Chương 60: Sớm muộn tôi cũng sẽ đòi lại những gì thuộc về tôi
Cận Tuyết Sơ lườm anh ta một cái: "Biết là được, không cần phải nói ra."
"Người như cô ta, chẳng khác gì một con hồ ly tinh, vừa nhìn là biết đã qua tay vô số người, cậu chơi thôi chứ đừng có động lòng."
Bỗng, phía sau vang lên tiếng của Yến Thanh Ti: "Cái gì gọi là qua tay vô số người."
Người đại diện ch.ết sững: "Cô...cô nghe lén người khác nói chuyện."
"Mấy người không đóng cửa, còn trách người khác nghe lén."
Yến Thanh Ti tiến lên trước mặt anh ta, lạnh lùng quan sát: "Đàn ông quay tay tôi có vô số người nhưng hình như còn chưa có loại người nào như anh."
Người đại diện sợ hãi, ôm ngực lùi về phía sau: "Cô đừng có làm bậy, tôi không phải là người tùy tiện..."
Yến Thanh Ti khinh bỉ: "Không sao, tôi tùy tiện là được rồi."
Cận Tuyết Sơ cười phá lên giải vây cho người đại diện của mình: "Thôi, bắt đầu quay được chưa."
Đôi mắt như hồ ly của Yến Thanh Ti khiến người đại diện sợ tới phát run, cô trả lời Cận Tuyết Sơ: "Ừ, được rồi, bắt đầu quay thôi."
Yến Thanh Ti quay người đi trước.
Người đại diện ôm ngực nói: "Ôi mẹ ơi, sợ ch.ết tôi, người phụ nữ này thật đáng sợ."
Cận Tuyết Sơ đứng lên, thản nhiên nói: "Về sau, không biết thì đừng có nói linh tinh, cũng đừng trông mặt mà bắt hình dong."
"Cậu thích cô ta thật à?"
"Còn chưa đâu."
.......
Quay MV khá là đơn giản, chẳng cần lời thoại, chỉ cần dựa vào ý tứ bài hát, sau đó biên ra, dù sao cũng chỉ là tình yêu nam nữ, hợp rồi lại tan.
Quá trình quay khá là thuận lợi, nhưng đến khúc giữa, tới đoạn Cận Tuyết Sơ sắp cúi xuống hôn lên môi Yến Thanh Ti, đúng lúc đó………mất điện.
Cảnh quay cũng đi tong.
Cứ nghĩ chỉ là trục trặc về hệ thống cấp điện, lát là có thể khôi phục nhưng sau khi người đại diện của Cận Tuyết Sơ chạy một vòng quay về, sắc mặt anh không được tốt lắm thì thầm với Cận Tuyết Sơ vài câu.
Cận Tuyết Sơ cũng biến sắc, quay đầu nói với Yến Thanh Ti: "Sự cố có chút nghiêm trọng, không thể khắc phục trong chốc lát, cô về trước đi, khi nào xong, tôi sẽ liên lạc lại."
Yến Thanh Ti có chút nghi ngờ, nhưng cũng không tiện hỏi nhiều: "Được rồi."
Đi ra khỏi Studio, Yến Thanh Ti nhìn thấy Tiết Tranh, cô ta đang ở chụp ảnh ở Studio bên cạnh.
Chính cô ta là người đã đá Yến Thanh Ti khỏi bộ cung đấu đợt trước, lúc này cô ta đang mặc một bộ đồ cổ trang hoa lệ, tóc vẫn cao, cực kì xinh đẹp. Yến Thanh Ti đanh mặt lại, lạnh lùng nhìn cô ta.
Chị Mạch cũng thấy, cắn răng: "Mẹ nó, miếng thịt này lại rơi vào tay cô ta."
Yến Thanh Ti xoay người rời đi, thản nhiên đáp lại: "Vẫn còn sớm, gấp cái gì."
Chị Mạch sửng sốt, chạy theo: "Ý em là gì?"
Yến Thanh Ti nheo mắt: "Thịt trong mâm em, cho dù có cướp đến tận miệng, em cũng bắt cô ta phải nhổ ra."
Chị Mạch kinh ngạc, con bé lại muốn làm gì?
Lên xe, Yến Thanh Ti nói với tiểu Từ: "Tiểu Từ, tối nay đi làm chút chuyện với chị."
Hôm nay rảnh rỗi, cô cũng cần giải quyết một số chuyện.
Chị Mạch gấp gáp hỏi cô: "Thanh Ti, em muốn làm gì, đừng có gây chuyện nữa."
Yến Thanh Ti cong môi cười một cách lạnh lùng: "Chị yên tâm, em không gây chuyện đâu."
Cô hỏi chị Mạch: "Chị, chị lăn lội trong giới giải trí lâu như vậy, có quen tên ‘chó săn’ nào không."
*Chó săn: chỉ những người phóng viên chuyên môn theo dõi ngôi sao.
Chị Mạch gật đầu: "Có, em muốn làm gì."
"Em muốn có hành tung của một người, chị mua giúp em."
Đám chó săn này không khác gì trinh sát, muốn biết hành tung ai cứ đi tìm chó săn là có.
Chị Mạch hỏi lại: "Ai."
"Lạc Cẩm Xuyên."
-----