Chương 42-3: Bài luận
- Em ít tế bào văn học đến vậy sao?
- Cũng không ít lắm. Hình như là bị triệt tiêu từ lúc bé.
- Nhìn cách ăn nói của em, anh đủ biết. Thử xem, Lép Tôn- xtôi.
- Nhà vật lý hay hóa học. Em chưa từng nghe qua.
Trần Bảo Nhi dừng tay, khó hiểu với cái tên lạ này.
- Nhà văn.
- Thảo nào. Nhưng không lẽ văn phong của anh tuyệt đỉnh sao?
- Không.
- Vậy làm sao anh có thể?
- Anh là...
- Hàn Mặc Phong- Trần Bảo Nhi chen ngang- Điệp khúc bất tử và là định luật của mọi thuyết lý giải về bản chất thiên tài của anh.
- Đúng. Vì vậy em cũng không cần làm quá lên với mấy dòng ngắm ngủi như thế. Em có thể thể hiện tình yêu của em dành cho anh trong đó. Chỉ cần một chữ ký của anh ở cuối.
- Anh nghĩ em là vi trùng ăn bám vật chủ sao?
- Cũng không khác là mấy.
- Anh...
- Tiếp tục nếu em không muốn bị đá ra khỏi học viện. Em không xấu hổ nhưng anh mất mặt. Có thể sử đương số sách trong phòng làm việc của anh. Chỉ cần dọn lại ngay ngắn là được.
Vật lộn mãi, Trần Bảo Nhi cũng cảm thấy hơi hơi hài lòng về kiệt tác mấy ngày bám trụ với đống sách trong phòng. Nhưng hai ngày sau, giáo sư Won bất ngờ hẹn gặp cô tại nhà riêng để thảo luận riêng về bài luận của cô. Lần này thì cô có vẻ như là không còn mặt mũi mà nhìn đời. Hàn Mặc Phong chắc chắn sẽ không hé răng mà giúp cô nửa câu, còn nói gì mà tự lực cánh sinh, đã thế lại còn rủ rê cô làm bài qua loa. Hàn Mặc Phong ruốt cuộc là theo trường phái phát triển hay hại cô thì cô còn chưa biết, nhưng một điều cô chắc chắn biết là cô sẽ bám lấy hắn, bắt hắn phải nuôi cô. Hắn dám tơ tưởng với người khác, cô không ngần ngại mà huy động hai anh trai hờ là Lee Sung và Hoàng Quân đánh chết Hàn Mặc Phong.
Cập nhật lịch post tại trang face Boss Lạnh Lùng Và Nữ Hoàng Băng Giá.