Chương 9: Đêm nay dùng phía sau
Liễu Miên Hạ cùng Lệ Duệ liếc nhìn nhau, hai người đều thấy vẻ bất đắc dĩ trong mắt đối phương.
Liễu Miên Hạ nói: "A Kiêu, sau này huynh không cần ra ngoài làm việc đâu."
Không bàn chuyện chưa đủ tiền mua thịt cho hắn ăn thì tính ra cũng đã làm không công cho người ta rồi. Một trăm đồng này còn không đủ nuôi sống hắn đâu.
Lệ Kiêu tức khắc nóng nảy, kháng nghị nói: "Vì sao! Ta có sức, có thể kiếm tiền nuôi em! Em không thích ăn kẹo đường sao?"
Liễu Miên Hạ xoa xoa thái dương, làm sao y giải thích được với tên ngốc này đây.
"Ta không phải không thích kẹo đường," Liễu Miên Hạ châm chước nói, "A Kiêu có thể kiếm tiền đương nhiên ta cao hứng ——"
Liễu Miên Hạ ngồi trên đùi Lệ Kiêu trên chỉ có thể ngửa cổ nhìn, y chủ động ngẩng đầu hôn lên cằm hắn.
Lệ Duệ mở miệng nói: "Ta sắp tới phải theo thương đội lên phía Bắc nên khi ta không ở nhà, đệ chính là chủ nhân nhà này, phải bảo vệ Miên Hạ, không cho người xấu bắt nạt y. Cho nên từ hôm nay trở đi, đệ không cần đi ra ngoài làm việc, phải ở nhà chăm sóc cho y."
Lệ Kiêu vừa nghe vậy thì cả người không còn bất mãn nữa, nhếch miệng cười nói: "Được! Ta đây không ra ngoài nữa, nhất định sẽ bảo vệ tốt tức phụ, nghe lời tức phụ nói, tức phụ muốn ta làm gì thì ta sẽ làm cái đó!"
Liễu Miên Hạ nhẹ nhàng thở ra, cũng may Lệ Kiêu tâm tư đơn thuần nên mới dễ khuyên như vậy.
Y vốn định xoa đầu Lệ Kiêu, nhưng vừa thấy đầu Lệ Kiêu bẩn như vậy chỉ có thể rụt tay lại.
"Nghe lời ta ăn xong thì đi tắm đi!"
"Ân ân!" Lệ Kiêu trong miệng nhét thịt, lung tung gật đầu.
Dù lượng cơm hắn lớn nhưng ăn cũng nhanh, chờ Liễu Miên Hạ buông đũa hắn liền trực tiếp ôm Liễu Miên Hạ đi ra ngoài.
Lệ Duệ vội hỏi: "Đệ muốn đi đâu?"
Lệ Kiêu: "Ta mang tức phụ đi tắm!"
Lệ Duệ nói: "Ngươi thân thể khỏe mạnh dùng nước lạnh tắm cũng không sao nhưng đừng để Miên Hạ dính nước lạnh!"
Lệ Kiêu ném xuống một câu: "Biết rồi ca!"
Lệ Kiêu ôm Liễu Miên Hạ tới bên cạnh giếng rồi lấy ghế dựa ra cho Liễu Miên Hạ ngồi, còn mình thì hai ba bước đã lột sạch quần áo, cả người trần trụi đứng múc nước tắm.
Hình như căn dương vật kia của hắn đang cứng dựng đứng lên tạo với vùng bụng một góc nhọn dễ thấy. Hắn nghiêng người về phía trước liền lộ ra từng khối cơ ngực cùng cơ bụng rõ nét, vừa bị nước dội một cái đã ánh lên ánh sáng mê người.
Liễu Miên Hạ vừa nhìn thấy dương vật Lệ Kiêu thì như phản xạ có điều kiện nhớ tới một đêm động phòng kiều diễm kia, không khỏi cảm thấy có chút miệng khô lưỡi khô, lỗ nhỏ phía dưới cũng bắt đầu cơ khát phun ra nước ɖâʍ.
Lệ Kiêu tắm sạch vết bẩn trên người và trên tóc xong đi tới trước mặt Liễu Miên Hạ đưa bông tắm cho y rồi quay lưng lại, ngồi xổm trước người y, "Tức phụ, giúp ta chà chà lưng."
Liễu Miên Hạ vò vò bông tắm trong tay, Lệ Kiêu ngồi xổm trước mặt thôi đã cao xấp xỉ y, y dùng lực chà xát tấm lưng rắn chắc hắn.
Tay Liễu Miên Hạ vừa mới đụng vào lưng Lệ Kiêu, hắn liền tê một tiếng, cơ bắp trên lưng cũng căng chặt lại.
"Làm sao vậy?" Liễu Miên Hạ hỏi.
Lệ Kiêu ách giọng nói: "Không, chính là, tay tức phụ quá thoải mái."
Phản ứng của Lệ Kiêu luôn sẽ làm Liễu Miên Hạ có cảm giác người yêu sâu sắc che chở. Tuy Lệ Kiêu đầu óc ngốc nghếch nhưng cũng vì tính tình như vậy nên nghĩ gì trong lòng cũng sẽ nói thẳng ra, hắn luôn bộc lộ những gì chân thật nhất của hắn trao cho y.
Vô luận ở thời điểm nào, Lệ Kiêu đều không chút keo kiệt bày tỏ tình yêu của hắn dành cho y.
Lệ Duệ lo lắng Liễu Miên Hạ ghét bỏ Lệ Kiêu ngốc nhưng kỳ thật Liễu Miên Hạ không những không chê Lệ Kiêu mà giữa ba nam nhân nhà y, y thích nhất chính là Lệ Kiêu.
Liễu Miên Hạ tay mềm mại không xương, y tự cho là đang dùng sức lực rất lớn để chà lưng cho Lệ Kiêu nhưng với chút sức lực này đối với Lệ Kiêu tới mà nói chả khác gì đùa giỡn câu dẫn. Lệ Kiêu chỉ cảm thấy đôi tay nhỏ kia đang nơi nơi châm lửa trên lưng hắn, sờ tới nỗi dương vật hắn cũng chảy nước.
"Tức phụ, a... Ưm a... Đừng, đừng sờ, chịu không nổi..."
Lệ Kiêu xoay người bắt lấy tay Liễu Miên Hạ, không ngừng thở dốc, "Em sờ nữa là ta sẽ bắn mất!"
Liễu Miên Hạ cả cánh tay mỏi vô cùng, kết quả gia hỏa này lại nói đang sờ. Liễu Miên Hạ tức giận mà chụp tát Lệ Kiêu một cái, thở phì phì nói: "Ta rõ ràng rất dùng sức!"
Ai ngờ cái đánh tay này cũng bị Lệ Kiêu bắt được, nâng lên miệng hôn hôn, năn nỉ nói: "Tức phụ, đêm nay để ta và em cùng nhau ngủ được không? Ta thực sự nhớ em muốn ch.ết, nhớ tới nỗi dương vật đau không chịu được. Mấy tối nay ta cứng không thể ngủ ngon, ta cái gì cũng không làm, chỉ ôm em ngủ thôi. Thật đó, ta thề!"
Lệ Kiêu vừa nói mặt vừa đỏ, lời nói còn chứa chút ngượng ngùng, "Ta, ta sẽ đi làm rồi mua kẹo đường cho em ăn. Bọn họ nói em nhất định sẽ thích rồi đồng ý ngủ với ta."
Ai da, tên ngu ngốc này còn biết cò kè mặc cả a.
Liễu Miên Hạ buồn cười nói: "Huynh mua kẹo cho ta ăn chính là vì muốn ngủ cùng ta sao?"
"Ân!" Lệ Kiêu gật gật đầu, lại nhanh chóng lắc đầu, "Không phải! Ta chính là muốn mua đồ ăn ngon cho em! Ta... Ta chỉ muốn em vui vẻ!"
Liễu Miên Hạ hừ một tiếng : "Lúc này huynh cũng không ngốc nhỉ."
Lệ Kiêu gãi gãi đầu, ánh mắt trông mong nhìn Liễu Miên Hạ chờ y đồng ý.
Liễu Miên Hạ hôn lên chiếc mũi thẳng tắp của hắn, nói: "Nể huynh hôm nay vất vả như vậy nên mới đồng ý cùng huynh ngủ cùng đó!"
Lệ Kiêu ánh mắt sáng lên, một tay kéo Liễu Miên Hạ vào trong lòng, hưng phấn nói: "Tức phụ tốt nhất!"
Liễu Miên Hạ: "Này này! Ướt quần áo ta rồi!"
Lệ Kiêu: "Ướt thì cởi!" Nói xong liền muốn cởi thắt lưng Liễu Miên Hạ.
Liễu Miên Hạ bực bội: "Đang ở bên ngoài! Huynh cho rằng ta giống như huynh trần trụi cả mông đứng chỗ này tắm hả! May trong nhà không người khác! Ôm ta về phòng đi!"
Lệ Kiêu dùng sức gật đầu một cái, hưng phấn ôm Liễu Miên Hạ chạy biến.
Liễu Miên Hạ gọi vào: "Quần áo! Huynh còn chưa mặc quần áo!"
Lệ Kiêu chẳng hề để ý nói: "Không mặc! Em vừa rồi cũng nói trong nhà không có người khác!"
Liễu Miên Hạ: "..."
Lắc lư chim trần chạy về phòng chính, Lệ Duệ vừa thấy cái đức hạnh kia của Lệ Kiêu mắt nhíu mày trừng liếc hắn một cái, "Ở nhà cũng phải chú ý hình tượng! Cũng không còn là trẻ con nữa!"
Lệ Kiêu không phục trả lời: "Tức phụ cũng không nói gì ta!"
Lệ Duệ bị hắn làm nghẹn họng, một lúc lâu mới nói: "Có tức phụ liền quên người Đại ca này sao."
Lệ Kiêu nói: "Không phải huynh bảo ta nghe lời tức phụ sao?"
Lệ Duệ: "..."
Liễu Miên Hạ cười nói: "Được rồi đừng cãi nhau nữa, A Kiêu lần sau không được như vậy nữa."
Liễu Miên Hạ còn bị Lệ Kiêu ôm chặt tay không buông, y ôm cổ Lệ Kiêu, nhỏ giọng nói bên tai hắn: " Thân thể huynh là của ta, ta không cho phép huynh bị người khác nhìn!"
Lệ Kiêu nháy mắt mặt đỏ tới cổ, cự vật dưới háng càng cứng rắn lợi hại hơn, thẳng tắp chọc vào chân Liễu Miên Hạ, mã mắt chảy nước ɖâʍ ướt cả vạt áo Liễu Miên Hạ.
A Từ phân phó hai gã sai vặt nâng nước ấm tiến vào, cũng không ở lâu, chỉ lưu luyến nhìn thoáng qua Liễu Miên Hạ rồi lui ra.
Liễu Miên Hạ mới vừa thành thân, là thời điểm ân ái ngọt ngào cùng hai người chồng mới cưới, A Từ tự mình hiểu lấy nên không dám cứng rắn tiến lên.
Trong lòng thiếu gia có hắn là được rồi.
Đã nhiều ngày qua đều là Lệ Duệ hầu hạ Liễu Miên Hạ tắm rửa, hôm nay cũng không ngoại lệ. Tuy không thể làm chuyện gì kiều diễm nhưng thân thể tiếp xúc cũng là chuyện tất nhiên. Mỗi đêm hậu huyệt Liễu Miên Hạ đều bị Lệ Duệ dùng ngón tay nới lỏng, cũng dùng dược thế khuếch trương.
Ở trong thùng tắm, Liễu Miên Hạ dựa vào trong ngực Lệ Duệ, hai bầu ɖú mềm mại trước ngực bị Lệ Duệ nắm trong tay xoa bóp, xúc cảm tốt không chê vào đâu được. Bàn tay Lệ Duệ nhào nặn đôi ɖú sữa thành đủ loại hình dạng, thỉnh thoảng còn ấn xoay đầu ɖú phấn hồng đến sưng cứng.
Liễu Miên Hạ thoải mái ngẩng cao cổ, đôi môi hồng nhuận không ngừng thở nhiệt khí, "A... Ân..."
Dương vật Lệ Duệ để giữa kẽ mông Liễu Miên Hạ, ƈôи ȶhịȶ kề sát hai miệng lỗ, hoa môi bướm nhỏ đằng trước hé mở kẹp ʍút̼ da thịt nam căn, khiến y có thể cảm nhận được từng đường mạch máu hiện rõ trên đó. Tuy cái gì cũng chưa làm nhưng lại làm Liễu Miên Hạ thoải mái nước ɖâʍ chảy ròng ròng.
Nước ấm bao phủ toàn bộ cơ thể mang đến một loại cảm giác lười biếng, cả người giống như đang nằm trên mây.
Thùng tắm chỉ có thể chứa được hai người, Lệ Kiêu vừa rồi đã tắm qua, lúc này chỉ có thể đứng bên ngoái duỗi người vào hôn Liễu Miên Hạ.
Miệng rộng lấp kín môi mọng, đầu lưỡi Lệ Kiêu không ngừng quấn lấy ɭϊếʍƈ ʍút̼, thân lưỡi thô ráp cọ xát làm Liễu Miên Hạ thoải mái phát ra tiếng rên rỉ hừ hừ ậm ừ.
Lệ Kiêu hôn đủ rồi liền cúi đầu ngậm lấy đầu ɖú phấn nộn y, dùng lực nút mạnh.
"A a... Ân... Thật thoải mái a... A Kiêu... A Kiêu..." Liễu Miên Hạ bị nút eo mềm nhũn, vô lực nằm ngoài trong lòng Lệ Duệ, "Bên này, bên này cũng muốn ăn..."
Lệ Duệ ở phía sau cúi người ngậm lấy một viên ɖú khác của Liễu Miên Hạ, không ngừng dùng đầu lưỡi đùa bỡn tiểu thịt viên, có đôi khi còn dùng răng cọ xát day nhẹ.
"A a... Duệ ca... Ân... A... Duệ ca ăn ngon thoải mái a... Ân... Muốn..."
Liễu Miên Hạ nhịn không được dùng lỗ thịt cọ xát đại dương vật Lệ Duệ, mặc dù đang ngâm mình trong nước nhưng Lệ Duệ vẫn có thể cảm giác được lỗ bướm đang chảy nước nhớt nhát.
Lệ Duệ cắn ʍút̼ vành tai Liễu Miên Hạ, nói: "Phía trước không thể dùng, đêm nay chúng ta dùng phía sau được không?"
"Ân..." Liễu Miên Hạ thở dốc nói, "Lỗ nhỏ phía sau cũng muốn ăn ƈôи ȶhịȶ lớn của Duệ ca... Duệ ca mau tiến vào..."
Lệ Kiêu nói: "Ta cũng muốn cắm cái miệng nhỏ phía sau của tức phụ! Đại ca ngươi nhanh lên!"
Lệ Duệ đứng dậy ôm Liễu Miên Hạ ra khỏi thùng tắm, "Lên trên giường đi, nước nhanh lạnh."
Hắn lấy khăn bọc lấy Liễu Miên Hạ, ôm tới giường lau khô. Lệ Kiêu tung tăng theo lại đây, lòng nóng như lửa đốt há mồm ngậm lấy ngọc hành bán cương Liễu Miên Hạ.
"A ——!" Liễu Miên Hạ bị kích thích đến nước mắt tràn ra, "Nhẹ chút, nhẹ chút A Kiêu... A... Không được... Không... Ha a..."
Lệ Kiêu giống như ăn kẹo đường mà ngậm dương vật dùng sức ɭϊếʍƈ ʍút̼, đầu lưỡi bọc quy đầu không ngừng đảo quanh, hút ɭϊếʍƈ Liễu Miên Hạ sống lưng tê dại, lỗ thịt cũng ào ạt phun ra ɖâʍ dịch.
Lệ Duệ không thể không nói: "Nhị đệ, nhẹ chút, cẩn thận răng cắn trúng Miên Hạ."