thì để nó gây án mạng ah)
- Mấy người! Tốt nhất đừng ra vẻ ở trước mặt tôi. Cút! - Nó nói chậm rãi nhưng cũng đủ làm cho đối phương lạnh sống lưng
Mấy nhỏ kia vội vàng dìu nhau chạy ra khỏi Canteen. Bọn hắn cũng tiến lại chỗ bọn nó
- Bất ngờ đấy! - Hắn
- Sao _nó
- Cô ăn nói với tôi thế hả Nếu không phải cô là bồ của thằng Minh thì tôi đã cho cô sống dở ch.ết dở ở cái trường này rồi - Hắn đe dọa (t/g: nhầm người rồi anh ơi)
- Sợ nhỉ Anh dám không? - Nó vênh mặt lên hỏi lại
- Thôi thôi cho tôi xin - Minh vội can
Cùng một lúc bọn nó và bọn hắn bắn tia lửa điện vào phía Minh. Minh im hơi luôn, trưng ra vẻ mặt rất tội nghiệp.
- Ái!
Vừa lúc đó có người chạy qua làm đổ cafe nóng lên áo Minh. Anh vội giật người về phía sau tức giận nhìn kẻ đổ cafe lên người mình. Và đó không ai khác chính là Trình Thị Ngọc Như. Cô luống cuống xin lỗi Minh đồng thời với tay lấy khăn giấy trên bàn lau vết cafe cho anh. Thế nhưng Minh lạnh lùng gạt tay Như ra, quay lưng bước về khu kí túc xá làm cho trái tim Như thắt lại. Cô cũng không hiểu vì sao nhưng cô ghét nhìn thấy Minh quay lưng lại phía mình. Vy thấy Như có vẻ hơi buồn nên lại an ủi
- Chị đừng buồn, anh ấy từ trước tới giờ đều như vậy mà
- em có vẻ hiểu về Minh quá nhỉ? - Như hỏi mà trong lòng đau như cắt
- Bọn em quen anh ấy từ năm 6 tuổi - Vy cười hiền
- Mà lúc nãy chị chạy đi đâu mà vội vậy? - An hỏi
- Ah phải rồi, có vẻ như Tứ đại công chúa của Saken đã lên văn phòng làm ầm lên việc các em đánh họ đấy - Như
- WHAT Mấy nhỏ đó............... Bọn nó chán sống rồi sao - Phương hét lên
- Các cô mắc phải sai lầm lớn khi gây sự với bọn họ rồi. - Phong nói rồi cùng bọn hắn bỏ đi
- Hừ, vậy sao? - Nó nhếch môi cười khẩy