Chương 82: Khí khốc đích đại giới
Bên ngoài Kỳ Vũ thành tấp nập người xe qua lại không dứt, cổng thành liên tục có người qua lại, tất cả chỉ vì hôm nay là ngày đặc biệt của Kỳ Vũ đế quốc.
Cách Kỳ Vũ thành mười dặm có một khoảng đất rộng vạn mẫu, ở đó có học viện nổi tiếng đại lục, cũng là học đường tối cao của Kỳ Vũ đế quốc – Kỳ Vũ vương gia ma vũ học viện.
Kỹ vũ học viện từ khi được sáng lập đến nay đã có hơn 900 năm lịch sử, bài danh đệ nhất cao đẳng học viện của Kỳ vũ đế quốc, là nơi bồi dưỡng huấn luyện ra vô số cao giai vũ giả và ma pháp sư cường đại.
Mấy trăm năm qua, rất nhiều cường giả nổi danh trên đại lục từng là đệ tử ở đây, bọn họ từ nơi này quật khởi, sau đó danh chấn đại lục, chưa ai quên nơi này là cái nôi bồi dưỡng cường giả.
Mà hôm nay chính là ngày học viện công khai chiêu sinh, hàng năm vào thời gian này Kỳ vũ thành tụ tập rất nhiều người muốn thi vào học viện, bởi chỉ cần có thể qua kỳ sát hạch đầu vào, học tập các tri thức nơi đây, tương lai sau khi tốt nghiệp sẽ có danh vị trong quân đội Kỳ vũ đế quốc hoặc làm quan chốn quan trường. Vì thế cho nên sự kiện này không chỉ được quân đội coi trọng, mà tầng lớp bình dân lại càng ngóng chờ, đây chính là dịp để con cái họ "một bước lên trời".
La Lôi đi vào đại môn của học viện, ngẩng đầu nhìn dòng người tấp nập bên trong, chen lấn một chút, không lâu sau nàng tới khảo tràng (trường thi) số 13, nơi này là nơi nàng sẽ tiếp nhận khảo hạch.
Khảo tràng số 13 không giống các điểm thi khác, muốn đến được đây phải có thư giới thiệu do đích thận viện trưởng học viện sơ đẳng đã học tập trước đây viết, mà những người có được thư này tất cả đều là thiên tài đệ tử.
Thông qua sát hạch ở khảo tràng số 13 cũng không có ưu đãi đặc biệt gì so với những người khác, mục đích lập ra nơi này chỉ là tập trung thiên tài của các học viện sơ đẳng lại một chỗ, tập trung khảo hạch giúp họ tiết kiệm thời gian không phải chờ đợi như mười vạn thí sinh còn lại.
Kỳ vũ vương gia học viện nổi tiếng như vậy, đương nhiên khảo hạch đầu vào không hề dễ dàng, tất cả thí sinh trước khi vào khảo hạch tràng đều phải đi qua một khối bạch ngọc thật lớn dựng ở đại môn, trên có khắc bốn chữ màu đen mạnh mẽ: "Vạn trung tuyển nhất" (Trong vạn người chỉ tuyển một người)
"Vạn trung tuyển nhất" chính là khẩu hiệu của đệ nhất cao đẳng học viện mỗi quốc gia, lời này cũng làm mỗi đệ tử trong học viện ai cũng dâng lên một cỗ ngạo khí, nguyên nhân đương là từng người trong số họ, ai cũng là nhân tuyển từ vạn người đi ra.
Tỷ lệ thông qua khảo hạch của Kỳ vũ học viện rất thấp, nhưng khảo tràng số 13 lại bất đồng, rất nhiều năm qua, nơi này tỷ lệ đỗ thấp nhất là một phần mười, cao hơn các khảo tràng khác rất nhiều, bởi vậy hàng năm vào thời gian này, nói chung sẽ có rất nhiều thế gia quý tộc và thành viên trong vương thất xem quá trình khảo hạch ở đây, nếu phát hiện lương tài thiên phú cực cao bọn họ sẽ chiêu lãm trước một bước.
La Lôi nhìn tấm bài trên tay, số thứ tự của nàng là hơn 200, chỉ cần đợi 2-3 canh giờ nữa là đến lượt, như vậy là nhanh hơn rất nhiều thí sinh ở khảo tràng khác, có người phải đợi cả ngày, hoặc đến ngày thi thứ 3-4 mới đến lượt, 2 canh giờ đã xem như rất nhanh rồi.
"La Lôi, ta đoán không sai, ngươi quả nhiên thi ở khảo tràng này" – La Lôi đang chờ ở ngoài khảo tràng, đột nhiên nghe có người gọi tên mình, nàng quay đầu nhìn, là một nam tử trẻ tuổi mặc ma pháp bào màu lam đang đi đến chỗ nàng…
Là Kiệt Đô!
"Kiệt Đô, quả nhiên ngươi cũng tham gia khảo hạch Kỳ vũ vương gia học viện, sao ngươi biết ta ở khảo tràng này?" La Lôi mặc dù sớm dự kiến Kiệt Đô cũng báo danh học viện này, nhưng không nghĩ trong mười vạn người hôm nay lại có thể gặp hắn.
Kiệt Đô cười nói: "Đừng quên, thư giới thiệu giống của ngươi ta cũng có, khác biệt chỉ là ngươi thi ở khảo tràng thứ 13 của Vũ bộ, mà ta là Ma bộ."
"… ngươi nếu cũng tham gia khảo hạch, sao không đến khảo tràng của ngươi, tới đây tìm ta có việc gì sao?" La Lôi ngữ khí lãnh đạm, Kiệt Đô cùng nàng mặc dù đều tốt nghiệp Đa Ni Tạp sơ đẳng học viện, nhưng nàng thật sự không có hảo cảm gì với người này.
Kiệt Đô không hề để ý thái độ của La Lôi với hắn, vẫn tươi cười như trước: "Ta ở nhóm khảo hạch đầu tiên, vừa khảo hạch thành công rồi, cho nên mới tới đây, biết đâu có thể may mắn gặp được ngươi, không nghĩ thật sự gặp được."
"Ngươi đã thông qua khảo hạch rồi?" La Lôi có chút kinh ngạc.
"Đúng."
"Vậy chúc mừng người, ngươi tìm ta có việc gì không? Nếu là muốn cổ vũ mấy lời cố lên gì gì đó thì không cần đâu." La Lôi mặc dù không thích Kiệt Đô làm phiền nàng, nhưng dù sao vẫn còn tình đồng học, câu chúc mừng là thật tâm nói ra.
"Ngươi đoán đúng rồi, ta tới đúng là muốn cổ vũ ngươi, hy vọng ngươi cũng có thể thông qua khảo hạch lần này, bất quá ngoài ra còn một việc khác!" Kiệt Đô nói đến câu cuối có chút ý tứ nghiêm túc.
La Lôi nghe xong, thuận miệng cảm ơn một tiếng, vốn định quay đầu không để ý đến hắn nữa, nhưng nghe giọng nghiêm túc kia lại quay lại tò mò hỏi: "Có việc gì?"
"Ta muốn hỏi ngươi, ngươi biết tiểu tử Dịch Vân ở đâu không?"
La Lôi nghe vậy sửng sốt! Nàng hoàn toàn không nghĩ Kiệt Đô tới tìm nàng để hỏi chuyện Dịch Vân.
"Ngươi muốn tìm Dịch Vân, vì sao lại tới đây hỏi ta?"
Kiệt Đô nhìn La Lôi, tiếp tục nói: "Lúc đầu trước khi ta rời thành Đa Ni Tạp từng tới học viện tìm Dịch Vân, nhưng từ Tạp La Tạp lão sư biết được hắn đã là tam tinh ma pháp sư tốt nghiệp rồi, sau đó ta cũng cho người tìm trong ngoài thành nhưng không thấy…"
"Ta nhớ La Lôi ngươi cùng Dịch Vân giao tình không ít, cũng từng qua phủ chủ tìm ngươi nhưng ngươi đã rời đi, ta đoán ngươi hẳn cũng sẽ giống ta tới đây báo danh nên hôm nay mới tìm tới."
"Dịch Vân ở đâu ta cũng không biết, mà ngươi tìm Dịch Vân có việc gì sao? Không phải là muốn làm khó hắn chứ?" La Lôi đầu tiên cúi đầu nhẹ nhàng nói, sau đó lại như nhớ ra cái gì, ngẩng đầu lên nhìn Kiệt Đô, lấy giọng hơi giận nói.
Kiệt Đô lắc đầu, vẻ mặt đứng đắn nói: "Ta chỉ hy vọng tỷ thí với hắn lần nữa"
La Lôi nghe vậy, phẫn nộ nói: "Lần trước ngươi đã đánh bại Dịch Vân, còn làm hắn trọng thương liệt giường một tháng còn chưa đủ sao? Kiệt Đô ngươi cũng không nên quá phận!"
Lúc đầu Dịch Vân tỷ thí cùng Kiệt Đô "bị trọng thương liệt giường", nghỉ học một tháng, hắn lấy lý do đó để nghỉ học nhưng làm La Lôi tin thật, bởi vậy nàng với Kiệt Đô lại càng phẫn hận.
"Ta đánh bại hắn sao?" Kiệt Đô thấp giọng tự cười nhạo vài tiếng, rồi lắc đầu thở dài nói: "Ôi, các ngươi ngày đó ở ngoài nhìn không có chân chính cảm nhận, ta chưa bao giờ nhận là lúc đó thắng hắn!"
"Lời này của ngươi có ý tứ gì?" La Lôi căn bản nghe không rõ, vẫn phận nộ nhìn chằm chằm Kiệt Đô.
Kiệt Đô thật lòng nói: "Ta đã nói rất rõ ràng, trận tỷ thí ở Đa Ni Tạp học viện đó, ta không hề hơn hắn, hắn cũng không thua ta, nên ta muốn tìm một cơ hội tái đấu một lần, ta muốn triệt để đánh bại hắn!"
La Lôi đôi môi mím lại, nhíu mày, nàng hoàn toàn không hiểu Kiệt Đô đang nói gì? Lúc đó hắn đánh Dịch Vân trọng thương trong diễn vũ trường, việc này có cả trăm người nhìn thấy rõ ràng, chính là Kiệt Đô lúc đó ỷ mạnh hϊế͙p͙ yếu, hắn năm đó là tam tinh đỉnh phong đánh Dịch Vân bị thương nặng, sao bây giờ lại nói ngược lại?
Kiệt Đô nhìn phản ứng của La Lôi, hắn thở dài: "Quên đi, dù sao các ngươi lúc đó chỉ ở ngoài xem nên không thể rõ ràng, ta vốn nghĩ ngươi hẳn biết Dịch Vân ở nơi nào, xem ra ta đoán sai rồi… Ta đi trước, chúc ngươi thành công vượt qua khảo hạch."
"Ngươi…" thấy Kiệt Đô nói đi là đi, La Lôi ngược lại kinh ngạc, xem ra hắn thật sự là vì hỏi thăm tin tức Dịch Vân mới tìm nàng.
Từ đầu tới cuối, Kiệt Đô chưa nói ra sao hắn muốn tìm Dịch Vân đến vậy, cũng chỉ có Kiệt Đô mới biết, hắn sợ Dịch Vân từ nay về sau vĩnh viễn biến mất không thể gặp lại, hắn muốn tìm Dịch Vân, đánh bại hắn!
Hắn không muốn chỉ có hư danh chiến thắng, ngay cả mình cũng không thể tự thuyết phục lần đó là hắn thắng, vì vậy hắn muốn gặp lại Dịch Vân quyết đấu lại, giải quyết chuyện này một lượt cho xong, đó là ngạo cốt của một ma pháp thiên tài như hắn!
"Dịch Vân…" Kiệt Đô đến, lại nói ra tên một người đã sớm rời đi, nhất thời làm tâm hồn thiếu nữ của La Lôi có chút rối loạn.
Nửa năm trước, nàng đợi ở Đa Ni Tạp học viện cả ngày trông mong Dịch Vân đến, ngày đó khi nàng chán nản bỏ về nhà, đã từng thề sau này gặp lại nhất định phải giáo huấn Dịch Vân kia một trận…
Nhưng khi về đến nhà, nghe phụ thân Ni Tư nói Dịch Vân cùng ngày đó đã rời khỏi thành Đa Ni Tạp, nói là muốn du lịch khắp Khung Vũ đại lục, nàng vừa nghe xong lập tức nước mắt chảy quanh…
"Ngay một tiếng cáo biệt cũng không có… tiểu bại hoại, tiểu ɖâʍ tặc ngươi ngàn vạn lần đừng để tiểu thư gặp lại, ta nhất định sẽ cho ngươi một trận, rồi lại đuổi đánh, lại đánh một trận nữa, cái này là để bù cho tiểu thư khóc hôm nay!" La Lôi trong miệng lầm bầm nguyền rủa.
Khảo quan (giám khảo) đứng ngoài hô to số thứ tự, La Lôi nhất thời phục hồi lại tinh thần, cúi đầu nhìn tấm bài trên tay, cuối cùng cũng đến phiên nàng…