Chương 13

Trong suốt đêm Nina thức dậy vài lần với cơn chuột rút quen thuộc thỉnh thoảng vẫn quấy rầy cô từ khi cô bước vào tuổi dậy thì, cơn đau bấm chặt lấy bên trong cô. Cô rên lên khi kéo mình rời khỏi giường.


Cô đi vào phòng tắm, sau khi nén chịu hai cơn đau đến giết người, cô ngồi trên thành bồn tắm, chờ cho đến khi nó qua đi trước khi trở lại giường.
“Nina?” giọng của Mac đến từ bên ngoài cửa. “Em ổn cả chứ?”
“Tôi ổn”, cô trả lời.
“Tôi nghĩ tôi nghe thấy tiếng rên của em. Em ốm sao?”


“Thực ra không phải thế”.
“Có cần tôi lấy gì không?”
Cô đứng dậy và ra mở cửa. “Tôi ổn. Trước đây tôi đã từng bị như thế rồi”.
Marc cau mày khi anh dần dần hiểu ra vấn đề. “Em đang trong chu kỳ hàng tháng?”


“Anh thoát khỏi gánh nặng rồi đó, Marc”, cô nói khi đi qua anh. “Anh sẽ không phải trở thành một người cha, anh hài lòng rồi chứ?”
Anh bắt lấy cổ tay cô và xoay người cô lại đối mặt với anh. “Trông em xanh xao lắm. Em chắc là mình không sao chứ?”


“Georgia đã ngủ say rồi, Marc. Ngay bây giờ anh không cần giả vờ tỏ ra có chút ít quan tâm đến sức khỏe của tôi đâu”.
“Em sống dưới mái nhà của tôi vì thế tôi có trách nhiệm phải bảo vệ em”, anh nói. “Nếu em không khỏe em cần phải nói với tôi”.


Cô kéo tay mình ra khỏi tay anh. “Tôi không bị bệnh! Tôi chỉ muốn ở một mình. Như vậy quá nhiều để yêu cầu sao?” Cô cảm thấy hai mắt nhòe đi vì lệ và lảo đảo ngã về phía cửa.


available on google playdownload on app store


Marc tóm lấy phía sau chiếc áo ngủ quá cỡ của cô và giống như sợi dây thun, cô bật trở lại phía anh. Anh xoay cô lại và nhìn xuống đôi mắt ướt át của cô, có thứ gì đó đang dấy lên sâu bên trong anh khi anh nhìn thấy sự run rẩy phản bội nơi cằm của cô.


Anh chạm nhẹ đầu ngón tay ngang qua mặt cô nơi những giọt nước mắt long lanh như pha lê đang chảy xuống, làn da mềm mại như nhung của cô bên dưới sự đụng chạm của anh.
“Em đang khóc”, anh nói chất giọng có vẻ ngạc nhiên.


“Anh không cần nói gì cả”. Cô nấc lên một tiếng nhỏ và dùng bàn tay còn lại chùi nước mắt.
“Tại sao em lại khóc?” Cô ngước đầu lên nhìn vào anh. “Anh có điều lệ chống lại nó sao, Marc? Tôi phải xin phép anh trước khi muốn khóc gào lên hay sao?”
“Không phải... Tôi chỉ hỏi em thôi”.


“Tôi khóc bởi vì tôi luôn thế mỗi khi đến kỳ kinh nguyệt”, cô nấc lên. “Tôi không thể làm gì được. Tôi có những hành động ngu ngốc giống như khóc lớn lên và có những cảm xúc vượt quá mức”, cô hỉ mũi vào tờ khăn giấy anh đưa cho cô từ cái hộp gần bên và nói tiếp. “Tôi không muốn khiến anh thức giấc. Tôi xin lỗi... nhưng mà tôi...”


“Nào”. Bàn tay anh khum lấy sau đầu cô và mang nó đến vòm ngực của anh, những ngón tay của anh vuốt ve xuyên qua mái tóc mềm mại của cô.
Nina vùi đầu vào sự ấm áp của anh, má cô tựa vào ngực anh nơi trái tim đang đập đều đặn, hai cánh tay cô vòng quanh eo của anh trước khi cô có thể ngăn bản thân mình lại.


“Suỵt”, anh nói một cách dịu dàng. “Em đừng khóc nữa”.
Sự tử tế và dịu dàng của anh chỉ làm nó tồi tệ hơn thôi. Mặc cảm tội lỗi về những lời dối trá cô đã nói với anh công kích cô và khiến cô nấc lên trong vòm ngực rắn chắc của anh.


Sau một lúc anh cảm thấy cô dựa yên vào anh, tiếng khóc lớn hơn. Anh đứng đó với cô trong vòng tay, cằm anh tựa lên trên đỉnh đầu cô, mũi anh lắp đầy hương thơm hoa dành dành từ mái tóc của cô. Anh ước gì mình có thể ngừng thời gian lại và đứng mãi mãi nơi này cùng với cô, giữ lấy cô gần bên anh, cơ thể anh lặng lẽ dâng lên tình yêu mà anh không thể nào có thể ngăn bản thân mặc cho quá khứ của cô.


“Tôi xin lỗi”, cô kéo người khỏi anh và buông hai tay xuống. “Tôi làm ướt áo của anh rồi”.
Anh nhìn xuống vệt ướt trên áo và mỉm cười. “Ổn mà. Dù sao tôi cũng phải cởi nó ra”.


Nina liếc nhìn anh một cách lúng túng khi cô run rẩy đặt tay lên cửa. “Tôi... tôi tốt hơn nên trở về giường. Đã trễ rồi”.
“Nina”. Anh bắt lấy bàn tay run rẩy của cô và đưa nó lên miệng anh, môi anh chạm nhẹ vào từng ngón tay cô khi mắt anh giam hãm ánh mắt của cô.


“Marc... Tôi...” Cô nuốt xuống khi môi anh khép lại trên ngón tay nhỏ của cô, lưỡi anh ngay lập tức quấn lấy ngón tay cô.
“Đừng nói gì hết, Nina”.
“Tôi không nghĩ chúng ta...” Cô ngừng lại khi anh ấn ngón tay lên miệng cô.


“Đừng nói gì cả”, anh tuyên bố. “Tôi đã thay đổi suy nghĩ. Tôi sẽ đưa em vào giường, trong phòng của tôi”. Anh giữ ngón tay trên môi cô và nói tiếp. “Không phải làʍ ȶìиɦ với em. Tôi chỉ muốn ôm em thôi”.
“Tại - tại sao?” cô hỏi ngay khi ngón tay anh rời khỏi môi cô.


Ánh mắt anh đường như chỉ giữ lấy ánh mắt cô trong vài giây trước khi trả lời. “Bởi vì khi tôi ôm em tôi có thể quên đi em trai mình. Quên đi nỗi đau thương tôi phải chịu đựng. Tôi không nghĩ gì khác ngoại trừ việc em cảm thấy như thế nào trong vòng tay tôi”.


Cô hít thở thật sâu, tim cô sít chặt lại khi nhìn thấy sự chân thật trong đôi mắt anh khi nó nhìn vào cô.
“Được rồi”, cô hạ tầm mắt xuống. “Tôi sẽ ngủ cùng anh”.


Anh dẫn cô rời khỏi phòng tắm, những ngón tay của anh đan xen vào ngón tay cô khi họ đi qua phòng ngủ của anh, từng bước chân nhắc Nina nhớ đến những lời nói dối cô đã nói để dọn đường cho việc này.


Anh nghĩ cô là Nadia và bị lôi cuốn bởi người cô đang diễn xuất, chưa từng một lần nghi ngờ người phụ nữ anh đã kết hôn là một người giả mạo, một kẻ giả mạo nói dối không làm gì mà được bước vào cuộc sống của anh, một mình trên giường của anh.


Marc kéo tấm trải giường cho cô và cô trượt vào giữa tấm ra mát lạnh, cẩn thận tránh ánh mắt của anh khi cô cuộn tròn người lại.


Cô nghe thấy tiếng anh bước vào phòng tắm để đánh răng và vài phút sau là tiếng vòi sen đang chảy. Cô nhắm mắt lại và sẵn sàng đưa bản thân vào giấc ngủ trước khi anh vào nằm cùng cô nhưng thần kinh của cô ở mức cảnh báo cao nhất, thu nhặt từng âm thanh anh tạo nên.


Cửa phòng tắm mở ra. Cô nhắm chặt hai mí mắt lại và giữ bản thân ở nơi xa nhất của tấm đệm, nín thở khi anh đi đến giường.
Cô nghe thấy tiếng xột xoạt nhỏ khi anh trượt tấm phủ ra, cảm thấy tấm đệm lún xuống bởi sức nặng của anh và tiếng thở dài nhỏ khi cuối cùng đầu anh đặt trên gối.


Sự thinh lặng dường như trườn về phía cô từ mọi góc tối trong phòng, quấn quanh cô, nó khiến cô khó thư thái để đi vào giấc ngủ. Hai chân cô cảm thấy không thoải mái và cô mong mỏi thoát khỏi sự căng ra của chúng nhưng cô không muốn chạm vào đôi chân dài của anh.


Cô nhắm hai mắt lại và cố gắng đếm lùi từ 1000 nhưng cô chỉ mới đếm tới 927 khi cô nghe thấy Marc bật đèn ngủ bên cạnh giường và cảm thấy anh di chuyển về phía cô.


Cô mở choàng mắt ra nhìn thấy anh đang chống đỡ bằng một bên khuỷu tay, miệng anh nhếch lên khi anh nhìn xuống cô. “Em luôn khó ngủ khi ở trên giường sao?” anh hỏi.
“Tôi chưa từng ngủ với...” Cô dừng lại nửa chừng khi cô nhận ra cô vừa nói cái gì, hai gò má nóng lên từ bên trong.


Nụ cười rời khỏi môi anh. “Ý em là trong quá khứ em yêu họ rồi rời khỏi họ. Lấy thù lao và sau đó đi tiếp?”
“Ý tôi không phải chính xác như thế”.


Marc ước gì anh có thể kiểm soát sự ghen tị đã công kích anh mỗi khi anh nghĩ đến việc cô ngủ cùng với em trai anh và Chúa biết còn bao nhiêu gã đàn ông khác nữa, nhưng nó đã ăn mòn anh một cách không thương xót. Anh có thể hình dung cô đã đi từ chiếc giường này đến chiếc giường khác trong kế hoạch săn tìm người trả giá cao nhất. Không phải những kinh nghiệm của anh với phụ nữ trong quá khứ đã dạy anh hay sao? Tiền chính là thứ thuốc kích thích ȶìиɦ ɖu͙ƈ lớn nhất dành cho những người phụ nữ hám lợi, và mặc dù Nina là một diễn viên xứng đáng giành giải Oscar với đôi mắt mở to ngây thơ, anh phải nhớ đó chỉ là hành động có chủ đích và cuối cùng nó sẽ mất đi.


“Chính xác ý em muốn nói là gì?” anh hỏi, không thể nào xóa bỏ sự khinh miệt ra khỏi giọng nói mình. Cô ɭϊếʍƈ ướt môi và nhìn vào mạch đang đập nơi cổ của anh hơn là nhìn vào ánh mắt của anh. “Tôi không muốn tranh luận với anh. Tôi mệt và nó chỉ khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn thôi”.


“Đã bao giờ em trải qua nguyên đêm cùng với em trai tôi hay em chỉ phục vụ nó rồi sau đó rời đi nhanh đến mức em có thể?”


Nina nao núng khi nghe thấy lời lẽ thô lỗ của anh, cơn tức giận dâng lên trong người cô. Đúng thế, em gái cô là một kẻ chung chạ bừa bãi nhưng cô chắc chắn như quỷ rằng nó không phải là gái điếm và cô cảm thấy phẫn nộ khi anh ám chỉ đến nó.


“Điều đó không phải là thứ đê tiện”, cô đáp trả lại.
“Đã bao giờ em trải qua nguyên đêm với nó chưa?” anh hỏi lần nữa.
“Đó không phải là việc của anh”. Cô khép mắt lại lần nữa và quay lưng về phía anh.


Bàn tay anh đi đến vai cô và quay người cô lại, nét mặt kiên quyết khi anh giữ lấy ánh mắt của cô. “Nó đã bao giờ trả tiền để em quan hệ với nó chưa?”


“Anh nghĩ cái gì vậy?” cô nói kèm theo sự thách thức trong giọng nói. “Anh là người nghĩ mình hiểu rõ Andre hơn tôi mà. Anh nghĩ tôi sẽ làm những thứ như thế hay sao?”


Marc muốn tin cô nhưng tất cả những gì em trai anh đã nói chỉ rõ những tội lỗi của cô. Ngoài ra, khoản tiền anh đưa cho cô đã biến mất gần như ngay khi chúng được chuyển vào.


Sau một khoảng thời gian căng thẳng mà dường như kéo dài bất tận, anh buông cô ra. Anh xoay người tắt đèn, nằm xuống và nhắm mắt lại, ước gì anh có thể thức dậy mỗi buổi sáng tìm thấy người phụ nữ anh quan tâm là người khác thay vì người phụ nữ đã hủy hoại em trai anh.


“Marc?” Nina thì thầm trong bóng tối vài phút sau đó, nhưng không có bất cứ câu trả lời nào ngoại trừ tiếng thở đều đặn cho biết anh đã ngủ say.


Cô nằm ngửa ra và nhìn chằm chằm lên trần nhà. Giá như cô có thể dễ dàng ngủ say như thế, cô nghĩ kèm theo sự oán giận. Lương tâm của cô sẽ giữ cô thức giấc suố này.
***


Thỉnh thoảng vài lần khi trời vẫn còn tối Nina nhận thức rõ cánh tay mạnh mẽ của Marc ôm lấy cô, cơ thể to lớn ấm áp phía sau khiến cô cảm thấy an toàn theo cái cách cô chưa bao giờ cảm thấy.


Cô di chuyển một chân và cảm thấy hai chân rắn chắc đầy lông của Marc quấn lấy chân cô. Anh thì thầm điều gì đó trong giấc ngủ và cái ôm của anh sít chặt thêm, một bàn tay của anh nhẹ nhàng khum lấy ngực cô xuyên qua làn áo ngủ bằng vải cotton.


Cô nhắm mắt lại và cố gắng trở lại giấc ngủ nhưng cô không thể nào phất lờ sự khuấy động nóng bỏng lớn dần lên của anh nơi lưng cô. Cô cảm thấy nó căng ra tựa vào cô, nhiệt độ từ cơ thể anh làm tan chảy cô như socola đặt bên dưới ngọn đèn hàn. Cô cảm thấy cơ thể mình đáp trả lại, ngực cô căng cứng lên, cơ bụng sít chặt lại và cảm giác kích thích nhẹ bỏng giữa hai đùi.


Cô hít thở không đều đặn khi anh bắt đầu dụi mũi vào cổ cô, miệng anh chơi đùa với những giác quan của cô.
“Mmm”, anh thì thầm tựa vào làn da cô, miệng anh di chuyển cù vào cô. “Em có vị thật tuyệt”.
“Em - em sao?” Cô hơi run rẩy khi lưỡi anh len vào bên trong vành tai của cô.


“Mmm” Miệng anh hướng đến miệng cô, lởn vởn ở bên trên, không khí di chuyển qua khi anh nói mơn trớn trên môi cô. “Delizioso”. [29]
[29] (Tiếng Ý) tuyệt vời


Cô nhắm mắt lại khi anh thu ngắn khoảng cách giữa họ, nhẹ nhàng ấn môi mình vào môi cô, lưng cô nằm trên nệm kèm theo tiếng thở dài thỏa mãn thoát khỏi môi. Nó không giống như tất cả những nụ hôn của anh trước đây. Nó từ từ và kích thích, không hề che giấu sự khẩn cấp nhưng cũng không kém phần trêu ngươi. Cô cảm thấy cơ thể mình tan chảy ra trong cái ôm lỏng lẻo của anh, cách mà cột sống cô mềm ra tựa vào mặt nệm, hai chân nhẹ nhàng quấn lấy bởi chiều dài và sức mạnh hai chân của anh.


Nụ hôn của anh sâu hơn kèm theo sự vuốt ve từ lưỡi anh, sự di chuyển nhục dục ấy bắn những mũi tên nhu cầu vào nơi sâu kín nhất của cô. Cô có thể cảm nhận cơ thể mình đang gào thét đòi thêm. Cô rên rỉ trên miệng của anh khi anh đưa tay xuống phần hông mềm mại của cô, những ngón tay xòe rộng ra kéo cô lại gần hơn nơi khuấy động của anh - nơi đang căng cứng lên với đam mê.


“Anh muốn em một cách tồi tệ”, anh nói trên miệng của cô. “Anh nghĩ mình chưa từng muốn ai một cách nhiều đến thế”.
Cô hít sâu vào khi anh nhấc viền áo ngủ của cô lên, trượt từ từ bàn tay lên chiều dài đùi của cô ngay lập tức nhắc cô nhớ tại sao cô lại nằm trên giường anh lần đầu tiên.


“Em không thể”. Cô bắt lấy tay anh để ngăn anh lại, sự xin lỗi ẩn trong mắt cô khi nó nhìn vào anh. “Chu kỳ của em, nhớ chứ?”
Anh nhìn xuống cô trong một lúc lâu, đôi mắt anh quá đen khiến cô cảm thấy bản thân bị chìm đắm vào chiều sâu như màn đêm đó.


“Anh không muốn em phải xấu hổ vì những điều như vậy”, cuối cùng anh nói. “Đó là một việc bình thường mà người phụ nữ khỏe mạnh nào cũng trải qua”.
“Em biết. Em xin lỗi”.


“Em đã xin lỗi quá nhiều rồi đó”. Anh trao cho cô nụ cười hài hước. “Em có cần thứ gì khác để lấy nó người em không?”
Ánh mắt Nina lẩn tránh ánh mắt của anh, hai gò má cô ngay lập tức ấm lên. “Không! dĩ nhiên là không rồi”.


“Anh chỉ hỏi thôi mà”. Anh nhẹ nhàng gạt sợi tóc ra khỏi miệng cô để đem ánh mắt cô trở lại với anh như anh đã dự định. “Nina, đôi khi anh nghĩ rằng em đang cất giấu một điều gì đó không muốn cho anh biết. Một điều gì đó rất quan trọng”.


Anh nhìn cổ họng của cô di chuyển lên xuống khi cô nhẹ nuốt xuống, sự lo lắng ẩn hiện trong đôi mắt xám biểu thị sự không thoải mái đang tăng lên.
“Em có thể đang che giấu điều gì chứ?”


“Anh không biết”. Anh nhìn những cảm xúc đang lướt ngang qua gương mặt cô. “Anh đang cố gắng tìm ra xem Nina thực sự là ai nhưng anh không tìm thấy gì cả”.
“Em khó là chính mình khi ở quanh anh” cô nói, lơ đãng nắm lấy tấm trải giường.
“Tai sao chứ?” anh hỏi. “Bởi vì em trai của anh sao?”


Không, bởi vì em gái của em, cô muốn nói thế nhưng cô không thể.
“Lúc nào anh cũng tức giận với em”, thay vào đó cô nói. “Em chưa từng đối mặt với những thứ cảm xúc như thế”.


Cô nghe thấy tiếng thở dài nặng nhọc của anh. “Em nói đúng. Cái ch.ết của Andre đến không bao lâu sau cái ch.ết của mẹ đã hạ gục anh. Anh không phải là bản thân mình nữa. Đôi khi anh tự hỏi mình có thể trở lại là mình lần nữa hay không. Nhưng anh biết những gì anh đã nói về việc chúng ta hòa hoãn vì lợi ích của Georgia”.


Cô hướng mắt về anh, nét mặt mềm mại thấu hiểu. “Anh biết em hiểu điều đó mà”.
Anh trao cho cô nụ cười méo mó. “Đúng, anh cho rằng em hiểu. Em cũng mất đi nó cho dù em đã nói rằng em không yêu nó, thì nó vẫn là cha của Georgia và điều đó phải có ý nghĩa gì đó”.


“Nó có ý nghĩa rất nhiều”, cô nói một cách nhẹ nhàng.
Marc nằm xuống kèm theo tiếng thở dài sâu.
“Chúng ta tốt hơn nên ngủ lại thôi, Nina”, anh nói và hai mắt nhắm lại.


Nina nhìn anh trong một lúc lâu. Những đường nét khó chịu bình thường trên gương mặt anh trở nên thư thái hơn những gì cô từng thấy trước đây. Cô muốn chạm vào nó bằng những ngón tay của mình và lần theo hàng lông mày thanh tao của anh, cảm giác sống mũi của anh nơi mà nó trông có vẻ như đã bị gãy một lần trong quá khứ. Cô muốn ấn môi mình lên viền môi của anh, cảm nhận cách môi anh đáp trả lại cô, tham gia cùng với cô, giao hòa với cô.


“Marc?” Cô khẽ thì thầm tên anh.
“Mmm?”
“Em muốn anh biết rằng em đã nghĩ anh là một người cha phù hợp tuyệt vời dành cho Georgia”.


Cô cảm thấy anh với tay ra chạm vào tay cô, những ngón tay thon dài của anh ngay lập tức ấn lấy ngón tay cô. “Cám ơn em”, anh nói. “Anh yêu con bé như thể con bé chính là con gái của anh”.
“Em -” Cô dừng lại, con tim như nhận một nhát búa nặng ngay lồng ngực.


Cô chờ đợi trong thinh lặng đau đớn vì anh, bụng cô quặn thắt, tim đập điên cuồng cho đến khi cô có thể cảm thấy tiếng của nó trong tai mình. Nhưng hơi thở của anh đều, ngực nâng lên hạ xuống chứng tỏ anh đã ngủ say.


Nina thoải mái nằm xuống bên cạnh anh, hơi thở của cô trở lại bình thường khi cô nhận ra bí mật của cô vẫn còn được an toàn.
Nhưng nó đã gần lộ ra.
Không bao lâu nữa.






Truyện liên quan