Chương 78
Tần Mân từ đầu đến cuối vẫn không cam lòng để Tống Sư Yểu vuột khỏi tay mình, vẫn đang nghĩ đủ mọi cách để lấy lại kịch bản. Vậy là cô ta lập tức liên lạc với nhà họ Tống, hy vọng nhà họ Tống có thể đón con gái của mình về.
Nhưng lúc này, người thế thân Bối Gia Viện vẫn chưa được nhận nuôi, nhà họ Tống vẫn tin tưởng và chiều chuộng Tống Sư Yểu. Bọn họ gọi điện thoại cho Tống Sư Yểu, nghe cô nói rằng sẽ vực dậy Kiếm tu, thế là lập tức tin theo.
Tần Mân tức tới mức thổ huyết.
Nhưng cũng may sự yêu thương của nhà họ Tống dành cho Tống Sư Yểu cũng là sự sắp đặt ác ý của Lương Kiều, là một con dao hai lưỡi không thể hiệu quả hơn, đẩy Tống Sư Yểu lên nơi đầu sóng ngọn gió. Lần này bọn họ cũng lập tức công bố thông tin Tống Sư Yểu không đến phái Huyền Linh mà chạy đến Kiếm tu, hơn nữa còn mạnh miệng tuyên bố, có Tống Sư Yểu ở đó, Kiếm tông nhất định trỗi dậy
Tần Mân vừa xem lập tức vui mừng.
Quả nhiên phản ứng lần này của cư dân mạng hoàn toàn không giống với trước đây, đầu bọn họ đầy dấu chấm hỏi, vừa ngơ ngác lại vừa không thể tin được.
/Một môn phái lớn như phái Huyền Linh mà không đi, lại chạy đến Kiếm tông?/
/Lại còn định vực dậy Kiếm tông, mẹ kiếp, tôi nghi ngờ bọn họ đang trêu tôi, có phải là bọn họ đang trêu tôi không?/
/Một thiên tài mang trong mình thiên linh căn trong lịch sử lại chạy đi làm Kiếm tu, cuối cùng chắc là mai danh ẩn tích hoặc là âm thầm chuyển sang nghề khác thôi/
/Lúc trước tôi chỉ có một chút cảm giác nhưng bây giờ tôi chắc chắn rồi, đầu óc của những người của nhà họ Tống có phải có vấn đề không?/
/Con gái thiên tài của mình rơi vào một nơi thối tha như thế mà bọn họ lại có phản ứng kiểu này sao?/
Người của những môn phái khác nhìn thấy một thiên tài thiên linh căn bị vùi dập như vậy đồng loạt lên tiếng chính thức, gia tộc Atson nói cho mọi người biết Kiếm tông kém cỏi, không đáng tin như thế nào, khuyên bọn họ nên nhanh chóng đón con về.
Kết quả, nhà họ Tống không những không nghe khuyên bảo mà còn kiêu ngạo lên tiếng đáp lại.
Tập đoàn Tống thị: Công chúa của chúng tôi là trung tâm vũ trụ, là con cưng của thế giới. Con bé muốn làm gì cũng có thể làm được, con bé ở môn phái nào thì môn phái đó sẽ trỗi dậy, trong lòng chúng tôi cũng đã có tính toán, không phiền mọi người phải lo lắng.
Mọi người nhìn thấy thông báo này, lập tức bùng nổ: “Trung tâm của vũ trụ, con cưng của thế giới” lập tức trở thành một cụm từ hot, xuất hiện ở khắp nơi trên mạng, trở thành một câu để mọi người cười nhạo Tống Sư Yểu và nhà họ Tống.
Tần Mân cười tới mức ngã từ trên ghế xuống, Lương Kiều vẫn là người lợi hại, chiêu này của anh ta thật sự quá âm hiểm. Mọi người đều nói cái gì mà 1 fan chống lại 10 anti, lúc Tống Sư Yểu nhìn thấy những điều này, không biết sẽ có tâm trạng thế nào nữa. Cứ như vậy đi, tiếp tục cố gắng, đẩy Tống Sư Yểu lên dàn lửa đi nào.
Cư dân mạng vốn dĩ chỉ đi qua hóng chuyện thôi, vì dù sao Tống Sư Yểu mới có 8 tuổi, vẫn còn là một đứa trẻ, cho phép được phạm sai lầm.
Nhưng hiện giờ thì khác, thái độ và những lời nói này của nhà họ Tống khiến nhiều người cảm thấy như bị vả vào mặt vậy. Mà thái độ này cũng đắc tội với các môn phái khác, cái gì mà Tống Sư Yểu ở môn phái nào thì môn phái đó sẽ trỗi dậy? Quá ngạo mạn, rõ ràng là đang coi thường các môn phái tu tiên.
Mọi chuyện cứ như vậy thì sẽ đắc tội tới cả những tín đồ của các môn phái ấy.
Nhưng Tống Sư Yểu không có linh căn, không hề có linh lực tu luyện, vậy nên bọn họ chắc chắn sẽ bị vả mặt, Tống Sư Yểu chắc chắn sẽ rơi từ trên trời xuống thành một đống nát bét tan tành.
/Lót dép ngồi đây chờ sự trỗi dậy của Kiếm tông/
/Tôi hối hận vì đã ăn tiệc của nhà họ Tống, không biết bây giờ nôn ra có kịp hay không?/
/Lớn lên ở trong một ngôi nhà như vậy, chắc Tống Sư Yểu cũng không phải là một người thông minh giỏi giang gì, ngồi đợi hiện thực tàn nhẫn dạy con bé cách làm người/
/Bọn họ làm như vậy, về sau Tống Sư Yểu mà hối hận vì đã vào Kiếm tông, muốn chuyển sang ngành khác thì chắc không được rồi/
/Nhất định không được, môn phái nào lại thu nhận được vị Phật sống này? Người ta là trung tâm của vũ trụ, con cưng của thế giới cơ mà/
Cổ phiếu của nhà họ Tống vốn dĩ đang tăng rồi lại bắt đầu giảm xuống, nhưng nhà họ Tống không hề quan tâm.
“Bảo bối cố gắng lên, ba mẹ tin tưởng con, đợi con vả mặt bọn họ, không hợp tác thì không hợp tác. Ngày hôm nay bọn họ dám coi thường chúng ta, ngày mai chúng ta sẽ khiến bọn họ không ngóc đầu lên được.” Ba Tống nói trong điện thoại như vậy với Tống Sư Yểu. Câu nói của ba Tống tin tưởng, yêu thương nhưng cũng đầy ngu ngốc.
Điện thoại của Tống Sư Yểu mở chế độ loa ngoài, ngồi trong ký túc xá hơi tồn tàn mà tông môn sắp xếp cho cô. Đừng nhìn nó rách nát như vậy, đây là một đãi ngộ cao cấp mà chỉ riêng tiểu sư muội duy nhất của tông môn mới có thôi, những sư huynh sư đệ khác không hề có phòng riêng mà đều ở giường tầng.
Cô vừa nghe ba Tống nói chuyện vừa lên mạng.
Trước ngày hôm nay, cư dân mạng vẫn còn vô cùng ngưỡng mộ và mong chờ cô, nhưng đến ngay hôm nay lại biến thành chế giễu cười cợt và mong chờ. Chỉ là trước đây mong chờ cô trở thành một nữ anh hùng, trở thành trụ cột của nền hòa bình hiện đại, còn bây giờ chỉ mong chờ cô bị hiện thực vả mặt, khóc lóc rời khỏi Kiếm tông, tới xin phái Huyền Linh tiếp tục nhận cô làm đệ tử.
Tất cả những chuyện này đều là do nhà họ Tống, nhưng Tống Sư Yểu cũng không tức giận. Cô đã quên gia đình của cô trước khi cô xuyên không đến thế giới này rồi. Nhưng nếu quên được thì chắc cũng chẳng phải gia đình hạnh phúc gì đâu.
Sau khi đến thế giới này cô là một đứa trẻ mồ côi. Còn trong thế giới thực tế ảo, cho dù trong bốn tập ở đời trước hay hai tập đầu của đời này, gia đình gốc của cô đều rất tồi tệ. Tình yêu của bọn họ đều rất ích kỷ và mỏng manh. Ở tập này cho dù Lương Kiều sắp xếp cho cô một gia đình như vậy là có ý đồ xấu, nhưng lúc này tình yêu của người nhà họ Tống dành cho cô thật sự rất nhiệt tình, không hề giữ lại chút gì cho mình.
Tống Sư Yểu thích cảm giác này, cô đã không còn là Tống Sư Yểu của đời trước để mặc cho người khác muốn làm gì thì làm, đã thế còn không có chút sức phản kháng nào. Thứ mà cô đã yêu thích, cô sẽ không để người khác cướp đi nữa đâu.
Thế thân sao? Được, vậy cứ ngoan ngoãn làm thế thân đi.
Tống Sư Yểu nói: “Ba mẹ, mọi người yên tâm, con sẽ vả mặt bọn họ thật đau.”
“Vả! Phải vả cho thật mạnh vào!”
“Vâng, ba mẹ gửi cho con trước một ít tiền được không.”
“Được, con cần bao nhiêu?”
“Để an toàn, chuẩn bị cho con 200 triệu đi ạ.”
Nhà họ Tống cũng là một gia đình giàu có nhưng cũng không phải là kiểu nhà giàu nứt đố đổ vách gì, chuẩn bị ngay được 200 triệu một lúc cũng không dễ dàng như vậy, chứ đừng nói đến việc là chuẩn bị cho một đứa trẻ 8 tuổi. Nếu là những cặp ba mẹ bình thường, nhất định sẽ nhảy dựng lên, đánh cho đứa trẻ đó một trận, nói rằng tiền không phải là lá cây, có thể ăn linh tinh nhưng không thể xin tiền linh tinh như vậy được.
“Không thành vấn đề!” Nhưng nhà họ Tống lại yêu chiều Tống Sư Yểu theo một cách não tàn nhất có thể, vừa nghe xong đã lập tức vui vẻ đồng ý, không thèm hỏi một câu xem cô cần tiền để làm gì. Đúng thật là cô muốn sao sẽ có sao, muốn trăng sẽ có trăng.
Sau khi kết thúc cuộc điện thoại với ba mẹ, Tống Sư Yểu quay đầu lại, thấy mấy sư huynh đang há hốc mồm, hai con mắt gần như lòi cả ra ngoài.
“Đại sư huynh, nhị sư huynh, thập ngũ sư huynh, mọi người làm sao vậy?”
Ba vị sư huynh cùng nuốt nước bọt, đại sư huynh hỏi thử: “200 triệu tiền mặt thì nặng bao nhiêu nhỉ?”
Hai vị sư huynh kia cũng tò mò nhìn Tống Sư Yểu, ánh mắt vô cùng thuần khiết trong sáng.
Hầu hết những người có thể kiên trì ở lại Kiếm tông Kiếm tu đều là người có một trái tim đơn thuần, vì nếu không đơn thuần thì bọn họ đã chuyển sang công việc khác từ lâu rồi. Dù sao Kiếm tông cũng khác với những tông môn khác. Người ở các tông môn khác đã có ấn ký trên người mà muốn xóa đi sẽ rất khó, bọn họ đều có niềm kiêu hãnh của riêng mình, không phải cứ muốn đến là đến, muốn đi là đi. Mọi chuyện làm ầm ĩ lên mạng, dư luận cũng sẽ đứng về phía những tông môn kia.
Kiếm tông thì lại khác, dư luận sẽ chỉ nói rằng Kiếm tông làm lỡ dở tương lai của người ta, lừa đảo người ta, bảo mọi người mau rời khỏi đó, vậy nên có ấn ký của Kiếm tông với không có ấn ký cũng không có gì khác nhau. Trong tình hình như vậy, những người không lựa chọn rời đi đều là những người thật sự yêu kiếm, muốn trở thành Kiếm tu, đương nhiên sẽ không bị tiền bạc mê hoặc.
Tống Sư Yểu mỉm cười nhìn ba vị sư huynh: “Hay đợi đến khi nào ba em gửi tiền cho em thì chúng ta ra ngân hàng cân thử.”
“Hay quá, hay quá… mà khoan đã, suýt nữa quên mất chuyện chính, tiểu sư muội, sư phụ bảo em qua đó một chuyến.”
“Vâng.”
“Có cần sư huynh bế em không?”
“Không cần đâu.”
“Tiểu sư muội cần nhiều tiền như vậy làm gì thế? Có phải là muốn trợ cấp cho tông môn không? Như vậy không được đâu, tông môn có quy định, được nhận đệ tử nhưng không được nhận tiền.”
“Không phải là em muốn trợ cấp cho tông môn, em muốn cùng tông môn chế tạo ra thanh kiếm của em.”
Sự nghèo nàn của Kiếm tông hiển hiện ở rất nhiều nơi, phần đất của tông môn cao thấp lồi lõm không bằng nhau, không biết đã mấy chục năm rồi chưa được tu sửa nữa. Thái Sơ Kiếm Tông là môn phái có lịch sử lâu đời, kiến trúc bên trong vẫn là kiểu kiến trúc thời xưa, rồi đến cả sự bần cùng cũng truyền từ đời này qua đời khác. Các công trình không được tu sửa nên rất tồi tàn rách nát, nhưng cũng may là kết cấu nhà vững chắc, có thể chịu được nhiều năm.
Tống Sư Yểu theo sư huynh vào đại sảnh, bốn vị sư trưởng của tông môn đều có mặt, một vị tông chủ lớn tuổi nhất đã 98 tuổi, người tu tiên thường sống được khá lâu nên ít nhất ông cũng có thể sống được thêm 20 năm nữa, nhìn ông vẫn có vẻ khá khỏe khoắn.
Ba người còn lại, người trẻ nhất là 50 tuổi, trông cũng rất khỏe mạnh và có tinh thần.
Bọn họ gọi Tống Sư Yểu tới, chủ yếu là vì bọn họ cũng lên mạng bằng những chiếc điện thoại cũ kỹ giá rẻ của mình, biết được chuyện trên mạng. Từ trước đến nay Kiếm tông không nhận được mấy sự chú ý, những người khác thuộc phái Kiếm tông cũng gọi điện thoại tới mắng bọn họ một trận, cảm thấy mình bị bọn họ liên lụy, trở thành trò cười cho mọi người.
Trong lòng bọn họ vừa thấy lo lắng, vừa xấu hổ vừa không biết nên làm thế nào.
Bởi vì trong lòng họ cũng đã dao động, Kiếm tông không so sánh được với các môn phái khác, Kiếm tông không bao giờ có ngày ngóc đầu lên được.
Ba vị sư huynh đã bị đuổi ra ngoài rồi, cả ba ngồi xổm ở bên ngoài, vô cùng lo lắng.
Đại sư huynh: “Không biết tiểu sư muội có bị mắng cho phát khóc không nữa?”
Thập ngũ sư huynh: “Em sợ tam sư thúc sẽ đánh em ấy.”
Nhị sư huynh: “Làm sao tam sư thúc lại đánh con gái được?”
Nhị sư huynh suy nghĩ một hồi rồi nói: “Như vậy đi, nếu một lát nữa có gì đó không ổn thì chúng ta sẽ xông vào trong. Đại sư huynh ôm tam sư thúc, để cho ông ấy ngã, rồi xem xem có đánh ngất được ông ấy không. Còn em sẽ giữ chặt tay chân của sư phụ. Nhị sư thúc hơi nhỏ con, thập ngũ sư đệ có thể ôm ông ấy lên rồi chạy nước rút 200m. Tông chủ là người bình tĩnh, điềm đạm, có lẽ sẽ không tính toán với tiểu sư muội đâu, em ấy có thể nhân cơ hội đó chạy ra.”
“Được, được!” Hai vị sư huynh lập tức đồng ý, hoàn toàn không nghĩ sau khi làm phản như vậy xong, hậu quả sẽ bị đánh cho toét mông.
Bọn họ ngồi đợi mãi đợi mãi, đợi từ sáng cho tới tối cũng không thấy bên trong có tiếng động gì bất thường. Đến khi cánh cửa điện bật mở, nhìn thấy Tống Sư Yểu bước ra ngoài, thần sắc không khác gì so với lúc đi vào.
Đại sư huynh và Thập ngũ sư huynh rất vui, còn Nhị sư huynh lại nhướng mày, ra chiều suy nghĩ mà thò đầu vào bên trong đại điện thăm dò, nhìn thấy hình như bốn vị trưởng lão đang khóc, đến người nóng tính nhất là tam sư thúc cũng đang lau nước mắt, nhưng mọi người đều rất phấn chấn, không hề ủ rũ chán chường như ban đầu.
Hả?
Tim Nhị sư huynh khẽ nảy lên, nhìn về phía Đại sư huynh đang định bế cô gái nhỏ lên vai, trong lòng thầm có một dự cảm, có phải tông môn sắp sửa có một sự thay đổi lộng trời không?