Chương 18: Buổi tiệc tại Bạch gia (5)
Bạch Tuyết Đan ngồi trong xe cô suy nghĩ mong lung, cô nhìn sang Đinh Phúc nói:
_" Đến Ảo Ảnh uống vài ly"
Đinh Phúc nghe cô nói, anh liền quay đầu xe quẹo trái hướng quán Bar Ảo Ảnh mà đến.
Xe dừng lại trước cửa quán Ảo Ảnh, Tuyết Đan bước xuống xe, cùng Đinh Phúc và hai vệ sĩ, bốn người thong thả đi vào bên trong.
Các nhân viên thấy vị khách bước vào là cô, họ liền cung kính cuối đầu chào, mời bốn người vào phòng VIP dành riêng cho những có tiếng tăm.
Tuyết Đan thả người dựa vào ghế nệm, ngoài cửa phục vụ đã đem rượu và trái cây vào, rượu được khui và rót đều vào cho 4 ly trên bàn, Tuyết Đan tay cầm ly rượu khẻ nói với hai vệ sĩ: các người uống với tôi một ly thôi, ngoài ra cứ ăn thoải mái hiểu chứ?
Hai vệ sĩ liền cuối đầu, tay cầm li rượu hướng về Tuyết Đan khẻ nói:" chúng em xin kính lão đại" lúc này cả bốn người đều cụng li rồi uống cạn.
Uống xong hai vệ sĩ chỉ ngồi ăn, họ gọi thêm món ăn, thật sự họ chưa ăn gì, Đinh Phúc tiếp tục rót rượu cho lão đại, cả hai người tiếp tục uống, Đinh Phúc anh biết lão đại không vui trong lòng, nhưng lão đại không nói, thì anh cũng không dám hỏi, anh chỉ im lặng bồi lão đại uống rượu mà thôi.
Tuyết Đan giọng nói trong trẻo lên tiếng:
Cậu chuẩn bị bốn hôm nữa tổ chức tiệc khao anh em ở tổng bộ, cậu sắp xếp cho cẩn thận, chỉ dùng đầu bếp riêng của mình, huy động anh em phụ, vì tôi không muốn người ngoài biết chỗ của chúng ta, xong tiệc cậu theo tôi sang Mỹ giải quyết công việc cho xong, chọn ra khoảng hai mươi người giỏi nhất đi cùng, kiểm tr.a cho thật kỹ càng mới chọn, cậu nhớ chứ?.
Đinh Phúc nhìn lão đại anh gật đầu, cả hai tiếp tục uống rượu, uống hết chai rượu thứ hai Tuyết Đan đứng lên đi ra nhà vệ, lúc cô đi trở ra, trên hành lang bất ngờ một người đàn ông đâm sầm vào người cô, Tuyết Đan hơi chao đảo nhưng không té, người đàn ông nhìn về cô, hắn ta với đôi mắt đỏ ngầu vì say rượu, hắn nhìn người đẹp trước mặt miệng liền nói:
_" Ôi em gái xinh đẹp đi đâu mà vội vậy? Em đến đây phục vụ anh vui vẻ đêm nay anh thưởng cho em nhiều tiền nha, gã đàn ông vừa nói hai cánh tay vươn ra muốn ôm lấy người của cô, Tuyết Đan nhẹ nhàng né tránh, đôi mày phượng cô châu lại, miệng cô nhếch mép nói với gã:
_"Hãy cút khỏi mắt tôi ngay, nếu không đừng có mà hối hận".
Gã đàn ông nghe cô nói hắn ta cười lớn, ánh mắt đầy dục vọng nhìn trên người cô giọng điệu bởn cợt đáp:
_Ôi tiểu tinh! Em thật là cá tính, thật thú vị, tôi thích em rồi đấy, tôi rất nóng lòng muốn được nghe tiếng em rên rỉ khi bị tôi chơi dưới thân, thật là kích thích, nào lại đây với tôi tiểu yêu tinh xinh đẹp.
Gã đàn ông vừa nói dứt lời, hắn nhào đến ôm Tuyết Đan, cô thật sự bị chọc giận.. Bốp..rầm, Tuyết Đan lách sang bên né cái ôm của gã đó, và liền sau đó là một cú đấm vào ngực, làm gã té ra xa trúng vào cái ghế gỗ ngã kêu lớn, gã đau lấy bàn tay ôm ngực, mắt trợn trừng nhìn Tuyết Đan gầm lớn:" người đâu bắt con đàn bà này về cho tao ".
Lời hắn vừa nói ra, trong các góc khuất xuất hiện sáu tên đàn ông lực lưỡng da đen, bọn họ mặc tây trang màu xanh đen, những tên đó tiến về Tuyết Đan ra tay.
Tuyết Đan hai bàn tay nắm thành quyền, cô đứng nhìn bọn trước mắt miệng nở nụ cười khinh bỉ, ba tên lao đến tung cú đá vào người cô, Tuyết Đan nhẹ nhàng né đòn.
Tại phòng VIP Đinh Phúc thấy lão đại sao đi lâu quá, anh ra hiệu cho hai đàn em đi ra tìm, hai người vừa đứng lên, lúc này cửa phòng mở bật ra, đi vào là phục vụ bàn, cậu ta thở gấp nhìn Đinh Phúc nói: quý khách anh mau ra phía nhà vệ sinh, tiểu thư đi chung với anh đang bị một đám đàn ông đánh ở trong đó.
_"Cái gì?"
_" Dạ đúng như vậy, các anh mau đến đó đi"
Vừa nghe xong cả ba phóng như tên bay về phía khu vực nhà vệ sinh, vừa đến khúc cua hành lang vào khu vệ sinh ba người đã thấy lão đại đang đánh hăng say, chung quanh là bốn tên da đen lực lưỡng, có hai tên đã nằm ngay đơ dưới nền đất, tức thời ba người phóng tới giao đấu với chúng, Đinh Phúc nắm tay lão đại đẩy cô ra phía sau anh để bảo vệ, cô lúc này an nhiên đứng sang một bên nhìn người của cô xử lý.
Trong vòng năm phút Đinh Phúc cùng hai đàn em đã cho mấy tên đo ván, anh quay sang Tuyết Đan xin ý kiến: " bọn này giờ tính thế nào thưa lão đại?"
Tuyết Đan không nhìn họ chỉ khẻ nói:
_" Đem về nhốt lại xử trí sau, nhất là tên khốn kia " cô nói nhưng mắt của cô lại liếc nhìn qua gã đàn ông đầu sỏ gây ra mọi chuyện này đang đứng ở góc kia, hắn nghe cô nói, vừa sợ nhưng hắn cũng ráng la lớn thị uy:" các người biết ta là ai không mà dám động đến ta hả? Ta là phó tổng giám đốc tập đoàn Dương thị, là em trai của Dương tổng,ta tên Dương chính Hùng, các người mà động vào ta là chỉ có con đường ch.ết thôi có biết không?".
Tuyết Đan hai tay nắm chặt khi nghe đến tên kẻ sát hại cả gia đình mình, cô kìm nén cảm xúc, miệng nhết mép nói: " đem chúng về hết ".
Nói dứt lời cô bình thản đi ra ngoài xe chờ.
Đinh Phúc gọi điện cho đàn em đem xe đến, đưa bọn thảm hại này về căn cứ, anh cũng ra xe đưa lão đại về, anh nhìn qua kính xe anh thấy được ngay chỗ vết thương vừa phẫu thuật của lão đại, nó đang chảy rất nhiều máu, vì lão đại mặc áo trắng, nên giờ đây vết máu càng rõ ràng hơn, nhưng cô không hề bận tâm đến vết thương của mình, ánh mắt cô nhìn ra ngoài cửa xe, nhìn một cách vô hồn, Đinh Phúc biết giờ phút này lão đại đang rất đau lòng, cô lại nhớ về gia đình của mình.
Xe đã về đến tổng bộ cô vô hồn bước xuống xe đi thẳng vào bên trong, trong đại sảnh, Đặng Gia Khiêm đang ngồi cùng Đồng Nhan và Nguyên Khang, thấy cô về Gia Khiêm liền đứng lên đón cô, Tuyết Đan bước tới, màu đỏ của máu làm Gia Khiêm cùng hai người kia giựt mình.
Đồng Nhan liền hỏi: " lão đại vết thương của chị chảy nhiều máu lắm, chị xảy ra chuyện gì vậy?.
Đinh Phúc từ ngoài bước theo sau cô, anh lên tiếng nói:
_" Lão đại ở quán Bar bị người trêu chọc, chọc không được nên bọn chúng ra tay, vì lão đại vận động mạnh nên đã động đến vết thương, chắc rách ra rồi".
Gia Khiêm tức giận liền nói: "chúng ở đâu? Nói, tôi đi xử chúng ".
Đinh Phúc nhìn Gia Khiêm khẻ đáp:" bọn chúng đã bị đưa về đây hết rồi".