Chương 12: Điên cuồng trước khi chia xa (cao H)
Lệ Duệ không tiến lên mà chỉ đứng ở phía xa nghe một chốc.
Ngay từ đầu hắn cho rằng Liễu Miên Hạ sẽ kể cho Lệ Kiêu nói một ít chuyện dân gian giải trí hoặc chuyện thần tiên ma quái linh tinh, nhưng vừa nghe, sắc mặt Lệ Duệ dần dần trở nên nghiêm túc hẳn.
Tiểu tức phụ nhà hắn thế nhưng kể những truyền kì xưa, bên trong pha lẫn một số ít kế sách binh pháp, hơn nữa còn là những cái hắn chưa bao giờ nghe qua.
Lệ Duệ không khỏi nhiều thêm vài phần nghiêm túc, tập trung lắng nghe đến thất thần.
Chuyện xưa kể đến cuối, Liễu Miên Hạ cũng có chút khát nước, ném đi nhánh cây, vỗ vỗ tay nói: "Tốt, ngày mai lại tiếp tục."
Lệ Kiêu vẻ mặt còn chưa đã thèm, vội la lên: "Kể thêm chút nữa! Dạy ta thêm một chút! Tức phụ! Tức phụ tốt, Miên Hạ ơi..."
Lệ Kiêu ôm Liễu Miên Hạ vào trong ngực, hai tay nâng mông Liễu Miên Hạ, để đầu hắn vùi vào hõm cổ y, như chó lớn cọ cọ Liễu Miên Hạ.
Liễu Miên Hạ sờ sờ đầu Lệ Kiêu liền bị hắn cọ đến ngứa, bật cười khanh khách, "Đừng cọ đừng cọ, ngày mai nói tiếp, giờ ta mỏi miệng lắm, còn đói bụng nữa."
Lệ Duệ ở cách đó không xa nhìn một màn này trong lòng cũng có chút ghen tuông. Hắn từ sau thân cây vòng ra, không nói một lời đã nâng cằm Liễu Miên Hạ hôn lấy môi y.
"Ngô..."
Nụ hôn triền miên vừa kết thúc, hơi thở Liễu Miên Hạ cũng có chút không thông.
Lệ Duệ cười nói: "Hạ Nhi còn khát sao?"
Liễu Miên Hạ đỏ mặt trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái, đáy mắt còn mang theo ý cười.
Ngón tay cái Lệ Duệ cọ qua khóe môi Liễu Miên Hạ, ánh mắt thâm thúy, "Hạ Nhi, ta ngày mai phải theo thương đội đến phía Bắc, hôm nay... Có phải là ngày thứ bảy của đại phu bảo không?"
Ngày thứ bảy chứng tỏ bướm nhỏ phía trước Liễu Miên Hạ đã lành thương, có thể làʍ ȶìиɦ.
Mà Lệ Duệ sắp đi xa, lần này đi chính là vài tháng, đêm nay nhất định sẽ là một đêm điên cuồng.
Liễu Miên Hạ mặt nóng lên, cắn môi khẽ gật đầu, đáy lòng có chút sợ hãi lại vừa chờ mong.
Lệ Duệ cười, "Đi thôi, đi ăn cơm trước."
...
Trên giường lớn chính phòng, Lệ Duệ hai chân mở rộng ra, Liễu Miên Hạ quỳ ghé vào giữa hai chân hắn, vừa đỏ mặt vừa ɭϊếʍƈ căn dương vật thô to kia, Lệ Kiêu thì ở phía sau Liễu Miên Hạ, đầu lưỡi hết ɭϊếʍƈ láp lỗ trước lại tới lỗ sau y.
"Ngô... Ân..." Hai huyệt của Liễu Miên Hạ bị ɭϊếʍƈ chảy nước đầm đìa, thậm chí còn nhỏ giọt xuống giường.
Liễu Miên Hạ cứ như đang ăn kẹo, không ngừng ɭϊếʍƈ ʍút̼ quy đầu lớn Lệ Duệ.
"Đúng vậy, Hạ Nhi, chính là như vậy..." Lệ Duệ thở hổn hển dạy dỗ Liễu Miên Hạ, "ɭϊếʍƈ phía dưới một chút, lại ɭϊếʍƈ từ dưới lên, nguyên cây đều phải ɭϊếʍƈ hết, làm tốt lắm..."
Đầu lưỡi mềm mại bắt đầu từ rễ dương vật từ từ ɭϊếʍƈ dọc lên trên, đầu lưỡi quấn ʍút̼ sát cán mang đến khoái cảm khó có thể miêu tả, Lệ Duệ đặt tay lên ót Liễu Miên Hạ, thoải mái tới hốc mắt đỏ lên, trong mã mắt chảy ra ɖâʍ dịch trong suốt, Liễu Miên Hạ liền đem những chất lỏng mang theo mùi vị tanh mặn chất lỏng đều ɭϊếʍƈ vào miệng, nuốt xuống.
Lệ Duệ thở ra một ngụm nhiệt khí, xoa xoa đầu Liễu Miên Hạ, hơi hơi dùng sức, "ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ hai quả cầu dưới nữa..."
Liễu Miên Hạ nghe lời mà ɭϊếʍƈ xuống, đầu lưỡi ɭϊếʍƈ ʍút̼ hai hòn dái phía dưới rễ, nhiễm nước cả lớp da bên ngoài, thậm chí còn há mồm ngậm lấy ʍút̼ vào.
Lệ Duệ hít hà một hơi, khích lệ nói: "Rất tuyệt... Hạ Nhi học giỏi quá..."
Liễu Miên Hạ miệng ɭϊếʍƈ dương vật Lệ Duệ, bướm nhỏ bị Lệ Kiêu dùng lưỡi không ngừng cọ xát, thoải mái tới nỗi y muốn bật thốt rên rỉ, lỗ thịt ào ạt phun ɖâʍ dịch.
"A... Ân... Ha a... A Kiêu tiến vào... Ân a... ɭϊếʍƈ tới rồi... ɭϊếʍƈ tới đó..."
Lệ Kiêu bị y kêu rên máu lửa dâng trào, ƈôи ȶhịȶ dưới háng cứng phát đau, đại quy đầu to như trứng ngỗng giận trướng, đỉnh lỗ rỉ nước nhờn trong suốt.
Lệ Duệ nói: "Hạ Nhi trước nhịn chút, chờ ta đem huyệt em thao mở thì nhị đệ mới có thể tiến vào."
Liễu Miên Hạ há mồm ý đồ muốn ngậm lấy toàn bộ nam căn Lệ Duệ, đem toàn bộ quy đầu đều ngậm vào trong miệng, mắt phượng xinh đẹp mang theo hơi nước chứa đầy ȶìиɦ ɖu͙ƈ nhìn Lệ Duệ, câu dẫn thần hồn khiến hắn hận không thể lập tức thao lộng miệng y, Lệ Duệ không thể không dùng lực tự chủ mạnh mẽ của hắn nhịn xuống, nếu không nhất định sẽ làm miệng Liễu Miên Hạ bị thương.
"Hạ Nhi, không cần dùng hàm răng... Đúng, hút một chút... Tê... A... Rất tuyệt..." Liễu Miên Hạ theo lời Lệ Duệ, hai bên má thịt co rút lại, nỗ lực đem quy đầu hút sâu vào miệng khiến khoái cảm tới quá mãnh liệt, Lệ Duệ không khỏi hít hà một hơi.
"Ân..." Liễu Miên Hạ cũng không biết tại sao thân thể chính mình lại ɖâʍ đãng như vậy, chỉ mới ăn ƈôи ȶhịȶ nam nhân mà thôi mà như miệng y từ lâu đã hàm chứa dương vật. Đầu lưỡi cùng vách trong khoang miệng đều truyền đến khoái cảm, càng khiến lỗ thịt phía dưới càng thêm đói khát.
Liễu Miên Hạ nỗ lực nuốt xuống cây gậy thô to gân guốc kia, Lệ Duệ quá lớn, căng vòm họng Liễu Miên Hạ tới nước mắt chảy ra, càng khiến y cảm giác muốn nôn khan, nhưng dù vậy, y vẫn muốn... y thích nghe Lệ Duệ bởi vì động tác của chính mình phát ra tiếng thở dốc sảng khoái, đặc biệt có cảm giác thành tựu.
Lệ Duệ thấy Liễu Miên Hạ bị đại dương vật chính mình đỉnh tới hốc mắt đỏ ửng, vội giơ tay giữ cằm y không cho y động.
"Đừng miễn cưỡng, Hạ Nhi, từ từ thôi, em không có kinh nghiệm, về sau ăn nhiều thêm vài lần, luyện tập thêm nhiều là được rồi, hôm nay chỉ cần vậy thôi."
Lệ Duệ rút dương vật ra khỏi miệng Liễu Miên Hạ, để y nằm xuống giường rồi tách hai chân ra, đại quy đầu đặt trước miệng bướm nhỏ cọ xát vài cái liềm mạnh bạo cắm vào.
Liễu Miên Hạ vừa rồi đã được Lệ Kiêu ɭϊếʍƈ sướng chịu không nổi, vốn dĩ cũng đã sắp bắn, hiện tại bị ƈôи ȶhịȶ Lệ Duệ cắm vào liền đạt cao trào trong nháy mắt. Dương vật phấn nộn phía trước đứng thẳng bắn ra tinh dịch run rẩy trong không khí, bướm nhỏ cũng cao trào phun ra nước ɖâʍ, tất cả đều tưới quy đầu Lệ Duệ.
Liễu Miên Hạ khóe mắt tràn ra nước mắt, "A a a... Bắn... A... Con thịt Duệ ca thật thoải mái... Đem ɖâʍ huyệt cắm bắn... Ô ô..."
Bướm nước dầm dề gắt gao kẹp chặt Lệ Duệ ɭϊếʍƈ ʍút̼, lúc cao trào càng hút chặt Lệ Duệ không thể động đậy, muốn rời khỏi tới một chút đều rút bất động, làm hắn sảng khoái tột độ, da đầu tê dại, trứng dái phía dưới trướng tinh nặng trịch, tinh dịch như sắp bị hút ra ngoài, Lệ Duệ cắn răng, cố nén suy nghĩ muốn bắn tinh, nhưng là mã trong mắt vẫn không nhịn được chảy dịch ra khỏi lỗ đỉnh dương vật.
"Tê..." Lệ Duệ nhướng mày, xương cốt tê dại một trận.
Lệ Kiêu nâng mắt thấy một đôi ɖú bự trắng nõn liền nhào lên ngậm trụ ʍút̼ một hạt đậu hồng phấn nộn, miệng rộng hung hăng hút lấy đầu ɖú ɭϊếʍƈ ʍút̼, còn dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn, khiến Liễu Miên Hạ lại thêm một trận ɖâʍ kêu.
"Không... A không... A Kiêu, A Kiêu, không cần... Chịu không nổi... Ô ô... Hút sướng quá... A... Muốn phun nước tiểu... Ô ô..."
Lệ Kiêu ăn viên ɖú kia tấm tắc rung động, tay khác thì nắm lấy một viên khác mà xoa bóp đùa bỡn, nhũ thịt mềm mại bị các ngón tay chèn ép tạo thành đủ loại hình dạng, hắn còn thường thường dùng ngón tay kẹp đầu ɖú vân vê, từng trận tê dại từ đầu ɖú lan tràn đến toàn thân làm Liễu Miên Hạ sướng tới hai mắt mờ mịt, lỗ nhỏ bên dưới càng trào ra nhiều ɖâʍ dịch làm ướt dầm dề địa phương giao hợp.
Lệ Duệ cố gắng nhẫn nhịn bản thân khỏi khoái cảm đáng sợ kia, dương vật rút ra khoảng ngắn cho đến khi chỉ còn quy đầu cắm giữ bên trong bướm nộn thì lập tức hung hăng cắm đỉnh vào nơi sâu nhất. Cái miệng nhỏ tức khắc phun ra một luồng ɖâʍ dịch, mạnh mẽ xối ướt lên quy đầu.
Lệ Duệ nắm eo nhỏ Liễu Miên Hạ chậm rãi thọc vào rút ra, mỗi lần đút sâu toàn bộ vào trong, cán thịt cọ xát qua tầng tầng mị thịt đến khoái cảm tột cùng.
"Ha a... Cắm tới rồi... A a... Duệ ca cắm đến điểm... điểm ɖâʍ... Ô ô... Thật đầy... Thật thoải mái..."
Lệ Duệ cọ xát lỗ thịt, chèn ép nong ra căng tràn, cắm vào rồi lại rút ra, Liễu Miên Hạ lập tức hư không trống rỗng không chịu nổi, y vội vàng nói: "Duệ ca... Ân... Tiến vào... Cho ta... Mau tiến vào..."
Lệ Duệ ánh mắt tối dần, "Hạ Nhi, sinh bảo bảo cho Duệ ca đi."
Liễu Miên Hạ nghe lời này, bướm ɖâʍ đã hưng phấn khóc lóc rỉ nước vang dội, theo bản năng mà đáp: "Phải sinh bảo bảo cho Duệ ca... Duệ ca đâm ta... Ta muốn có bảo bảo của Duệ ca... Duệ ca... Tiến vào... A...Ưm..."
Lệ Kiêu từ đôi ɖú mềm mại Liễu Miên Hạ ngẩng đầu, cũng chen mồm nói: "Ta cũng muốn tức phụ cho sinh bảo bảo cho ta! Tức phụ không được quên ta!"
"Ân... Cũng sinh bảo bảo cho A Kiêu... Bắn tinh dịch vào tử cung ta a..."
Lệ Duệ đột nhiên thẳng lưng, dương vật thô lỗ khuấy đảo đến chỗ sâu nhất, liên tục đâm mạnh vào trong như muốn dùng quy đầu thao thủng tử cung, Liễu Miên Hạ sướng tới nỗi cả người căng chặt, thịt non bướm nhỏ co rút kịch liệt, không chút bất ngờ lại cao trào lần nữa.
"A a a...! Bắn, lại bắn... Duệ ca thao tiến tử cung... Tiểu huyệt lại phun nước... Quá sướng... A a... A..."
Cho dù Liễu Miên Hạ đang cao trào thì Lệ Duệ cũng không tha cho y, ngược lại còn thừa dịp Liễu Miên Hạ lên đỉnh, vòng eo hắn như máy đóng cọc nhanh chóng đưa đẩy, hung hăng đỉnh lộng chỗ tử cung sâu nhất.
Qua mười mấy lần, Lệ Duệ cảm giác quy đầu phá mở một tầng thịt mềm thao sâu vào tử cung, chỗ đó xít chặt đến kỳ cục, Lệ Duệ sướng suýt chút liền bắn, mà Liễu Miên Hạ hét lên một tiếng, lại một lần cao trào, vách trong tử cung gắt gao hút kẹp dương vật Lệ Duệ không cho ƈôи ȶhịȶ đi ra ngoài.
"A a... Duệ ca thao tới tử cung rồi... Ha a... Bắn cho ta, bắn vào tử cung... Duệ ca... Ô ô ô... Ta phải cho sinh tiểu bảo bảo cho Duệ ca..."
Tử cung kia như đang sống vậy, cho dù Lệ Duệ dừng lại không động thì hắn vẫn có thể cảm giác được vách trong tử cung từng chút từng chút ɭϊếʍƈ ʍút̼ quy đầu.
Quá sung sướng.
Quy đầu sướng tê rần.
Lệ Duệ rốt cuộc nhịn không được mà dùng lực thọc vào rút ra mấy chục lần, một luồng tinh dịch nóng bỏng đánh sâu vào trong từng thớ thịt kiều diễm.
Liễu Miên Hạ thân thể căng chặt, y cảm thấy y vẫn luôn trong từng đợt cao trào không hồi kết, ɖâʍ dịch khống chế không được mà trào ra liên tục như đang tiểu, khăn trải giường phía dưới đều bị ɖâʍ dịch cùng tinh dịch y thấm ướt.
"A... A a... Duệ ca... Duệ ca... Không muốn... Ô ô... Không muốn... Quá nhanh... A a... Ha a... Không được..."
Lệ Duệ vừa bắn xong, Lệ Kiêu đã vội vã nói: "Đại ca, đến lượt ta!"
Lệ Duệ cũng biết Lệ Kiêu chờ đã nóng ruột, lần này cũng không tiếp tục trong lỗ thịt Liễu Miên Hạ hưởng thụ dư vị mà là trực tiếp rút ra.
Lệ Kiêu hưng phấn nắm lấy căn cự vật lớn đến đáng sợ của chính mình đặt trước cửa miệng huyệt.
Cửa ɖâʍ huyệt vừa mới bị Lệ Duệ thao qua đã trở nên mềm xốp, thậm chí còn hé ra một cái miệng nhỏ. Vừa mới trải qua cực hạn cao trào, lỗ ɖâʍ vẫn như cũ không ngừng khép mở, vốn là môi bướm hồng phấn thì giờ đây đã bị nam nhân thao chín đỏ rục.
Lệ Kiêu cắm vài lần cũng chưa cắm vào được. Hắn thật sự quá lớn, miệng huyệt Liễu Miên Hạ lại quá ướt trượt, quy đầu đâm vào đều trượt ra, sau đó lại vô tình cọ xát âm đế Liễu Miên Hạ, chọc y rên rỉ không ngừng, bướm nhỏ cũng phun ra càng nhiều thủy nhi.
Lệ Kiêu gấp đến độ mồ hôi đầy đầu, Lệ Duệ vòng ra sau Liễu Miên Hạ bế y lên tạo tư thế như đang xi tiểu trẻ con, tách hai chân y tới mức lớn nhất.
Bướm nhỏ mở ra đóng vào cái miệng nhỏ thậm chí có thể khiến người thấy được mị thịt bên trong, Lệ Kiêu lúc này cuối cùng cũng có thể nhắm ngay miệng huyệt, thô tráng cắm dương vật vào.
"A... Tê... Tê a..." Quy đầu chỉ vừa mới đi vào, Lệ Kiêu đã sướng vô cùng, hắn híp mắt thở hắt một hơi.
Lệ Duệ nói: "Vào chậm một chút, nếu không lại làm Hạ Nhi bị thương."
Nhờ thuốc đại phu kê cho, bướm nhỏ Liễu Miên Hạ ngày càng mềm nộn. Ngày thường y còn dùng dược thế khuếch trương, trước kia vừa nhỏ vừa chật, chỉ cần cắm vào một ngón tay đã cắn chặt gắt gao. Hiện tại nó mềm xốp hơn nhiều, vừa rồi còn bị Lệ Duệ thao lộng một hồi, nên đêm nay so với đêm tân hôn thì Lệ Kiêu càng dễ dàng cắm vào hơn. Hắn sẽ không bị kẹp đến phát đau, Liễu Miên Hạ cũng sẽ không bị căng hư.
Tuy vẫn còn có chút căng chặt, nhưng so với lúc trước vừa sướng vừa đau thì bây giờ chỉ còn lại cảm giác thoải mái.
"Thật đầy... A... Đều bị A Kiêu lấp đầy a..."
Lệ Kiêu một bên thâm nhập ɖâʍ huyệt, một mặt sảng khoái kêu to: "A! Chặt quá! Thoải mái muốn ch.ết! Tức phụ bên trong còn sẽ hút, a... Tê... Tức phụ cắn ta... Úc... Muốn ch.ết... Ta muốn ch.ết ở bên trong... A a..."
Liễu Miên Hạ giờ không thể nói ra lời, chỉ còn lại tiếng rên rỉ đứt quãng, y cảm giác cả người như đã bị căn đại dương vật này thao mở, trở thành bao kiếm chuyên biệt của riêng hắn, bị hắn chặt chẽ khống chế không thể lộng động chút gì, chỉ có thể theo bản năng co rút hút kẹp.
Tính ra đây mới chính là lần đầu tiên Lệ Kiêu cắm toàn bộ ƈôи ȶhịȶ vào hoa huyệt Liễu Miên Hạ. Lần đầu của Liễu Miên Hạ quá chặt, Lệ Kiêu chỉ dám tiến vào một nửa không dám sâu hơn sợ lộng thương Liễu Miên Hạ. Tuy lần đó chỉ vào một nửa nhưng cuối cùng bướm nhỏ Liễu Miên Hạ vẫn bị thương.
Hôm nay thì lại khác, Lệ Kiêu cuối cùng có thể cắm vào nơi sâu nhất trong huyệt động mê người này. Tuy dương vật hắn vẫn còn một chút ở bên ngoài, nhưng bị cảm giác căng chặt vây hút từng thớ thịt thân côn quả thực khiến Lệ Kiêu sướng muốn thăng thiên.
Lệ Kiêu học Lệ Duệ chậm rãi lui ra ngoài, lại chậm rãi cắm vào trong, mỗi lần đều ra sức cắm vào toàn bộ, sau đó quy đầu đặt trước miệng tử cung nghiền nát trong chốc lát lại tiếp tục rút ra lặp đi lặp lại động tác tuần hoàn.
"Tức phụ có phải hay không lại phun nước tiểu? Thật nhiều nước, phun ta thật sướng a... Tê... A..."
Liễu Miên Hạ sướng tới mức chỉ có thể há miệng thở dốc rên rỉ, sắc mặt hồng như táo chín, nước miếng cũng chảy ra theo bản năng. Cuống họng ầm ừ phát ra từng tiếng ɖâʍ kêu.
"Hảo chặt a a a... Đâm ta sướng quá... Hảo chặt... Chảy thật nhiều nước... Bên trong ướt đẫm... Quá thoải mái... A... Muốn A Kiêu thao ch.ết ta... Ô ô... "
Lệ Duệ hai tay xoa bóp đùa bỡn bộ ngực lớn của Liễu Miên Hạ rồi cúi người lấp kín môi y, môi lưỡi nuốt hết nước bọt, cũng ngậm lấy đầu lưỡi nhỏ y ʍút̼ vào ɭϊếʍƈ láp.
Lệ Kiêu không dám đẩy nhanh tốc độ, sợ thao Liễu Miên Hạ chịu không nổi, chỉ có thể thong thả chậm rãi thọc vào rút ra.
Tuy chỉ như vậy, nhưng Liễu Miên Hạ cũng đã sướng tới độ bắn ra, lỗ thịt co rút phun ra nước ɖâʍ, làm y không thể nào rời khỏi khoái cảm cao trào tột độ, dương vật phía trước cũng không còn bắn ra tinh dịch mà là chậm rãi rỉ nước, không ngừng chảy ra tinh dịch, bướm nhỏ ɖâʍ dịch tràn lan, địa phương hai người giao hợp ướt nhẹp, thậm chí còn phát ra tiếng nước òm ọp.
Y sắp bị thao hỏng rồi... Ô ô...
Lệ Kiêu mồ hôi đầy đầu, hắn tính dục dồi dào, thể lực lại tốt nên không dễ dàng bắn tinh, thao với tốc độ này tuy rằng thực sướng nhưng vẫn không đủ kịch liệt, hắn rất muốn đẩy nhanh tốc độ, có thể giống như Đại ca hắn thao đỉnh khiến tức phụ sung sướng kêu ɖâʍ.
Lệ Kiêu căn bản không biết Liễu Miên Hạ đã bị hắn thao một câu cũng không thể phát ra hoàn chỉnh. Hắn không nghe thấy Liễu Miên Hạ nói chuyện, chỉ có thể nghe y rên rỉ. Tức phụ kêu rất êm tai, hắn càng nghe dương vật lại càng lớn, chính hắn cũng thật sự muốn nghe lời khen mời gọi mà tức phụ giành cho hắn.
"Ta cũng muốn thao mở tử cung tức phụ, làm tức phụ sinh bảo bảo cho ta... A... Ta vẫn luôn muốn cùng tức phụ ở bên nhau... Tức phụ, em thoải mái không? Nói cho ta nha... Ta thao em sướng sao? Đại ca thao em thoải mái hay là ta thao thoải mái?"
Lệ Duệ nghe vậy chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn đệ đệ ngốc nhà mình. Loại chuyện này còn muốn tức phụ cùng bọn hò làm trò nói ra sao? Tuy vấn đề này đối với các nam nhân rất bình thường nhưng nó lại làm khó Miên Hạ đấy.
Lệ Duệ biết Liễu Miên Hạ lúc này đã không thể nói nên lời, nhưng vẫn tiếp tục hôn lấy y, chặn lấy không cho y trả lời.
Lệ Kiêu từng lúc từng lúc đỉnh đến tử cung Liễu Miên Hạ, miệng nhỏ chỉ có thể vô lực thừa nhận khoái cảm cuồn cuộn không ngừng cuốn đến, dần dần càng mở lớn hơn.
"Tê a... Bên trong là cái gì... A... Tức phụ lại cắn ta... Lần này cắn còn lợi hại hơn... A a a... Không được... Đừng cắn a tức phụ... Tê... A... Cắn nữa sẽ bắn mất... Muốn bắn a..." Lệ Kiêu sướng gân xanh đầy đầu, hai viên thịt cầu phía dưới thân trướng căng, phảng phất tùy thời đều có thể bắn tinh.
Đại quy đầu thao mở miệng tử cung đã đút một nửa đi vào đóng chiếm cửa khẩu, Lệ Kiêu chỉ cảm thấy từng dây thần kinh truyền tới da đầu từng đợt tê dại, rốt cuộc khống chế không được nở rộng mã mắt bắn tinh dịch toàn bộ đều phun vào tử cung. Lượng tinh dịch kia quá nhiều làm bụng Liễu Miên Hạ trướng lên cảm giác quỷ dị. Mà chính y sớm đã không biết bản thân đã cao trào bao nhiêu lần, thời điểm Lệ Kiêu bắn tinh y trong cơn sung sướng quá độ ngất đi.