Chương 22: Tỏ tình
“Annie giải thích”.Đưa quyển sách ra.
“Mình thật sự không biết làm,ế làm sao Vân biết tên mình hay vậy?”.
“Cái gì mình muốn biết ắt sẽ biết,còn cái này giải thích đi”.
“Vân này mình chỉ biết làm mấy câu thôi còn lại khó quá viết bừa”.
“Mình biết cho nên ý mình không phải hỏi cái này mà là mấy cái cậu viết cuối sách ý”.
“ Hihi cái đấy cũng bị cậu nhìn ra à”.
“Ukm”.
“Đúng là học bá có khác, trái tim mình đang rung động vì một chàng trai”.Buồn.
“Tên W hả”.
“Ukm Wind”.
“Ai vậy có học cùng trường không, bao nhiêu tuổi,còn đi học không?”.
“Có học cùng trường,hơn mình một tuổi,còn đi học”.
“Ai vậy mình chưa nghe tên này bao giờ”.
“Thực ra học cùng lớp luôn tên bạn ấy là Linh Phong,Linh trong sáng sủa Phong trong gió”.
“Ukm cũng được lớp trưởng lớp 9B- cậu thích cậu ta cũng không phải không được, Wind trong gió”.Suy nghĩ đăm chiêu.
“Vân Di mai sinh nhật bạn ý mình định tỏ tình luôn, liệu có được không?”.
“ Ukm mình thích thì mình cứ tiến tới thôi”.
“Nhưng mình sợ, với cái ngoại hình chiều cao 3m bẻ đôi nặng 50kg ai ưa chứ”.
“Cậu không xinh như người ta nhưng cậu “Kawaii” hiểu không hả,mình thích thì mình nhích bất quá không làm bạn nữa là được”.
“Ukm thích là nhích”.
*Ọc ọc ọc * “Hihi Vân Di khi nào Dao Dao về vậy mình đói rồi”.
“Dao Dao cô ấy không ăn cơm ở nhà,thôi cậu đói rồi đi ăn cơm thôi”.
“Ukm nhưng ai nấu cơm giờ”.
“Trước khi đi Dao Dao đã nấu sẵn đồ ăn rồi chỉ cần hâm nóng lại thôi”.
“Zê sắp được ăn rồi”.
Sau một hồi đánh chén *xoa bụng*(mất hết hình tượng): “No quá đi căng hết da bụng ra rồi,mà công nhận Dao Dao nấu đồ ăn ngon quá”.
“Ukm ăn xong rồi cậu chuẩn bị về đi là vừa”.
“Cậu không thích tớ sao?Sao lại đuổi tớ về sớm như vậy”.
“Tớ không thích cậu vì tớ không bị *les*,mai còn đi học cậu lên về sớm thì hơn”.
“Ukm,vậy mình rửa bát đĩa xong thì mình về”.
“ Cậu rửa bát giỏi nhỉ”.Vân hìn chằm chằm vào chiếc bát trên tay Linh.
“Ukm chắc là năng khiếu bẩm sinh haha*tự kỉ bộc phát*”.
“ Hơ hơ có năng khiếu rửa bát bẩm sinh,ukm cũng được học không được thì đi rửa bát thuê cũng có tiền cố lên”.
“Vân Di tớ...tớ cũng giỏi chứ bộ”.Phồng mang trợn má.
*Nhíu mày*: “Thôi được rồi cậu về nghỉ đi mai còn đi đâu đấy chứ nhỉ”.
*Ngại*: “Vân Di này cứ trêu mình, xe cũng đến rồi mình về đây,bye”.
“ Ukm đi cẩn thận”.
Khi thấy chiếc xe chở Linh khuất dần thì * Cộp cộp cộp *kẹt: “ Aurora cậu không sao chứ?”.
*Mặt chảy mồ hôi*: “Ukm mình không sao”.
“Cậu bị thương rồi”.
“Ukm chỉ là vết thương nhỏ,nhưng quan trọng là tớ vẫn không tìm thấy thông tin của tiểu thư”.
“ Ukm không có kết quả thì thôi nhưng quan trọng là sức khỏe bây giờ của cậu”.
“Ukm mình ổn,Bảo Linh về rồi chứ”.
“Ukm đã về rồi”.
Reng reng reng 6h sáng.
“Cháu chào bác”.Vui vẻ phấn khích.
“Linh dậy rồi đá,ăn sáng đi này,hôm nay trông có vẻ vui quá nha,có chuyện gì vậy?”.
*Lắc đầu cười *: “Dạ không có gì đâu ạ.Mà ba mẹ chưa dậy ạ”.
*Cười*: “Ông bà chủ còn đang ngủ ạ”.
“Vâng ạ cháu đi học trước đây ạ”.
Cửa Hàng Lưu Niệm.
“Chủ quán,đồ cháu đặt đã có chưa ạ”.
“À,đến lấy đồ ạ? Đồ cháu đặt xong rồi đấy,tự xem đi”.
*Nhận chiếc hộp*: “Oa đẹp quá,cháu cảm ơn bác ạ”.
“Ukm”.
Vừa vào giờ truy bài 15p đầu giờ thầy chủ nhiệm lên: “ Hôm nay tôi sẽ đổi chỗ ngồi theo danh sách chỗ ngồi mới”.
Tóm lại,Phong ngồi với lớp phó lao động cuối lớp,Linh ngồi một mình một bàn góc lớp bên kia.
Trong quá trình bỏ sách vào balô: “Lớp trưởng này,lúc về đợi mình nha,mình có điều muốn nói riêng với bạn”.
“Ukm”.
Cuối cùng tiết học cũng kết thúc.
“Linh có chuyện gì muốn nói với mình vậy”.
Đưa quà ra: “Lớp trưởng sinh nhật vui vẻ”.
“Ồ cảm ơn Linh nha”.
“Bạn mở ra đi”.
Mở ra: “Ukm đẹp lắm mình cảm ơn”.
Bên trong là một chiếc bút chì gỗ được khắc với dòng chữ HAPPY BIRTHDAY DAY WIND,cùng với số kẹo mút tương ứng số tuổi của Phong.
“Bạn bảo mình ở lại chỉ để tặng quà thôi phải không?”.
“Không mình còn muốn đánh cho bạn một trận nữa”.
“ Ế sao lại đánh mình?”.
“Nhìn ghét”.
“”.
“Tại bạn làm cho mình thích bạn rồi”.
“Hì hì thì ra là vậy nhưng tớ có người yêu rồi”.
“Ukm,vậy vẫn là bạn được chứ”.
“Hì...bối rối quá mà nói thật mấy cái chuyện tình cảm nọ kia là nó bình thường mà,mình thích ai mình cũng nói luôn thôi,không việc gì phải ngại cả,cơ mà cậu thông cảm nhé”.
“ Ukm hihi mình nói ra với bạn tâm trạng ổn hơn không sao trên đời này còn nhiều người mà nhất định sẽ có người yêu thương mình”.
“Thôi cậu về trước đi tớ khóa cửa cho,à chuyện hôm nay là bí mật giữa hai đứa nha,sau khi thi xong cấp 3 rồi cậu nói sao cũng được”.
“Ukm được,vậy mình về trước Linh khóa cửa nha”.
Khi bóng lưng Phong đã khuất phía cuối hành lang,hai dòng nước mắt nóng hổi lăn trên gò má. “Chúc cậu hạnh phúc nhé lớp trưởng,người mà cho mình biết cái cảm giác khi yêu một người là như thế nào”.
Về đến nhà Linh lên phòng chui luôn vào tủ quần áo tự dày vò bản thân mình “Mình không được tốt sao?Mình không xinh không đẹp cũng là sai sao?Mình béo cũng sai sao?Tại sao?*A …A...A...A*?”.
Linh ngồi nguyên trong đó đến tận sáng hôm sau mới ra,mắt thâm quầng,tóc tai lộn xộn quần áo nhăn nhúm xộc xệch.