Chương 20
Đang vui vẻ cười cười nhìn như bị ngố nhưng nụ cười ngố ngố của hắn làm nó hơi đơ đơ, hắn cười rất đẹp nhưng sao hắn không cười mà cái mặt lúc nào cũng lạnh như thịt bỏ trong tủ đó vậy, bỏ qua suy nghĩ nó lại hỏi hắn
- ê ông sao vậy
Hắt chợt tỉnh mộng cười tươi với nó là lộ chiếc răng khểnh nhìn vô cùng đẹp trai là nó đơ ra nhìn
- hì hì tôi không sao
Nó cứ đơ nhìn hắn làm hắn hơi ngại, nó là người đầu tiên khiến hắn ngại như vậy, đến cô ấy nhìn hắn hắn còn không ngại như vậy, khẽ xua tay trức mặt nó hỏi
- nhìn gì vậy? Tôi đẹp trai quá hả hì - hắn lại cười
Nó thầm nghĩ " sao hôm nay cười nhiều vậy trời, mún giết người hả, nhìn yêu thế, mún bẹo cho cáu quá à " nhưng kiềm chế cảm xúc nó phang cho hắn 1 câu làm nụ cười hắn cứng đơ
- gừng càng già càng cay, trai càng gay càng đẹp - rrooif nó quay lại học bài mặc hắn ngồi đó với khuôn mặt đen sì môi giật giật ( hi câu này em không bít lấy của chế nào ế, có gù cho e xin lỗi vì lấy câu cẩu chế na). Nó nói gì vậy hắn đẹp trai như vậy mà nó nói hắn gay, hắn là con trai 100% đó na, nó đúng là không phải con gái mà, mắt thẩm mĩ nó quá kém, phải quá kém. Hắn bực tức nghĩ trong bụng rồi định cho nó 1 trận thì tiếng trống vang lên giải thoát cho nó. Nó nghe tiếng trống thì thu gọi sách vở rồi chạy ra khỏi lớp trước khi đi nó nói vọng lại với đám bạn
- tao đi sang gặp anh Nhật tẹo na, tụi bay ra canteen trước đi
Nghe đến đây bọn bạn nó mặt hơi nhăn lain nhưng rồi cũng dãn ra đáp nhẹ
- ừ đi nhanh đó bọn tao chờ - nhỏ đáp vọng theo
Nghe nhỏ nói vây anh quay sang hỏi nhỏ
- Nhật là ai vậy em - câu hỏi của anh cũng là sự tò mò của hắn, hắn cũng nhìn nhỏ đợi câu trả lời cong Lộc do tò mỏ lên cũng nhìn nhỏ gật đầu nói thêm
- Đúng vậy, Nhật là ai vậy
- à là người yêu nó đó, hơn nó 1 tuổi học 12 a - nhỏ vô tư trả lời rồi thu giọn sách vở để xuống canteen
- ờ ra là vậy - nghe câu trả lời của nhỏ cậu và anh cũng ậm ừ rời cất sách đi ăn
Câu nói của nhỏ là hắn hơi nhúu mày trong lòng thấy có cỗ khó chịu soẹt qua nhưng hắn không hiểu sao lại thế, bỏ qua suy nghĩ hắn cũng cất sánh rồi đi theo đám bạn. Về nó sau khi ra khỏi lớp nó chạy lên lớp Nhật gặp Nhật nhưng lại không thấy đâu n nó xụ mặt đi xuống canteen với đám bạn nhưng đang đi bỗng nó buồn đi wc nó đi trước để đám bạn chờ ch ts không sao. Bọn hắn và nhỏ đang đi thì Dịu mún đi wc lên kéo 2 đứa kia đi cùng cho vui nói bọn hắn ra trước gọi đồ. Bọn nhỏ vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ nhưng vừa bước vô nhà vệ sinh thì nghe giọng nói quen thuộc, ra dấu im lặng bọn nhỏ đứng nghe tiếp cuộc hội thoại
- sao mày bỏ nhỏ Thủy sớm vậy hả Bảo? Sao không để tao ăn con bé Linh rồi hãng bỏ. Giờ mày bỏ làm tao lỡ hết việc - giộng Nhật vang lên
- tao bít được, do thấy chán quá thôi. Yêu nó 5 tháng mà chả được cái mẹ gì ngoài cầm tay, ôm quá lém là hôn môi, động vô nó thì nó lại giở cái câu cũ dích như là " em không muốn em muốn để nó cho đem tân hôn " mẹ kiếp giờ là thời gì mà cong giữ với không. Như tao yêu nhỏ My này ý ôm ấp hhoon hít là chuyện bình thường, nhỏ còn tình nguyện cho tao cơ đéo như con quê mùa kia - Bảo đáp với giọng kể lể, khinh bỉ rồi lại sung sướng
Bên này nhỏ nghe mà tay lắm chặt thành lắm đấm môi mím chặt kìm lén tức giận, cô và Dịu quay ra nhìn nhỏ như vậy cũng thấy đỡ lo vì bọn cô nghĩ nhỏ sẽ khóc và đau buồn. Thôi suy nghĩ bọn cô nghe tiếp
- ừ mày nói phải, tao yên con Linh cũng khâc gì mày nhưng tệ hơn là nó không cho tao hôn mày ạ, hỏi nó sao không cho thì nó trả lời tao là " em chưa mún, anh lấy gì đảm bảo mai sau anh sẽ lấy em, em chỉ hôn chồng em thôi " tao tức lém nhưng thôi kìm chế giả bộ giận nó nói " vợ không tin chồng sao? Chồng thề là sẽ lấy vợ, hay vợ không giám giao chọn niềm tin cho chồng " nó thản nhiên đáp lại tao " em tin nhưng không có gì chứng minh rằng anh sẽ lấy em trong tương lai " tao tưởng gì khó khăn tao tự tin đáp " anh có thể chứng minh, em mún anh làm gì " nó suy nghĩ gì đó rồi đáp 1 câu dửng dưng làm tao giật mình " ô tô kìa anh lao ra trước đầu ô tô cho em " tao tái mặt mày ạ, nhưng vì sĩ diện tao đi ra nhưng không giám ra trước đầu ô tô đang lưỡng lự thì nó lên tiếng làm tao mừng thầm " đùa đó mình về thôi muộn rồi " đó mày thấy không. Đúng là bọn quê mùa mà, được cái xinh thôi - Nhật đáp rồi kể lại chuyện của nó và Nhật
- haha tao không ngờ nó cho mày vố như vậy đó na - Bảo nghe bạn mình kể thì không khỏi buồn cười - ờ mà mày nói có kế hoạch gì gì đó nói tao xem nào, sao nói tao phá là sao - đang cười thì nhớ ra việc lúc vừa Nhật nói liền hỏi lại
- à tao định để hôm lớp bọn nó liên hoạn gì gì đó (vì lớp nó cuối tháng liên hoan 1 lần mà) mà trước tao với mày cũng tham hia 1 lần đó nhớ không - quay ra hỏi Bảo
- ừ nhớ, nhưng liên quan gì đến ăn con Linh - suy nghĩ 1 lúc Bảo trả lời rồi nhìn Nhật thắc mắc
- mày ngu, tao mún hôm đó chút say bọn nó rồi tao với mày ok 2 con nhỏ đó nhưng mày giốt quá tự rưng bỏ con Thủy làm lỡ hết việc, nhưng không sao tao sẽ tính cách khác hehe - Nhật cười gian nhìn Bảo