Chương 41
Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.
Chử Thư Mặc nắm viên tinh thạch của Mập Mạp vừa quăng đi ở trong túi áo nhỏ, ngón trỏ miết qua bề mặt thạch bích.
Rất nhanh sau đó, ngày trên bề mặt tinh thạch xuất hiện vết nứt.
Quả nhiên.
Lại sờ soạng vài lần, Chử Thư Mặc nhẹ nhàng cười, rồi xoay người biến mất ở trong đám người.
Ngoại trừ vấn đề hồn lực khổng lồ không phù hợp với tinh thạch, còn xuất hiện hậu quả phía sau nó. Thời điểm hồn lực quá cường thịnh sẽ có những hiện tượng phá thể.
Mà vết nứt chính là một trong những dấu hiệu nhận biết.
Trong khoảnh khắc Mập Mạp giơ tinh thạch lên, Chử Thư Mặc đã phát hiện ra đây là một viên tinh thạch tràn ngập năng lượng, quang mang tỏa ra bốn phía. Chính là loại năng lượng không thể chịu được mà phá bỏ xiềng xích muốn xông ra ngoài, khiến cậu muốn không nhìn thấy cũng không được.
Vì vậy cậu mới đi tìm khối tinh thạch khác có dung lượng dự trữ lớn hơn, trực tiếp dẫn năng lượng từ nó ra. Hồn lực có trong viên Huyền cấp Khổng tước kia cũng rất nghe lời, tiến hành xuất hồn và hấp thu chỉ trong nháy mắt.
Vì vậy, viên tinh thạch trên tay Mập Mạp mới biến thành tử thạch.
“Có thể nói cho ta biết, vì sao trò có thể tìm được đá Thanh Kim này? Còn hết sức tin tưởng vào phán đoán của mình không?” Cùng lúc đó, Đại sư Maca trên đài cao nói.
Lời này vừa dứt, suy nghĩ của Chử Thư Mặc bị chặn đứng, nhịn không được run rẩy toàn thân. Thời gian gấp gáp như vậy, cậu mới chỉ nghĩ đến việc phải đưa tinh thạch này cho Búp Bê mà quên mất phải ‘nhất trí khẩu cung’.
Lừa Mập Mạp, Trần Lâm, hay những Noelle có mặt ở đại sảnh là điều dễ dàng. (MTLTH.dđlqđ)
Nhưng giám khảo lại là Đại sư Maca, ngài khẳng định biết bí mật của tinh thạch này. Nói cách khác, chỉ cần Búp Bê không nói gì, ngài cũng có thể đoán được tinh thạch không phải cô tìm ra.
Tuy nói âm dương kém sai* cũng có hiệu quả như vậy, cuộc thi này chắc chắn có huyền cơ, dù sao toàn bộ tộc Noelle không có khả năng nhìn thấy đủ màu của tinh thạch, nhưng….
*Âm dương kém sai: thường vì sai thời điểm, sai địa điểm mà hiểu lầm nọ nối tiếp hiểu lầm kia
Chử Thư Mặc nghĩ vậy, lo lắng cau mày, ánh mắt xuyên qua đám người, nhìn thẳng Búp Bê.
Chỉ thấy Búp Bê dụi dụi hai mắt, sau một lúc mới ngẩng đầu nói.
“Con không biết đây có phải là viên tinh thạch tốt nhất hay không, thưa Đại sư Maca. Nhưng…..viên tinh thạch này đối với con mà nói là cực kỳ quan trọng, con đã chọn, con nhất định sẽ tin tưởng.” Búp Bê nói xong, hít hít mũi, buông hai tay đang xoa mắt xuống.
“Nhưng nếu sau này, ở trong công việc của trò, phán đoán của trò chỉ cần có chút khác biệt cũng đã có thể ảnh hưởng xấu đến thân thể của tộc Hồn thú. Trình độ chọn tinh thạch dù tốt xấu thế nào, trò vẫn cứ nhất mực tin tưởng bản thân như vậy?” Đại sư Maca hỏi.
Chử Thư Mặc đứng dưới đài, ngây ngẩn cả người.
Cậu đã nghĩ rằng Đại sư Maca sẽ hỏi Búp Bê rằng làm sao cô có thể chọn được tinh thạch này, dù sao thì nó cũng cần có thủ thuật dẫn đặc biệt mới có thể nhìn thấy ánh sáng. Cũng có thể hỏi cô về phương pháp chuyển hoán, lấy điều này làm điểm cộng cho thành tích vòng này của cô.
Nhưng Đại sư Maca….đang hỏi cái gì đây?
Không riêng gì cậu, các Noelle xung quang đều lâm vào mờ mịt. Dù sao ở đây cũng có không ít người có thể nhìn thấy tinh thạch có màu vàng xanh, lại chỉ có Búp Bê là Noelle duy nhất tìm được nó.
Giả thiết nơi này thật sự chỉ có một Thanh Kim, vì sao lại chỉ có một mình Búp Bê nhìn thấy?
Bọn họ cũng rất tò mò cô đã dùng phương pháp gì.
Mặc dù có rất nhiều thắc mắc, nhưng đại điện vẫn cứ im lặng như thế, không ai nghi ngờ, cũng không có ai phản bác. Tất cả đều chờ Búp Bê cho họ một đáp án thuyết phục.
Tim Chử Thư Mặc đập nhanh như trống,