Chương 2: Sợ hãi đi, tỷ tỷ. 2
Chỉ nghe thấy tên mặt người dạ thú phía trên, phát ra một tiếng gầm nhẹ sung sướng, sau đó……Hắn liền mềm nhũn.
Tiêu Yên nhịn không được lắc đầu, ta kháo! Vẫn chưa tới thời gian một chum trà, tốc độ công của ngươi quá nhanh đi, thật chả có tiền đồ…..
Chẳng lẽ ngươi không thấy, tiểu muội nhà ta vẻ mặt mị mị chưa thỏa mãn dục vọng ?
Cô gái kiều diễm kia không phải ai khác, chính là Tứ tiểu thư được sủng ái nhất Tiêu phủ, cũng là một trong những hảo muội muội của Tiêu Yên – Tiêu Uyển.
Nhìn bề ngoài ôn nhu hiền thục, thật ra là lài nữ nhân âm hiểm cay độc, có lẽ bây giờ còn có thêm danh hiệu, ban ngày phóng túng, tính tình ɖâʍ đãng.
Tiêu gia cũng được xem là thư hương thế gia, từ trước đến nay nề nếp gia đình luôn nghiêm khắc, như thế nào lại lòi ra một…Nữ nhi tốt a !
Nam nhân kia thì khỏi phải nói, tài tử phong lưu nổi danh kinh thành, con trai độc nhất nhà Lễ Bộ Thượng Thư - Chu Minh Tường, dáng vẻ tuấn tú, luôn trêu hoa ghẹo nguyệt.
Chu Minh Tường cầm tay Tiêu Uyển: “Uyển muội, muội chờ ta, ta rất nhanh sẽ khiến phụ thân tự mình tới nhà muội cầu thân.”
Tiêu Uyển ngượng ngùng mặc quần áo “Chu lang, huynh đừng gạt ta nha…”
“Uyển muội yên tâm, tình cảm của ta dành cho muội chả lẽ muội không rõ ? Nếu muội không tin ta có thể thề với muội, ta Chu Minh Tường nếu có nửa câu nói dối, sẽ bị……”
Tình tiết rất máu chó xuất hiện, Tiêu Uyển đưa tay che miệng Chu Tông Tường sau đó nói: “Muội đương nhiên là tin huynh, chỉ hy vọng Chu lang sau này sẽ thương yêu Uyển nhi…..”
Thì ra là vậy! Tiêu Yên bây giờ mới hiểu là hai người này tự định chung thân, Tiêu gia và Chu gia cũng có chút giao tình, có khi thành thân thật cũng nên.
Nhưng mà – chưa đến cuối cùng, còn phải xem Chu Minh Tường rốt cuộc là dụ dỗ thiếu nữ chưa lập gia đình, hay là thật tâm thật ý ?
Đối với Chu Minh Tường thì Tiêu Yên hiểu rất rõ, vị Chu thiếu gia cùng Tiêu Uyển dây dưa, đồng thời vẫn vô cùng mập mờ với mấy tỷ muội Tiêu Uyển.
Trùm lên nội khố, đôi uyên ương dã chiến chàng chàng thiếp thiếp, tình ý triền miên, Tiêu Yên xem đến thất thần, chợt cảm thấy cổ chân trái truyền đến cảm giác lạnh lẽo.
Tiêu Yên cúi đầu nhìn xuống, lập tức sợ hãi, nhanh chóng nhắm mắt lại, miệng cắn mu bàn tay, cổ họng phát ra âm thanh ô ô rất nhỏ.