Chương 2
Nói như thế chứ nó nào muốn kết hôn gì gì đó chứ, chỉ vì nó yêu mẹ, mong muốn thực hiện di nguyện của mẹ thôi mà.
- Hây zaza mặt kệ không biết thằng chồng mình ra sao sao ta! có đẹp như sao Hàn không hen! ( chị Châu ảo tưởng)- Nó đang than thở thì
" RENG RENG" chuông điện thoại của nó vang lên inh ỏi:
- Alo- nó
- Châu ơi mày học trường nào á, bị đuổi rồi không biết có nên đi học không nữa, mày tính làm gì- Nhỏ Nhã
- Star- nó đáp lẹ
- Hả nay ông già mày nghĩ gì mà cho mày theo học cái trường quái quỷ đó- nhỏ Nhã thét lên
- Lấy độc trị độc- nó
- À, cao tay ấn thật, hyhy....
-....
-.....
Thế là hai đứa chém gió với nhau về cái trường mới mang tên ngôi sao ấy. Cúp máy nó lên " gúc gồ" tìm hiểu về ngôi trường này
- Thành tích không tệ- nó nhếch môi vì cái dòng chữ: Nữ sinh trường Star đánh ghen học sinh trong trường; nhiều nghi ngờ cho rằng học sinh trường Star danh giá vào quán Bar,... vân vân và mây mây, điều nó chú ý " tiểu thư Hà My con gái tập đoàn Lê gia được mệnh danh là "nữ quái Star" với nhiều Scandal nổi tiếng với những trò quây phá như đánh nhau lôi kéo đánh nhau,.....vv"
- Để xem cô có còn là nữ quái không? một rừng không thể có hai cọp đâu nhá- nó cười nụ cười ma mị rồi đi ngủ chuẩn bị cho ngày mai
----------------
Tại một nơi khác, trên đất nước Sương mù Anh Quốc tươi đẹp
Bar Night quán bar lơn nhất nơi đây, tiếng nhạc sập sình, trong một căn phòng, vỏ chai rượu lăn lóc khắp nơi.
- Mẹ kiếp! Thua nữa rồi- một người lên tiếng
- Chung đi thằng kia- người thứ hai lên tiếng
- Ghi sổ đi- Người lúc nãy nói
- NO! NO! Nói thật ghi sổ thì đây là cuốn thứ 5 rồi nhé!- Nhật Duy lên tiếng
Chính xác hai người đó là Nhật Duy và Lê Chí Hạo cùng tuổi với Nhật Duy là bạn nối khố của Duy từ ngày còn quấn lá chuối, à nhầm nhầm quấn Huggies
- Đi mà mà, tao hết tiên rồi còn tấm thân trong trắng nè lấy không- Chí Hạo nài nỉ
- Lấy về làm gì bỏ tủ kính hở!!- Nhật Duy nói đùa
- Chứ tao hết tiền rồi lấy gi bao mây "honey" tao- vừa nói Hào vừa quàng tay qua ôm một cô nàng ăn vận hở hang
- Nể chú em anh tha! lần sau không biết đánh ài thì rút nhé- Nhật Duy cười đểu
- Chú cứ chờ anh đấy- Hào bực bội
- CHú thắng anh bằng niềm tin à- Duy lên tiếng
Biết điểm yếu là đánh bài không lại nên Hào im lặng
" @!#$%^&*(^%%$$" nhạc chuông của Duy vang lên vang lên
- Alo đứa nào phá anh thế- Duy bực bội
- Nhà máy sản xuất ra mày đây- bên kia nói
- Ơ, dạ dạ con xin lỗi mẹ, con nói nhàm với thằng bạn ý mà, hyhy- Duy bào chữa
- Anh chỉ được cái khéo miệng- mẹ hắn nói
- Mf giờ này mẹ gọi con chi vậy- hắn hỏi
- À, con làm mẹ quên mất, bố con có lệnh ngày mai cả gia đình sẽ về Việt Nam- mẹ hắn điềm tĩnh
- À dạ, HẢ cái gì cơ con không về đâu- hắn gào lên
- Mày không về ch.ết với mẹ, khuya rồi về nhà nhanh ba mẹ đang chờ con đây- mẹ hắn quát lớn
- HUhu vâng ạ- hắn ỉu xìu
Mẹ hắn tắt máy, hắn quay sang than thở với Hào:
- ch.ết tiệt ông bà già bảo tao về Việt Nam
- ahahaha ch.ết mày rồi hahaha
- thằng cờ hó mày cười gì-
- Không có gì, tao thương mày thôi haha
"@!#$%^&*(^%%$$" hạc chuông lại vang lên
- Alo con về mẹ ơi - hắn hốt hoảng
- Gọi thằng Hào về luôn ba mẹ nó đang ở đây
Mẹ hắn nó một lèo rồi tắt máy, quay sang nhìn thằng bạn đáng thương Duy khẽ cươi đểu, nhận ra được ý nghĩa giọng cười bán nước của Duy, Hào khẽ rùng mình, lắp bắp:
- Sao...sao...mày ..đ..ư..ng.. làm tao sợ, tao mong manh lắm
- May về với tao hahaha
-Hả hả- chưa kịp nói Hào bị Duy lôi xềnh xệch đi không thương tiếc
- Mấy anh đi đâu vậy- một cô ảo ẹo ẹo nói
- Hôm khác tị anh đến- Hào nói vọng lại, tiện tay rut ví móc tấm sét 1000 đô quăn lại
-------------------
Biệt thự nhà hắn ( DUY từ giờ gọi bằng hắn)
vừa lết xác về nhà, hắn đã bị mẹ mắng xối xã:
- Con làm gì mà giờ này mới về, rươu nồng nặc vậy?
- ơ ơ........
- Cac con liệu hồn đó- ba Hào nói
- Ngồi xuống đi- mẹ Hào nhẹ nhàng nói
- Vâng- dồng thanh
- Ngày mai, chúng ta sẽ về Việt Nam, công ty bên đó có chuyện gấp, còn các con sẽ sông bên đó luôn- Ba hắn điêm tĩnh nói
- Sao sao...lại ở đó- hắn và Hòa ngạc nhiên
- Không nói nhiều nữa- Mẹ hắn nói
- À, còn chuyện nào nữa Nhật Duy- mẹ hắn khẽ nghiêm mặt
- Con nghe thưa mẹ- hắn cũng bình tĩnh
- Mẹ có người bạ đã mất, ngày xưa gia đình hai bên rất thân, hứa rằng sẽ làm thông gia với nhau, vậy nên............
- Con không đồng ý đâu, sao con phải lấy cái cô đó, con không biết cô ta mà huhu không biết đâu- hắn nhăn nhó
- chứ con xem nhà mình còn ai con trai không?- Mẹ hắn hỏi ngược
- Bố đấy- hắn nham nhở
-"CỐP"
- AI da- nhăn nhó
- Không nói nhiều mai về Việt Nam chuẩn bị xem mắt- Mẹ hắn
Nói rồi ba mẹ hắn lên lầu, ba mẹ Hào thì ra về còn hắn và Hào:
- Tao không ngờ mày lên xe "bông" sớm vậy, chỉ có tao Fa- Hào than thở
- Tao sẽ cho cô ta biết Nhật Duy là ai - hắn nói, trên môi nỡ nụ cười ch.ết người và đểu cáng
- Mày..ma..ỳ...............tính làm gì con gái người ta- Hào ngạc nhiên
- Từ từ rồi biết- hắn cười đểu làm gương mặt nam thần càng thêm bí ẩn