Chương 7: Sao cứ mãi gặp nam chủ thế này!!!!!

-Thầy ơi,tha cho em đi.Em biết sai rồi em không dám nữa đâu bla...bla....bla em chỉ muốn vô trường thôi mà-Trần Thiên Tuyết cầm tay thầy giám thị liên tục năn nỉ không ngừng
-Vậy sao em lại leo tường.Có cổng chính tại sao lại không đi-Thầy giám thị thở dài nhìn cô


-Tại bác bảo vệ không cho em vô mà-Trần Thiên Tuyết quay ra nhìn bác bảo vệ rồi nhìn thầy giám thị bĩu môi nói
-Đi học trễ thì em phải đưa thẻ học sinh ra vậy mới vào được-Thầy giám thị nhìn cô thở dài


-Thì bởi vậy mới nói.Em không biết để cái thẻ đó ở đâu rồi nữa-Trần Thiên Tuyết nắm chặt tay lại tức giận nói
-Em là học sinh mới à-Thầy giám thị nhìn cô với đôi mắt lạ lẫm.Nhưng quả thật là thầy chưa từng gặp cô bao giờ


-Ai nói với thầy em là học sinh mới-Trần Thiên Tuyết trừng mắt lên nhìn thầy.Đúng là cô mới vô trường này thật nhưng bây giờ cô đang ở trong thân xác của thân chủ nên chắc mọi người ai cũng phải biết chứ bởi vì thân chủ quá nổi tiếng trong trường mà
-Vậy em là ai-Thầy giám thị khó hiểu nhìn cô


-Trần Thiên Tuyết-Cô không cần suy nghĩ đã trả lời ngay
-Trần.....Thiên Tuyết sao....sao mặt em-Thầy giám thị hoảng hốt nhìn cô


-Sao,bộ mặt em có dính gì hả.....À-Trần Thiên Tuyết thấy thầy nhìn như vậy nên quơ quơ tay lên mặt coi có dính gì không rồi đột nhiên “À” 1 tiếng.Cô biết rồi,tại vì cô không có trang điểm.Trong truyện,thân chủ nổi tiếng là người đẹp son phấn cho nên bây giờ thấy không trang điểm ngạc nhiên là phải rồi


available on google playdownload on app store


-Thôi nếu không có thẻ học sinh thì lên phòng hội trưởng nhận cái khác đi.Với lại làm mất thẻ học sinh thì nhất định sẽ bị phạt.Em liệu mà lo đi-Thầy giám thị nhìn cô không vui nói
-Vâng,mà phòng hội trưởng ở đâu vậy thầy-Trần Thiên Tuyết nhìn xung quanh rồi nhìn thầy


-Em không nhớ gì à.Nghe nói em bị mất trí nhớ mà em còn nhớ thầy không-Thầy giám thị nhìn cô ngạc nhiên nói
-Thầy hay nhỉ.Biết em bị mất trí rồi hỏi em có biết thầy không-Trần Thiên Tuyết giật giật khoé miệng nhìn thầy


-Thôi,em đi thẳng rồi quẹo trái rồi đi thẳng rồi cái đi thêm 1238m nữa là tới phòng hội trưởng nếu em hiểu rồi thì thầy đi đây-Thầy giám thị chỉ cho cô 1 cách tận tình và chu đáo rồi bỏ đi


-Ối giời ơi,chỉ dậy ai mà hiểu.Thôi kệ đi đại-Trần Thiên Tuyết hoá đá nhìn theo bóng thầy giám thị khuất dần rồi đi


-Đi thẳng.....quẹo trái......đi thẳng rồi quẹo......quẹo đâu nữa-Trần Thiên Tuyết cứ đi lòng vòng mà không thấy gì hết tức giận định hét nhưng chưa kịp hét đã đụng phải 1 người.Cú đụng đó không mạnh đến nỗi té nhưng không cẩn thận cô vấp phải cục đá nên té-Ui da,không có mắt à


-Xin lỗi tôi không cố ý.Bạn có sao không-1 giọng nói nam tính lẫn sự dịu dàng vang lên
-Thử đi rồi biết.Ui,cái mông của tôi-Trần Thiên Tuyết nhăn mặt tức giận nói
-Tôi không cố ý thật mà.Cho tôi xin lỗi-Chàng trai đó hối lỗi nói


-Haizz,thật là.......-Trần Thiên Tuyết ngước mặt lên nhìn người đụng trúng mình.Ôi giời ơi,sao cuộc đời của cô gặp nhiều trai đẹp thế này.Người con trai đang đứng trước mặt cô là một người cực kì đẹp trai nhưng không bằng anh em hắn.Mái tóc anh ta có màu vàng kim.Khuôn mặt V-line.Da trắng kinh khủng.Áo cởi ra 2 cúc đầu lộ ra bờ ngực rắn chắc.Nhìn thôi cũng biết cao đúng 1m83.Oh my god đẹp quá


-Bạn sao vậy-Chàng trai đó lo lắng nhìn cô.Có phải cô bị té đến nỗi không nói nên lời luôn không
-Không....không sao-Trần Thiên Tuyết giật mình
-Mình tên là Trương Mạnh Kỳ.Còn bạn-Trương Mạnh Kỳ mỉm cười nhìn cô.Wow,quả thật là 1 nụ cười sát gái


-Trương......Trương Mạnh Kỳ-Trần Thiên Tuyết mở to mắt lên nhìn mắt.Cái tên này là nam chủ....nam chủ đó.Trời ơi,sao cuộc đời cô cứ gặp phải nam chủ hoài không biết.Tên này nhìn dịu dàng,tốt bụng vậy thôi chứ nguy hiểm vô cùng.Hắn vừa mới quen được cô nào là lập tức chưa đầy 1 tiếng đã chia tay ngay.Bởi vậy,cũng có nhiều người vì yêu hắn đến nổi hoá điên lên.Làm sao đây,làm sao bây giờ.Phải.....phải chạy,cô nhất định phải chạy.Vừa nghĩ xong,cô lập tức phóng nhanh như gió.Cô mặt kệ là bây giờ đang chạy đi đâu miễn là phải tránh xa các nam chủ ra.Nhất là tên Mộ Thiên Dịch và Trương Mạnh Kỳ.Cô cứ lo chạy mà không biết từ trong túi áo mình rới ra thứ gì đó


-Cái này là........Trần Thiên Tuyết-Trương Mạnh Kỳ nhặt thứ từ trong túi cô rơi ra và phát hiện đây là thẻ học sinh.Hắn hoàn toàn bất ngờ khi nhìn thấy cái tên Trần Thiên Tuyết.Hắn không thể ngờ là Trần Thiên Tuyết hôm nay lại không trang điểm với lại cũng không đeo bám hắn như thường.Trần Thiên Tuyết,bây giờ cô lại định dùng cách này để có được sự chú ý của hắn sao.Được thôi,nếu cô muốn chơi thì nhất định hắn sẽ chơi cùng cô.Để coi cuối cùng ai sẽ thắng.Nghĩ xong,hắn nhếch môi 1 cái rồi đi






Truyện liên quan