Chương 33: Cuồng hoan

Dương Quân Khanh đi rồi, Liễu Miên Hạ rốt cuộc không kìm nén được, xoay người hung hăng lấp kín miệng Lệ Kiêu.
Động tác y như lữ nhân đói khát trên sa mạc, liều mạng ɭϊếʍƈ ʍút̼ nước bọt trong miệng Lệ Kiêu, vô luận dùng sức như thế nào đều không thể lấp đầy khoảng trống trong thân thể.
"Ân..."


Dương vật dưới háng Lệ Kiêu lúc nãy còn chưa mềm xuống giờ bị Liễu Miên Hạ trêu chọc như thế thì sao hắn còn có thể nhịn được, căn cự vật kia nhếch lên, chọc đùi Liễu Miên Hạ.


Hai người môi lưỡi giao triền, hôn đến tấm tắc rung động, thân thể Liễu Miên Hạ quá động tình, hai luồng nhũ thịt trước ngực đè ép lồng ngực trần trụi của Lệ Kiêu, sữa tự động chảy ra, thấm ướt cả vạt áo, trong không khí tràn ngập mùi sữa nhàn nhạt.


Bướm nhỏ Liễu Miên Hạ ào ạt chảy ra ɖâʍ dịch, y vô ý thức tách ra hai chân, đem ɖâʍ huyệt tham ăn cách vải dệt mà cọ xát dương vật nóng bỏng.
Thật thoải mái... Rất muốn... Muốn ƈôи ȶhịȶ lớn cắm vào...


Ngực Lệ Kiêu dùng sức phập phồng, dương vật trướng đau, trong mã mắt chảy ra không ít nước ɖâʍ, quần cũng ướt một mảng lớn.
Người yêu mình nhiệt tình như vậy, nếu có thể không động tình thì hắn không phải nam nhân.


Lệ Kiêu dùng chút lý trí cuối cùng đẩy ra Liễu Miên Hạ, thở hổn hển, "Tức phụ, không được, phải, phải nghe lời đại phu!"
Liễu Miên Hạ gấp đến độ sắp khóc: "Có thể! Sớm nửa ngày cũng không có gì! A Kiêu, cho ta... Cho ta... Ô... Cắm ta... Thao ta... Ô... Ta muốn ngươi... Ngươi lại không cho ta, ta sẽ ch.ết... Ta sẽ ch.ết!"


available on google playdownload on app store


Gân xanh trên trán Lệ Kiêu nổ tung, giữa môi khó khăn thốt lời: "Tức phụ..."
Liễu Miên Hạ sắc mặt đỏ bừng, trong mắt mang theo nước mắt, bộ dáng ủy khuất kia làm Lệ Kiêu đau lòng đến hỏng.


Nhưng Lệ Kiêu vẫn nhớ rõ lời Dương Quân Khanh và Lệ Duệ nói, cho dù hắn nhịn đến mạch máu cũng muốn nổ tung thì cũng tuyệt không chạm vào Liễu Miên Hạ, chỉ cần chờ thêm nửa ngày...


Liễu Miên Hạ lung tung vuốt ve cơ ngực rắn chắc của Lệ Kiêu, y đã dần dần mất đi lý trí, đôi mắt nhìn thẳng viên đầu ɖú trước mặt, ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ môi, đột nhiên há mồm ngậm lấy, không quan tâm mà lại hút lại ɭϊếʍƈ.
"A! Tê ——!"
Lệ Kiêu rống lên một tiếng, dương vật nhảy dựng, ɖâʍ dịch cũng nhỏ ra.


Hắn rốt cuộc nhịn không được, một phen kéo xuống quần của mình, kéo mông Liễu Miên Hạ ấn lên người hắn.
Quy đầu cực đại đặt trước lối vào bướm nộn, đem kia cái miệng nhỏ dụ người hoàn toàn căng ra.
"A..."


Liễu Miên Hạ bướm nhỏ cơ khát co rút lại, tham lam mà hút cắn đại quy đầu, phun ra từng luồng ɖâʍ dịch.
"Tiến vào... A Kiêu, tiến vào... A... Thật căng... Thật thoải mái... Không đủ... Mau tiến vào... Ha a..."


Liễu Miên Hạ nhịn không được đong đưa mông, không ngừng cọ xát đại quy đầu, chỉ là mới đi vào nửa cái quy đầu mà thôi, y đã cảm giác chính mình muốn cao trào.


Dương vật Lệ Kiêu quá thô tráng, lúc trước đều là Lệ Duệ hoặc A Từ làm Liễu Miên Hạ một lần, đem hai cái lỗ nhỏ y căng ra một chút rồi mới cho Lệ Kiêu tới.


Lần này Liễu Miên Hạ nhịn không được, nhưng trong nhà chỉ có Lệ Kiêu ở, cho dù dương vật Lệ Kiêu rất lớn, y cũng muốn hắn bây giờ cắm vào.
"A! Tức phụ... A..."


Lệ Kiêu cũng vài tháng không thao Liễu Miên Hạ, lúc này đại quy đầu kìm lại trước ɖâʍ huyệt mất hồn kia, chỉ cảm thấy hai mảnh môi bướm mềm mại bao lấy chính mình, theo động tác cọ xát của Liễu Miên Hạ, lỗ nhỏ như vật sống đang gặm ʍút̼ quy đầu, từng trận khoái cảm tê dại lan tràn khắp cơ thể hắn.


"Mở ra một chút, tức phụ... Cho ta đi vào... Tê a..."
Lý trí Lệ Kiêu bay sạch, tay thô nâng mông Liễu Miên Hạ, đĩnh eo không ngừng hướng lỗ nhỏ đâm thọc.
Khóe mắt Liễu Miên Hạ phiếm ra nước mắt, y bị Lệ Kiêu làm có chút đau, nhưng sung sướng càng chiếm phần hơn.


Lúc Lệ Kiêu một lần nữa đỉnh tới, y cắn răng nắm chặt vai Lệ Kiêu, dùng sức hướng quy đầu ngồi xuống .
Có lẽ đã lâu không làm, bướm nhỏ Liễu Miên Hạ quá mức cơ khát, mấy ngày nay giống như vẫn luôn trong trạng thái động dục, bướm nhỏ y sớm đã chuẩn bị tốt để đại dương vật tiến vào.


Vật kia của Lệ Kiêu ngày thường rõ ràng không dễ cắm vào, nhưng lúc này lại lập tức thao vào hơn phân nửa.
"Ngô ——!"
Khoái cảm tới quá mức mãnh liệt, Liễu Miên Hạ chỉ cảm thấy hư không bao lâu nay nháy mắt đã được lấp đầy, y thế nhưng cứ như thế cao trào.


Y cắn bả vai Lệ Kiêu, cao trào trong nháy mắt khiến Liễu Miên Hạ một mảnh choáng váng, bướm nhỏ dưới thân gắt gao xoắn lấy dương vật Lệ Kiêu điên cuồng co rút lại, đồng thời phun ra ái dịch, đem địa phương hai người kết hợp ướt nhèm nhẹp.


Lệ Kiêu bị Liễu Miên Hạ kẹp mà gầm nhẹ một tiếng, dùng hết toàn bộ tự chủ mới không đem dương vật toàn bộ cắm vào, đôi mắt hắn sung huyết đỏ lên, gân xanh trên trán bạo khởi, từng ngụm từng ngụm thở phì phò.


Nhẫn xuống cơn sóng khoái cảm mãnh liệt này, Lệ Kiêu giữ chặt mông Liễu Miên Hạ, chậm rãi hướng nhục đạo mất hồn kia cắm vào, vách trong xít chặt hình thành lực cản, chuôi thịt dữ tợn dùng sức công phá địa phương bí ẩn nhất sâu trong Liễu Miên Hạ, một phát đến nơi sâu nhất.


Hai người đều nhịn không được rên rỉ sung sướng.
"Tức phụ... A... Ngươi kẹp ta sướng quá..."
Lệ Kiêu chỉ cảm thấy bướm Liễu Miên Hạ dùng thịt non hút cắn dương vật hắn, như đang muốn hút ra tinh dịch. Lệ Kiêu da đầu tê dại, hận không thể cứ như vậy ch.ết trên người Liễu Miên Hạ.


Liễu Miên Hạ hai mắt mê mang, khoái cảm tê dại càn quét từng tế bào, lỗ thịt như vòi nước hỏng mà ồ ạt chảy dịch không ngừng, mạch máu trên đại dương vật Lệ Kiêu cọ xát vách thịt, mỗi một lần ra vào đều mang đến khoái cảm cực hạn.
Quá thoải mái.


"A... Thật đầy... Nơi này thật trướng... A Kiêu... Ô... Hút nơi này..."
Ánh mắt xinh đẹp của Liễu Miên Hạ thấm đẫm nước mắt, ủy khuất ba ba ưỡn ngực tới chỗ Lệ Kiêu.
Thân thể quá mức hưng phấn dẫn tới hai ɖú y cũng trướng lên, bởi vì mang thai mà bắt đầu sinh sữa, lúc này càng trướng đến khó chịu.


Trên đầu ɖú phấn nộn tràn ra một giọt sữa màu trắng ngà, theo động tác hai người mà đầu ɖú cũng lay động nảy lên, cuối cùng nhỏ xuống bụng nhỏ Liễu Miên Hạ.
Lệ Kiêu hai mắt đỏ ngầu, biểu tình hung ác một ngụm ngậm lấy bên ɖú Liễu Miên Hạ, dùng sức hút mạnh.


"A a ——! Không, không được... A ——!"
Trong nháy mắt, Liễu Miên Hạ bị khoái cảm hút sữa kích thích đến lỗ nhỏ hạ thân co rút lại, lập tức lại cao trào.
ɖâʍ dịch mạnh mẽ xối lên quy đầu Lệ Kiêu, xối Lệ Kiêu tới sống lưng tê dại, thiếu chút nữa đã bắn ra.


Trong miệng Lệ Kiêu đầy miệng mùi sữa, lượng không lớn, còn mang theo mùi tanh nhàn nhạt, cũng không phải thực ngọt, nhưng chỉ cần nghĩ là sữa của vợ bé nhỏ sữa nhà mình, trong bụng vợ mang mang thai con hắn, Lệ Kiêu liền thần hồn điên đảo, dương vật nhịn không được trướng lớn một vòng, động tác thọc vào rút ra càng thêm mãnh liệt lên.


"A... Ha a... A Kiêu hảo bổng... Ân a... Ăn ngon thoải mái... A... Bên này cũng muốn... Ăn bên này... A..."
Liễu Miên Hạ tự mình dùng tay nâng lên ɖú kia, muốn Lệ Kiêu cũng ăn bên này.


Lệ Kiêu giống như chó lớn trung thành, lấy thỏa mãn yêu cầu của chủ nhân làm mục tiêu, một ngụm ngậm ʍút̼ bên ɖú còn lại rồi dùng sức ɭϊếʍƈ ʍút̼, đem toàn bộ sữa bên trong hút ra nuốt xuống.


Lúc đầu ɖú bên này bị hút, Liễu Miên Hạ nhịn không được lại tiết ra một lần, nhưng y vẫn cảm thấy chưa đủ.
Rất muốn ƈôи ȶhịȶ lớn của A Kiêu mãi cắm ở bên trong, cứ như vậy liền ở bên nhau, hai người hợp hai làm một, vĩnh viễn không xa rời.
"Dùng sức một chút, A Kiêu... A... Sẽ không, sẽ không hư... Ha a..."


Trong khoảng thời gian này, Liễu Miên Hạ thông qua Dương Quân Khanh mà biết, nguyên lai song nhi Thiên Sở Quốc sau khi mang thai, trong một đến ba tháng đầu miệng tử cung sẽ bắt đầu khép kín, sau ba tháng hoàn toàn khép kín, mãi cho đến khi sinh sản mới có thể mở ra, trong mấy tháng này lúc làʍ ȶìиɦ cho dù dùng lực lớn nhỏ bao nhiêu đều sẽ không gây hại song nhi.


Liễu Miên Hạ nghĩ có lẽ là vì kết cấu giới tính Thiên Sở Quốc mà tử cung song nhi mới tiến hóa thành như vậy.


Rốt cuộc nam nhân quá nhiều song nhi quá ít, nếu thường xuyên mang thai, song nhi căn bản vô pháp thỏa mãn đám nam nhân kia, các nam nhân dục cầu bất mãn không biết sẽ phát sinh chuyện gì ảnh hưởng hòa bình quốc gia không nữa.


Nhưng nếu miệng tử cung khép kín có thể bảo hộ thai nhi, thì có thể có càng nhiều thời gian làʍ ȶìиɦ.


Lệ Kiêu tuy rằng cũng biết rõ tình trạng thân thể vợ nhỏ, nhưng hắn vẫn sợ làm Liễu Miên Hạ bị thương, nghe Liễu Miên Hạ nói cũng không tăng sức, chỉ là tốc độ nhanh hơn, vươn eo đem Liễu Miên Hạ va chạm không ngừng lay động, nước ɖâʍ bướm nhỏ bị cắm đến bắn lên, chỗ giao hợp phát ra tiếng nước ɖâʍ mĩ.


"A... A... A Kiêu... Dùng sức... Còn muốn... A... A..."
Lệ Kiêu từ trên đầu ɖú Liễu Miên Hạ ngẩng đầu, thô suyễn nói: "Không được, tức phụ nghe lời, sẽ, sẽ lộng thương ngươi..."


"Sẽ không... Dùng sức a..." Nói xong, Liễu Miên Hạ còn cố tình thắt chặt bụng nhỏ, bướm nhỏ một trận co rút kẹp Lệ Kiêu hít hà một hơi.
Mồ hôi từ thái dương Lệ Kiêu chảy xuống, mang lại vẻ gợi cảm đầy dã tính, hắn cắn răng nói: "Không được, tê... Tức phụ, nhẹ, nhẹ chút..."


Trong miệng Liễu Miên Hạ cũng thở ra nhiệt khí, đôi mắt ướt nước chuyên chú nhìn Lệ Kiêu, thở dốc nói: "A Kiêu... Ân... Ta, ta không muốn ngươi... Không tận hứng... Không cần, không cần nghĩ cho ta... Dùng sức một chút... Ta không sao..."


Dương vật Lấy Lệ Kiêu thô tráng, còn có năng lực như dã thú, Liễu Miên Hạ biết Lệ Kiêu cùng mình làʍ ȶìиɦ rất ít khi được tận hứng.
Hắn mỗi lần đều lo lắng làm Liễu Miên Hạ bị thương mà không dám phóng túng hưởng thụ tình ái.


Mỗi lần Lệ Kiêu căn bản đều không làm đủ, cho nên chờ Lệ Duệ cùng A Từ ăn no xong, Lệ Kiêu luôn muốn cắm trong lỗ nhỏ Liễu Miên Hạ, muốn được Liễu Miên Hạ bao lấy dương vật đi ngủ, cho dù không có động tác gì quá lớn nhưng cũng muốn luôn giao hợp cùng Liễu Miên Hạ như vậy.


Liễu Miên Hạ cũng đau lòng Lệ Kiêu, nhưng y hầu hạ ba nam nhân đã có chút cố sức, chỉ có thể để Lệ Kiêu ủy khuất.


Nhưng sau khi mang thai dục vọng y dâng cao, lại trống vắng lâu như thế, vốn dĩ đã cơ khát vô cùng, lúc này Liễu Miên Hạ có thể cảm giác được thân thể của mình có thể thừa nhận Lệ Kiêu, lại dùng sức, lại mạnh hơn một chút hoàn toàn không có vấn đề.


Hơn nữa... Y cũng khát vọng... Càng mãnh liệt thậm chí là điên cuồng cắm vào...
Núi không tìm y, thì y liền đi tìm núi.
Hai chân Liễu Miên Hạ chủ động quấn quanh eo Lệ Kiêu, hướng chính mình tới chỗ dương vật hắn, ái dịch không ngừng chạy ra.


"Muốn... A... Ha a... Không đủ... A Kiêu..." Liễu Miên Hạ khó khăn hôn môi Lệ Kiêu, môi đỏ phấn nộn dán lên môi hắn, hé mở ngọt nị rên rỉ, vừa nóng vừa ngọt, "A Kiêu... Cho ta... A... Cầu ngươi... Cầu ngươi... Rất thích ngươi... Quá đầy... A... Rất thích..."


Khoái cảm mãnh liệt xông lên đỉnh đầu, Lệ Kiêu chỉ cảm thấy máu huyết toàn thân dâng trào, câu "Rất thích ngươi" kia chính là tình dược đỉnh cấp, ƈôи ȶhịȶ chôn sâu trong cơ thể Liễu Miên Hạ không ngờ lại trướng đại một vòng, Lệ Kiêu gầm nhẹ một tiếng, rốt cuộc nhịn không được mà cuồng loạn thọc vào rút ra.


Phảng phất trong nháy mắt phá tan trói buộc nào đó, mãnh thú phá lồng, không màng tất cả mà chiếm lấy bạn lữ.
"A ——!! A... A... Ha a... A..."


Liễu Miên Hạ bị Lệ Kiêu đâm cho nói không ra lời, chỉ có thể phát ra từng trận rên rỉ sảng khoái, cơ hồ lập tức lại cao trào, nhưng đợt sóng cao trào này còn chưa bình ổn, Lệ Kiêu căn bản không cho y cơ hội thở dốc, hắn như vĩnh viễn cũng không biết mệt mà hung hãn thao làm thủy huyệt, khiến Liễu Miên Hạ không ngừng cao trào, ánh mắt cũng dại ra. Chỗ kết hợp lại càng ướt dầm dề một mảnh, ɖâʍ dịch thậm chí còn làm ướt đùi Lệ Kiêu.


Không biết qua bao lâu, quy đầu cực đại của Lệ Kiêu gắt gao đâm vào chỗ sâu nhất, từng luồng lớn tinh dịch mạnh mẽ bắn ra, cảm giác nội bắn mãnh liệt càng làm Liễu Miên Hạ tiến vào một loại trạng thái khác, phảng phất như lần thứ hai cao trào , khắp người đều tê dại, như người say rượu toàn bộ linh hồn nhẹ lướt trên mây.


Ở trong trạng thái như vậy, Liễu Miên Hạ rốt cuộc mất đi ý thức.






Truyện liên quan