Chương 71: Ngươi Chết Ta Sống
Tiêu Yên nhanh chóng nặn ra hai giọt nước mắt, em gái ngươi a, sao không tiếp tục đánh nữa, tiếp tục đánh đi, đợt giao thủ lúc nãy mới chỉ là cọng lông thôi mà.
Nếu hệ thống đã nói là ẩu đả, không đến mức ngươi ch.ết ta sống thì đâu gọi là ẩu đả?
Lệnh Hồ Cẩm Y còn không thèm để ý tới Mặc Đình Ca, ôm Tiêu Yên, cười dài, hai con mắt sáng long lanh, nói như cưng chiều:
“Tên mặt trắng này, căn bản chỉ có động tác đẹp mắt, ta chỉ cần dùng một ngón tay út là đã có thể đánh bại hắn. Hơn nữa hắn lại không đẹp như ta đây, vậy nên…ngươi ngàn vạn lần đừng thích hắn!”
Tiêu Yên chớp mắt hai cái: “Nhưng mà… ta với công tử cũng không quen biết. Dù sao….ta cũng không biết tên công tử là gì?”
Nói ra đi! Trước mặt Mặc Đình Ca nói tên ngươi là Lệnh Hồ Cẩm Y!
Cho hắn biết người đứng trước mặt hắn là Ma Giáo yêu nhân đi, để cho trận chiến của các người một lần nữa cao trào.
Tiêu Yên cảm thấy thực có lỗi với Lệnh Hồ Cẩm Y, nhưng mà… có lỗi không thể ăn thay cơm, không thể bảo vệ cái mạng nhỏ của nàng, cho nên…Ầy, thực xin lỗi.
Lệnh Hồ Cẩm Y cắn môi: “Ta không nói cho ngươi biết sao?”
“Không có…”
Lệnh Hồ Cẩm Y kiêu căng nhìn Tiêu Yên, một đôi mắt như ngọc, sáng như sao: “Vậy ngươi nhớ cho kỹ, tên ta là Lệnh Hồ Cẩm Y.”
Thanh âm của Mạc Đình Ca đột nhiên vang lên:
“Lệnh Hồ Cẩm Y? Người chính là tên ma đầu Lệnh Hồ Cẩm Y kia? Ta nên sớm nghĩ tới điều này.”
Y phục đỏ rực như lửa, dáng vẻ khuynh thành, mắt xanh yêu đồng, cả thiên hạ này ngoài cung chủ của Tu La thành Lệnh Hồ Cẩm Y ra còn có ai?
“Ầm ĩ ch.ết đi được!”
Lệnh Hồ Cẩm Y khinh thường lườm Mạc Đình Ca một cái, ánh mắt chứa đầy sát khí. Nếu không phải là do đang ôm Tiêu Yên, Mạc Đình Ca đã sớm bị hắn đánh cho hồn lìa khỏi xác.
Âm thanh của Lệnh Hồ Cẩm Y xen lẫn mỗi lực, hắn tận lực cố tránh Tiêu Yên ra, cho nên toàn bộ nội lực đều đập vào người Mạc Đình Ca.
Giống như có cả một quyền đánh thẳng vào hắn, khiến lồng ngực đau buốt, từ cổ họng sặc lên một mùi ngòn ngọt của máu.
Mạc Đình Ca dứt khoát nghĩ, nếu gặp phải Lệnh Hồ Cẩm Y mà quay đầu chạy sẽ bị nói là kẻ tiểu nhân ham sống sợ ch.ết. Chi bằng liều mạng, tập trung toàn lực đánh một lần, có thể sẽ còn đường sống.
Mạc Đình Ca liếc mắt nhìn Tiêu Yên, cắn răng, trong lòng thầm nói: Tiêu Yên, thật xin lỗi ngươi. Võ công của ta không thể nào bằng Lệnh Hồ Cẩm Y, nếu cố kị ngươi, trận này sẽ thua, cho nên… rất xin lỗi.