Chương 37
Hắn cũng ngây ra nhìn khuôn mặt dễ thương của nó, nó rất đẹp 1 nét đẹp thuần khiết trong sáng. Lấy lại phong độ hắn mở lời:
- sao ra đây ngồi mà không vào xem bạn nhảy.
Nghe giọng hắn nó giật mình vội cúi đầu xuống che khuôn mặt đỏ bừng do xấu hổ rồi đáp:
- à không có gì. Ồn quá lên ra đây thôi.
Hắn nghe nó nói vậy không đáp lại mà chỉ im lặng nhìn về phía trước. Nó cũng vậy, nhìn xa săm rồi suy nghĩ gì đó.
Không khí đang im lặng thì bỗng hắn lên tiếng làm nó có chút ngạc nhiên và lại tự trách bản thân
- chị ta bị như vậy không phải lỗi của em.
- không phải sao? Nếu tôi không vì cái phần thưởng đó thì chị đó cũng đâu phải sống mà như đã ch.ết - nó nói giọng tự trách và nước mắt nó đã rơi.
Quay ra nhìn nó hắn lắm bả vai nó soay nó đối diện với mình rồi nhìn thẳng vào đôi mắt đang ầng ậng nước của nó, gạt đi giọt nước mắt hắn nói:
- không phải do em. Tỉnh lại đi. Em lấy phần thưởng thì đâu có phải lỗi của em. Do chị ta cố chấp thôi - giộng gần như quát
- không là lỗi của tôi huhu tất cả là tại tôi mà huhu.... - nó mất kiên nhẫn.
Hắn ôm nó ghì chặt lại cho nó bình tĩnh
- huhu tại tôi. Tất cả tại tôi huhu tấ, um....
- nó cứ đấm vào người hắn vùng vẫy.
Không chịu được hắn cúi xuống hôn nó, hôn lên đôi môi nhỏ chúm chím đỏ mọng. Nó bất ngờ ngừng khóc mà mắt trợn tròn lên nhìn hắn. Cảm nhận như nó đã nín hắn mới lưu luyến buông đôi môi ngọt lịm đó ra, giữ lấy đôi vai nó hắn nhìn soáy sâu vào mắt nó
- không phải tại em, em bình tĩnh lại đi. Em thi để lấy phần thưởng đó là không sai. Do chị ta cố chấp không chấp nhận sự thật thôi. Chị ta bị như vậy là do chị ta không phải do em.
- huhu - nó lại khóc nhưng bình tĩnh hơn.
- em khóc nữa là tôi hôn em đấy - hắn cười gian nhìn nó.
Nó nghe vậy ngừng khóc và như nhớ ra gì đó tay lắm chặt rồi hướng đến mắt phải của hắn " Bốp "
- ông giám hôn tôi? Ông ch.ết chắc rồi.
Tiếp đoạn nó cho hắn 1 phát bên mắt trái nữa " Bốp ". Hắn ôm 2 bên mắt đáu đớn
- em làm gì vậy hả? Có biết đau không? Ôi khuôn mặt đẹp tựa thiên thần của tôi giờ chắc thành panda rồi - vừa trách vừa tự sướng.
- hừ anh thì đẹp gì? Đồ bóng loáng thì có - nó hậm hực đứng lên bỏ đi.
- em sẽ tham gia chứ - thấy nó bỏ đi hắn vôin hỏi với.
Đang đùng đùng tức giận bỏ đi thì nó khự lại khi nghe hắn hỏi
- không - nó quay lại nhìn hắn đáp.
- vậy em định để bạn em buồn và lo lắng cho em đến bao giờ hả? Cả tôi nữa - hắn lại hét lớn nhưng câu cuối hắn lí nhí chỉ mình hắn nghe.
Nghe hắn nói vậy đôi chân khẽ dừng lại nhưng rồi cũng lạnh lùng mà bước đi để lại hắn nhìn theo nó thở dài rồi đưa tay xoa 2 bên mắt mồm lầm bầm
- ui za con gái gì mà dữ vậy trời hxhx. Chắc mình phải đeo kính ɖâʍ cả tháng quá huhu.
Đứng than chán chê rồi hắn cũng chịu lên lớp. Vừa vô lớp đã bị đám bạn vây lấy hỏi han
- ầy mắt mày sao vậy? Bộ mày dịnh diễn vai panda hả? - cậu nhanh nhảu hỏi và nhận được cái ánh mắt có thể giết người của hắn thì im bặt.
- phải đó. Nhìn ông giống panda quá đó haha - nhỏ nhìn hắn cười vang.
Hắn đen mặt
- hô hô há há hự hự.... ai làm ông bị vậy vậy? Hố hố..... - Dịu làm tràng cười khả ố.
Đen mặt ngay càng đen, hắn chiếu ánh mắt " âu yếm " toàn lòng trắng nhìn sang nó. Thấy ánh mắt đó mọi người hiểu chuyện
- vậy Linh đánh mày hả? Mà sao Linh đánh mày - anh lên tiếng.
- Hừ làm ơn mắc oán. Người ta khai thông cái não cho mà còn không biết cảm ơn - hắn mỉa.
- hừ cái đồ lợi dụng. Ông muốn ăn phát nữa cho bay lun 2 cái răng cửa không hả? - nó tức giận và dơ lắm đấm trước mặt hắn.
Hắn không thèm nhìn nó quay đi giận dỗi, thấy thế bọn bạn can
- thôi thôi cô vào rồi tập chung học đi - cô lên tiếng.
Không quan tâm hắn và nó quay đi 2 hướng khác nhau.
Vậy là trong vòng 2 tuần của bọn nó diễn ra khá suôn sẻ nhưng cũng có chút rắc rối. Đội múa của bọn nó thì khá suôn sẻ nếu có người hát thì là quá duyệt rồi, còn đội nhảy thì thiếu nữ nhảy chính lên không ổn lắm nhưng cả nhóm vẫn quyết định nhảy.
-------""""--------
Hôm diễn sẽ ra sao? Có gì thay đổi không? Và nó có bỏ qua quá khứ đó để có thể diễn cùng bạn không? Đón đọc cháp sau na