Chương 16: Đi học nào
Cục cưng dậy đi con.- Mẹ gõ cửa phòng Linh gọi.
- Mẹ ơi còn sớm mà con vẫn còn muốn ngủ (ai...ai - ngáp).
-Linh con có muốn đi học không? Muốn có bạn không?
-Đi học á? ( Nó nhanh như chớp bật dậy) Không muốn tí nào.Có bạn á? Chắc không cần đâu con có ba mẹ với bác Lý đủ rồi.Nếu con có bạn chắc sinh nhật con họ không quên đâu.
-......
-Mà bây giờ đi học cũng muộn rồi mà mẹ gần nghỉ hè đến nơi rồi đi học giờ trường nào nhận.Mà con có cảm giác học ngu ngu tí đi học giờ chưa chắc đã theo kịp các bạn đâu,hay là sang năm con đi học nha mẹ.
-Không được con phải đi học mẹ đã tìm được trường đồng ý cho con học rồi. Hơn nữa mẹ không muốn con chậm hơn so với các bạn một năm.
-Haizz mẹ nói đúng. Phải đi học..phải đi học thôi.
-Uhm vậy được. Đây là đồng phục mới của con.Con thay đi rồi xuống ăn sáng còn đi học.(nói rồi mẹ đưa bộ đồng phục cho Linh)
-Vâng ạ. (cười)
Làm vscn xong Linh nhanh chóng xuống dưới nhà ăn sáng.
-Cháu chào bác,con chào ba ( nó ôm lấy cổ ba rồi thơm ba. một cái).
Cái con bé này lớn rồi cứ làm nũng -Ba véo má nó cái.
-Ba này con chưa có người yêu nên còn bé lắm chưa lớn đâu.
Thế ba mẹ không yêu con hay sao mà con bảo chưa có người yêu?-Nói rồi mẹ đặt đĩa bánh mì kẹp trứng với cốc sữa nóng xuống mặt bàn cho nó.
Bà nói phải -Ba nhìn mẹ cười.
-Ba Mẹ.Không nói chuyện với hai người nữa.(tập trung ăn)
-Linh này, Ba Mẹ có việc không thể đưa con đi học được con đừng buồn.Ba đã dặn tài xế chở con đi học rồi.
-Không sao đâu Ba,Ba Mẹ cứ đi công chuyện đi ạ. Giờ còn sớm con muốn tự đi học.
Không được.Con không biết đường làm sao có thể đi được,điều đó nguy hiểm lắm -Mẹ lo lắng nói.
-Mẹ yên tâm đi trong điện thoại (điện thoại Long đưa) có Maps ( bản đồ) mà.
-Nhưng mẹ vẫn không yên tâm.
-Mẹ con muốn tự đi học mà.
Ba nhìn nó sị mặt ra đành lên tiếng:"Thôi bà cứ để cho con nó tự đi, sớm muộn gì nó cũng phải tự đi thôi ".
-Thôi được nhưng phải hứa với mẹ một điều kiện.
-Điều kiện gì vậy Mẹ?
-Bác tài xế sẽ theo sau con cho tới khi con đến trường an toàn thì thôi.
-.......
-Haizz chỉ hôm nay thôi.
-Zê yêu Mẹ.(ôm cổ mẹ hôn phát)
-Cái con bé này.
-À đúng rồi Ba Mẹ, con học lớp nào vậy ạ?
-Con học lớp" 9B- "nha.
-Vâng ạ.Thôi con ăn xong rồi con đi học đây.Con chào Ba Mẹ. Cháu chào bác Lý .
Ukm con đi đường cẩn thận -Ba mẹ và bác Lý đồng thanh.
Giấy tờ ông làm thế nào rồi -Mẹ vừa nhìn bóng nó khuất dần vừa nói với Ba.
Tôi biết mặc dù nhà chúng ta chỉ có chun chút điều kiện với công ty nhỏ nhưng bà cứ yên tâm con bé trên giấy tờ cũng như từ lúc nó được sinh ra đã là con ruột của chúng ta rồi.Không có ai có thể điều tr.a được việc này đâu.Chỉ có điều con bé có thể nhớ ra bất cứ lúc nào thì khi đó tôi không thể biết trước được. -Nói đến đây Ba không thể nói được nữa.
Uhm vậy là tốt rồi, tôi sẽ tìm mọi cách làm chậm quá trình tìm lại kí ức của con bé để con bé không nhớ lại qúa khứ nữa .
-Thôi cũng đến giờ rồi chúng ta đi thôi.
ĐI thẳng đi thẳng rồi quẹo phải rồi đi thẳng chờ đèn xanh rồi qua đường thất nhanh rồi đi thẳng và Ui Za... Đầu mình -Nó giật mình hét toáng lên khi đâm vào thứ gì đó không cứng lắm hơi mềm mềm.( Cái tội mải nhìn Maps trong điện thoại không nhìn đường đây).
Thứ nó đâm phải là một cô gái với nước da trắng hồng khuân mặt lạnh lùng không biểu cảm đang lồm ngồm bò dậy.
Lúc này nó mới bừng tỉnh liền chắp hai bàn tay vào nhau còn mồm thì lia lịa nói:""Bạn ơi cho mình xin lỗi nha. Mình...Mình không để ý đường nên đâm vào bạn,bạn tha lỗi cho mình nha.""
Cô gái đó vẫn không nói gì phủi bụi trên quần áo rồi lạnh lùng bước đi. Bây giờ mình mới để ý (nghĩ thôi):"Lạnh lùng qúa mà xinh nữa chứ đậm chất soái tỷ của lòng mình (hihi cười thầm)".Nhưng ôi thôi người ta đi mất từ bao giờ rồi.
Bạn gì ơi! đợi mình với -Nó chạy nhanh theo.
Cô còn định theo tôi đến khi nào nữa. - Soái tỷ bực tức nói khi mọi người đang bàn tán xôn xao về mình và một con nhỏ nhìn lạ hoắc cứ lẽo đẽo theo sau từ cổng trường vào tận chỗ ngồi.
Hiện tại là nó mải đi theo người ta nên không để ý cứ đi theo vào tận lớp người ta và. vào tận chỗ ngồi luôn.Tình hình ngượng chín mặt nhưng đã theo vào tận đây rồi thì phải làm cho chót thôi: "Bạn ơi cho mình xin lỗi nha.Đây coi như là quà xin lỗi (nói rồi nó lấy kẹo mút trong cặp ra nhấn vào tay soái tỷ).""
-..........
-Chẳng lẽ cậu không thích vị dâu vậy thì cậu cầm hết số kẹo này đi thích vị nào thì ăn coi như tớ xin lỗi (cười). Tớ đi đây có duyên thì gặp lại.
Vừa bước chân ra đến cửa lớp nó như nhớ ra điều gì đấy:"Khoan đã "".Chạy lại chỗ cô gái kia (vẫn ngồi im re không biểu cảm gì).
Nó nhanh chóng rút một chiếc kẹo từ trong tay cô gái kia:"Chắc bạn không thích vị nho đâu nhỉ? Còn mình thích lắm cho mình xin lại chiếc này nha? Cảm ơn (cười tươi)."
Nó nói xong không kịp đợi người ta hồi đáp lại chạy biến mất luôn.Để lại một con người với nụ cười nửa miệng và câu nói nhỏ (Không ai nghe thấy kiểu lẩm bẩm): "Cô thật thú vị cô gái và cô sẽ là của tôi chỉ là của riêng tôi thôi ".