Chương 94: Phiên ngoại 2: Đỉnh lưu (Bắt đầu hiện đại)
Liễu Miên Hạ mở to mắt, trước mắt là ánh đèn lộng lẫy, bên tai là tiếng thét chói tai vang vọng như núi gào biển gầm.
"Hạ Hạ! Hạ Hạ!"
"Mama yêu con ——!"
"Hạ Hạ nhìn anh —— a a a!"
"Hạ Hạ! Anh yêu em ——!"
Vô số tin tức như vũ trụ bùng nổ "Oanh" một tiếng nháy mắt ùa vào trong đầu Liễu Miên Hạ.
—— Nơi này là hiện trường buổi biểu diễn!
Mà y, Liễu Miên Hạ, là vai chính duy nhất của buổi biểu diễn này.
Bên trong sân vận động rộng lớn, hơn mười vạn người ở dưới đài thét chói tai kêu gào tên y, thậm chí có người vui đến nỗi bật khóc.
Những người này, toàn bộ đều là fan của y.
Ngay sau đó, tiếng nhạc điện tử vang lên, thân thể Liễu Miên Hạ gần như theo bản năng duỗi chân tay nhảy theo điệu nhạc!
"Bảo bối chúng ta cùng nhau đi đến cuối thế giới."
"Xuyên qua vũ trụ, có phải tim đang đập mạnh!"
Điện âm đinh tai nhức óc khiến không khí hiện trường bùng nổ, thiếu niên trên đài là nguồn sáng duy nhất khiến vạn người ngước nhìn.
Tóc nhuộm màu bạch kim, đồng tử màu vàng kim, khuôn mặt tuấn mỹ đến yêu dị, thân hình nhỏ dài lại dồi dào năng lượng, mỗi một lần giơ tay hay nhảy lên đều sức lực mười phần.
"Mưa sao băng đuổi theo phía sau lưng, có phải tim càng ngày càng đập mạnh!"
"Có phải hay không ——!"
"Trái! Tim! Đập! Mạnh!"
"A a a! Hạ Hạ quá soái a a!"
"Hạ Hạ gả cho anh ——!"
Tổng cộng có mười tám bài hát chuẩn bị cho buổi biểu diễn, sau khi Liễu Miên Hạ hát xong một bài tình ca thổ lộ nhẹ nhàng cuối cùng, các fan đều không muốn rời khỏi, thét chói tai kêu gào lại thêm một bài.
Vừa hát vừa nhảy liên tục hai tiếng đồng hồ, dù thể chất Liễu Miên Hạ mạnh mẽ thế nào cũng có chút mỏi mệt.
Nhưng y không muốn làm các fan thất vọng, cuối cùng lại hát thêm một bài tình ca nữa.
Sân khấu hạ màn, ánh đèn lóa mắt dần dần mờ đi.
Liễu Miên Hạ không kịp thay đổi trang phục biểu diễn, vừa chạy vừa tháo xuống tai nghe trên người, lao xuống cầu thang, trực tiếp đâm vào ngực một người đàn ông.
"A Từ! A Từ! A Từ!"
Y biết A Từ đang ở đây chờ y!
Một khắc tỉnh táo trên sân khấu kia, trong đầu Liễu Miên Hạ liền xuất hiện ký ức liên quan đến A Từ.
Ở thời không này, A Từ tên đầy đủ Kỷ Từ, là người đại diện của Liễu Miên Hạ.
Mà Liễu Miên Hạ bây giờ là thần tượng đỉnh lưu hồng đến phát tím.
Bọn họ rõ ràng ở Thiên Sở đã từ từ già đi, vừa mở mắt lại phát hiện chính mình lại đang ở một thời không khác!
"A Từ..." Liễu Miên Hạ ôm A Từ không buông tay.
Có nhân viên công tác đi ngang qua bọn họ đều mặt mang mỉm cười thiện ý hướng A Từ chào hỏi, chỉ cho rằng Liễu Miên Hạ quá mệt mỏi muốn người đại diện an ủi.
A Từ vỗ vỗ lưng Liễu Miên Hạ, ôn nhu dỗ dành: "Thiếu gia đừng sợ, anh biết em có rất nhiều thắc mắc, anh cũng vậy, chúng ta về nhà trước rồi nói. Bộ dáng này của em không cẩn thận sẽ bị paparazzi chụp rồi viết bừa."
Liễu Miên Hạ vừa rồi đang lúc biểu diễn, mỗi lần xuống dưới thay quần áo kỳ thật đều có nhìn thấy A Từ.
Chỉ là bởi vì bận tâm đến buổi biểu diễn nên cũng không có thời gian suy nghĩ chuyện khác.
Liễu Miên Hạ thuộc công ty Stone Media, một đại lão của giới giải trí Hoa Quốc.
Stone Media ở Trung Đô, cũng chính là thủ đô Hoa Quốc có một tòa cao ốc 45 tầng, trong đó tầng 27 chỉ thuộc về Liễu Miên Hạ.
Xe bảo mẫu chở Liễu Miên Hạ và A Từ điệu thấp đi vào cao ốc Stone, thang máy lên tới lầu 27, hai người cùng nhau vào cửa, một khắc A Từ trở tay đóng cửa lại kia, Liễu Miên Hạ liền lập tức ôm lấy hắn.
A Từ một tay chặn ngang bế tiểu thiếu gia nhà mình lên đặt trên sô pha phòng khách.
A Từ đứng dậy phải đi, Liễu Miên Hạ bắt lấy một góc tây trang hắn, "Anh muốn đi đâu?"
"Anh đi lấy nước tẩy trang giúp thiếu gia tẩy trang trước đã." A Từ nói, "Anh ở đây, sẽ không đi."
Liễu Miên Hạ vẫn còn trong sợ hãi như cũ, y không biết chính bản thân sao lại đột nhiên đến thời không này.
Liễu Miên Hạ gắt gao nhìn chằm chằm A Từ, "Em sợ anh sẽ đột nhiên biến mất."
A Từ nắm lấy tay Liễu Miên Hạ, "Chúng ta cùng vào phòng tắm tháo tẩy trang?"
"Ân!" Liễu Miên Hạ gật gật đầu, vội đứng dậy đi theo sau A Từ.
Liễu Miên Hạ ngồi trên ghế mềm, ngoan ngoãn ngửa đầu để A Từ tẩy trang cho mình.
Y bỗng nhiên nhớ tới cái gì: "Từ từ! A Từ cũng có ký ức về thân phận bây giờ sao? Nếu không anh sẽ không biết tẩy trang!"
"Ân," A Từ gật đầu, "Giống như ta sinh ra đã tên là Kỷ Từ, ký ức từ nhỏ đến lớn đều rất hoàn chỉnh. Đi nhà trẻ, tiểu học, sơ trung, cao trung, đại học, lại tiến vào Stone Media, làm người đại diện của em ——
Ngược lại chuyện chúng ta ở Thiên Sở Quốc mỗi lúc nhớ tới đều cảm giác như một giấc mộng."
"Đương nhiên không phải mộng!" Liễu Miên Hạ lập tức phản bác nói, "Đó thật sự là chuyện đã xảy ra! Có lẽ đó là chúng ta kiếp trước, mà bây giờ chúng ta đã nhớ lại ký ức trước kia."
A Từ: "Có lẽ thiếu gia nói đúng."
Liễu Miên Hạ: "Không biết những người khác có ở thời không này không, có nhớ chuyện kiếp trước không nữa."
"Đúng rồi, trong trí nhớ của em Thần Chi vẫn là em trai của em, để em gọi điện thoại cho hắn hỏi một chút!"
Y nhớ Cố Thần Chi năm nay 17 tuổi, là sinh viên năm 2 Học viện quản lý Trung Đô.
Đại học Trung Đô là đại học đứng đầu cả nước ở thời không này, Cố Thần Chi là nhảy lớp thi đậu cho nên tuổi mới còn nhỏ như thế mà đã là sinh viên năm 2.
Có thể thấy Cố Thần Chi ở thời không nay có bao nhiêu ưu tú.
Liễu Miên Hạ còn nhớ rõ, Cố Thần Chi hình như đã tự mở công ty, phần lớn liên quan đến công nghệ cao, phạm vi kinh doanh cực lớn, tuổi còn nhỏ đã có gia sản xa xỉ.
Liễu Miên Hạ lấy di động ra, còn chưa kịp gọi cho Cố Thần Chi thì Cố Thần Chi đã gọi đến trước.
Liễu Miên Hạ cơ hồ bắt máy trong nháy mắt.
"Alo?"
Bên kia một trận im lặng.
Liễu Miên Hạ tiếp tục alo vài tiếng, "Sao lại không nói lời nào? Là Thần Chi sao? Thần Chi? Em hiện tại đang ở đâu?"
Đầu kia điện thoại thật yên tĩnh, y thậm chí có thể nghe được tiếng hít thở.
"Thần Chi? Em nói chuyện!" Liễu Miên Hạ cau mày thúc giục một tiếng.
"Ca..." Thanh âm thiếu niên trong sáng của Cố Thần Chi thông qua sóng điện truyền tới, mang theo cẩn thận còn có chút run rẩy, "Ca, là... Là anh sao? Anh ——anh biết Thiên Sở Quốc sao?"
Liễu Miên Hạ giữa mày buông lỏng, nhìn dáng vẻ có lẽ Thần Chi cũng đã nhớ lại ký ức kiếp trước!
"Thần Chi, là anh!" Liễu Miên Hạ kiềm chế kích động nói, "Anh đã từng tặng cho mỗi người một chiếc nhẫn! Thần Chi em ở đâu? Anh và A Từ đang ở cạnh nhau, chúng ta đi tìm em!"
Cố Thần Chi ở đầu kia điện thoại cũng nhẹ nhàng thở ra, khóe môi thiếu niên nhịn không được cong lên, vội vàng ngăn Liễu Miên Hạ lại.
"Ca, anh đừng tới tìm em! Em ở trên mạng nhìn thấy anh đêm nay vừa xong buổi biểu diễn, anh là minh tinh đỉnh lưu, vừa ra khỏi cửa sẽ bị paparazzi nhìn chằm chằm! Anh đang ở đâu? Em bây giờ sẽ qua đó!"
"Được!" Liễu Miên Hạ nói, "Anh đang ở Stone Media, em đến đây đi, anh sẽ nói với bảo an dưới lầu một tiếng!"
Cố Thần Chi: "Ca chờ em! Em đến ngay đây!"
Cố Thần Chi cúp điện thoại liền chạy ra ngoài, bạn cùng phòng ký túc xá hắn hỏi: "Lão tứ đi đâu vội thế?"
"Đi hẹn hò!" Cố Thần Chi ném xuống một câu, đảo mắt đã không thấy bóng người đâu nữa.
Mấy bạn cùng phòng ký túc xá tức khắc kinh ngạc nhìn nhau.
"Không phải chứ, lão tứ mới 17, hắn hiểu cái gì? Hay là bị người ta lừa?"
Vài người trong ký túc xá trên cơ bản đều làm việc trong công ty Cố Thần Chi, đối với đồng học nhỏ tuổi kiêm cấp trên năng lực siêu mạnh này, mọi người vẫn hay quan tâm hắn.
Một nam sinh nói: "Chờ Thần Chi trở về tớ sẽ hỏi cậu ấy một chút."
...
Nhân lúc chờ Cố Thần Chi, Liễu Miên Hạ và A Từ cùng nhau nghiên cứu Hoa Quốc ở thời không này.
Thế giới này xã hội rất phát triển khiến Liễu Miên Hạ vô cùng quen thuộc, cơ hồ giống như đúc thế giới của y trước khi xuyên vào Thiên Sở Quốc.
Nhưng lại có điểm khác rất lớn.
Tỉ lệ dân cư Hoa Quốc vẫn có nhiều nam nhân như cũ, có song nhi tồn tại, cũng có nữ nhân.
Số lượng song nhi cùng nữ nhân khó khăn lắm mới đạt được một phần ba nam nhân.
Cho nên Hoa Quốc vẫn chế độ nhất thê đa phu như cũ.
Phía chính phủ quy định mỗi phụ nữ hay song nhi cần có ít nhất ba người chồng.
Nhưng nếu hai bên tự nguyện, hoặc là có điều kiện thì cũng có thể có nhiều chồng hơn.
Mặt khác, đây là một quốc gia quân chủ lập hiến.
Hoàng thất vẫn tồn tại, hơn nữa còn có thực quyền.
Mà thành viên hoàng thất, vô cùng trùng hợp, là họ Tiêu.
Liễu Miên Hạ dùng di động rất nhanh đã tìm ra các gia tộc đỉnh danh của Hoa Quốc.
Trên hệ thống phả hệ của hoàng thất, y tìm thấy tên Tiêu Hữu Hằng.
Tiêu Hữu Hằng là Tam Vương tử của hoàng thất, trước mắt đảm nhiệm chức vụ người phát ngôn của Bộ Ngoại giao.
Bởi vì tác phong quyết đoán, khuôn mặt tuấn mỹ nên người trên mạng thường xuyên tìm kiếm hắn, còn rất nhiều lần lên hot search Weibo.
Diện mạo Tiêu Hữu Hằng giống đời trước như đúc.
Đầu ngón tay thon dài của Liễu Miên Hạ vuốt ve ảnh chụp Tiêu Hữu Hằng trên màn hình di động, lẩm bẩm nói: "Không biết Tam Lang có nhớ chuyện đời trước như chúng ta không. Cũng không biết làm sao để liên lạc với anh ấy."
Tuy rằng Liễu Miên Hạ là minh tinh đỉnh lưu nhưng cùng người phát ngôn của Bộ Ngoại giao quốc gia chênh lệch trên trời dưới đất.
Trừ phi có tình huống cực kì đặc thù thì quan chức trung ương không có khả năng liên quan gì đến một minh tinh giải trí.
A Từ thở dài nói: "Nếu Tam Hoàng tử có thể nhớ lại chuyện kiếp trước thì không cần thiếu gia đi tìm hắn, hắn cũng sẽ chủ động tìm thiếu gia."
Liễu Miên Hạ cũng thở dài, im lặng một lúc rồi lại cổ vũ chính mình: "Không sao! Chúng ta cũng coi như là sống lại một đời! Ông trời chiếu cố! Còn có ký ức kiếp trước chính là trời cao đối tốt với chúng ta! Em cũng không nên cầu mong quá nhiều, như vậy quá tham lam."
A Từ cảm xúc tràn đầy, không khỏi ôm thiếu gia nhà mình vào trong ngực, ánh mắt một mảnh ôn nhu hôn trán Liễu Miên Hạ.
Diện mạo thiếu gia cũng giống như đời trước.
Gội sạch mái tóc bạch kim, gỡ xuống kính áp trong màu vàng kim liền trở thành một thiếu niên soái khí ngời ngời.
"Đúng rồi, anh nhớ tới một người," A Từ đứng dậy lấy ra lịch trình công tác tiếp theo của Liễu Miên Hạ, "Em cuối tuần phải tham gia một gameshow yêu đương, một vị khách quý song nhi chính là em, một vị khách quý nữ nhân là tiểu hoa đán đang hot gần đây, ngoài ra còn có 4 vị khách quý nam, cuối cùng em và nữ khách quý sẽ mỗi người ghép đôi thành công với hai khách quý nam."
Đội hình khách quý của chương trình này vô cùng hùng hậu, chỉ cần chiếu thôi sẽ kiếm được bộn tiền.
"Mà trong những khách quý nam này có một vị ảnh đế đang nổi, hắn tên Bùi Trạm."
A Từ ngẩng đầu, "Diện mạo Bùi ảnh đế cũng giống như đúc Bùi đại nhân."