Chương 14
Vị bác sị kia có chút giận vì bị chặn họng nhưng vẫn bình tĩnh nói:
- Nên chúng tôi phải vào kho dự trữ máu của bệnh viện để lấy, rất may là vẫn còn nếu không bệnh nhân sẽ không qua khỏi. Giờ bệnh nhân đã được đưa vào phòng hồi sức rồi. Tôi xin phép đi trước, à mà các vị có thể vào thắm bệnh nhân, bênh nhân lằm phòng số 14 đó - vị bác sĩ đó nói 1 lèo như sợ bị cướp mất lời vậy, nói xong vị bác sĩ đi 1 mạch không quay đầu lại không giáp quay đầu
Mọi người nghe xong thì cảm thấy an tâm và nhẹ nhõm hẳn rồi kéo nhau vô phòng nó xem nó ra sao. Nhìn đầu nó bị quấn băng trắng tay chân cũng có vài chỗ bị dán băng gạc, khuôn mặt nhợt nhạt 2 bên má không còn phiến hồng tự nhiên nữa ( má nó lúc nào cũng hông hồng na, nhìn rất đáng yêu) thì mọi người không khỏi đau lòng. Bố mẹ nó nói về lấy đồ vào cho nó vì lúc vừa khi nghe tin nó tai nạn thì bỏ hết công việc mà vào viện với nó lên không kịp cầm đồ, nhờ bọn bạn nó ở lại chông giùm nó hộ họ. Khi họ ra khỏi phòng nhỏ đi lại bên giường bệnh nắm lấy tay nó thút thít
- Linh à tao xin lỗi tao bít lỗi rồi mày tỉnh lại đi đừng nằm đây nữa huhu.... mày dậy mắng tao đánh tao cũng được nhưng xin mày tỉnh lại đi - nhỏ cứ khóc như vậy gọi nó dậy làm người ta nhìn thây mà đau lòng nhất là anh Hữu nhà ta. Không chịu được cảnh này Hữu đi đến bên nhỏ khẽ ôm nhỏ an ủi, nhưng nhỏ lại cùng ra mà ôm chầm lấy nó khóc to hơn
- huhu mày ghét tao rồi à? Hức hức.... Mày không thèm nhìn tao nữa sao hả Linh? Hức Tao nói tao biết lỗi rồi mà. Tao không lên vì thằng đó mà như vậy hức hức huhu, mày tỉnh lại đi, chỉ cần mày tỉnh lại nói gì tao cũng nghe mày hết huhu - nhỏ cứ ôm chặt nó mà khóc lấc lên
Bỗng giọng nói hơi khàn vang lên làm nhỏ nín khóc cười tươi rồi ôm chặt vòng tay hơn. Và mọi người đều cảm thấy vui mừng
- mày không định cho tao nghỉ ngơi sao? Ồn quá - nó nhăn nhó nhìn con bạn ngốc của mình, ngủ cũng không yên với nhỏ mà
Nhỏ ôm siết vòng tay làm đụng mạng đến vết thương ở tay của nó làm nó chảy máu, khẽ nhíu mày môi mím chặt để không phát ra tiếng rên để nhỏ khỏi thấy có lỗi rồi lại cuống lên. Không ai nhìn thấy vì mải cười quá mà,Dịu và Dương cũng lao vào ôm nó khẽ trách
- con ngốc này mày chả chịu lo cho bản thân mày là sao?
Đã bị đau nay còn đau hơn khi bị 2 con heo kia ôm chặt cứng người, mặt mày nhăn nhó nó định la đau lên nhưng sợ bạn lo lên nó kêu
- oái tụi bay định ám sát tao hở? Tao là người bệnh mà tụi bay đè tao như vậy không ch.ết vì xe đâm thì cũng ch.ết do tụi bay đè quá
Thấy thế bọn bạn nó buông nó ra rồi cười trừ nhìn nó, còn nó thì do tay bị chảy máu không mún bạn nó lo lên vội dấu cánh tay vô chắn. Nhưng mọi hoạt động của nó đều lọt vào mắt 1 người, người đó nhăn mày và bỗng cảm thấy tức giận đi nhanh về phía nó giật ngay cái tay bị máu chảy thấm ướt cả bông băng ra là nó đau đớn khẽ rên lên 1 tiếng " a ", người đó dùng ánh mắt lạnh tanh nhìn nó rồi mắng nó là nó chả hiểu mô tê gì mà chính bản thân người đó cũng không bít tại sao mình lại bực tức khi nó cố chịu đựng mà không bít lo cho bản thân mình, và người đó không ai khác ngoài hắn
- cô bị tông xe đầu va chạm lên khùng lu rồi hả? Tay bị đau đến như vậy còn không la lên hay nói 1 câu mà còn dấu là sao? - mắt hắn chứa đầy lửa giận nhìn vào vết máu trên tay nó rồi nhìn nó
Bỗng nó thấy sợ hắn quá, hắn tức giận quả thật có thể dọa ch.ết người, không tự chủ được mà mắt nó có cái gì đó long lanh môi khẽ chu chu ra như trẻ con phạm lỗi bị người lớn mắng sợ hãi mà mếu máo nhi f nó lúc này thật sự rất đáng yêu, hành động đó làm mọi người có mặt ở đây đều đơ ra nhìn nó quả thật rất rất.... dễ thương. Hắn đơ ra nhìn nó khuôn mặt vì thế mà cũng dịu xuống, nó nhìn hắn với ánh mắt phức tạp nhưng chỉ soẹt qua rất nhanh ánh mắt ấy biến mất như chưa hề có cái ánh mắt đó xuất hiện, lấy lain tinh thần nó gào khóc
- huhu sao bạn mắng Linh, Linh có làm gì bạn đâu mà bạn mắng Linh huhu - nó dở giọng trẻ con ra làm bo j bạn nó méo mặt còn bọn hắn thì ngơ ngác
Hắn nhìn nó khóc như vậy mà lòng trùng xuống khẽ vỗ nhẹ đầu nó rồi cất giọng nhẹ nhàng lên
- thôi cho anh xin lỗi bé Linh, bé Linh không khóc nữa síu anh mua kẹo ʍút̼ với kem cho bé ha
Đám bạn ( kiêm lun cả bạn nó và hắn) há hốc mồm nhìn cảnh này
" trời ơi Linh ơi nhìn mày đáng yếu quá đi, hôm nay tao mới nhìn thấy bộ dạng này của mày đó, khéo sau tao phải đâm xe zô mày rồi bảo hắn đến mắng mày để tao ngắm mày quá " bon bạn nó nghĩ ( ối mấy chế ác thế, nó mà bít nó cheo các men lên mà sẻo thịt ăn dần quá)
" thằng Thành mang tiếng là lạnh lùng mà mình biết đây sao? Ối giời sao tự dưng nó hiền thế, khéo mình mong bé Linh tai nạn dài dài để coi quá, thật là sook quá mà " suy nghĩ bon bạn hắn ( ác ác, các thím quá ác nó biết suy nghĩ lày của các thím thì các thím zô thùng để nó làm mắm ăn dần nhé)
Nó đơ ra nhìn hắn, hắn lúc này rất đẹp trai na làn da trắn môi hồng như con gái, sống mũi cao, mi dài và hơi cong, kết hợp với anh mắt ôn nhu có phần sủng lịnh dỗ dành trong lời nói mà giọng nói lại ấm áp nghe rất êm tai và xó thể thôi miên đươc người nghe,