Quyển 1 - Chương 21: Đại thủ lĩnh Tác Đồ
Quả nhiên, sau khi Tác Đồ lao ra ngoài, liền đưa hai ngón tay lên miệng huýt sáo.
Tiếng cười quanh quẩn bốn phía, Cố Phi khẩn trương dò xét xung quanh, kết quả là chả thấy bóng dáng thằng nào cả. Có điều BOSS Tác Đồ cũng không thèm để ý đến điều này, huýt sáo xong thì liền vung đại đao hướng Cố Phi chém tới.
Tác Đồ là một NPC hình người cao to lực lưỡng, thân trên trần trụi với một nùi cơ bắp, khuôn mặt dữ tợn. Hoàn toàn phù hợp với quy tắc mới được đưa ra "Chỉ cần là quái cho người chơi chém giết thì sẽ mang một khuôn mặt đáng ghét".
Tác Đồ mang khuôn mặt dữ tợn vọt tới trước mặt Cố Phi, chém xuống một đao.
Cố Phi lần này không dám ngạnh kháng, vặn vẹo thân hình tránh né. Theo hắn thấy, Tác Đồ mang trong mình cả tốc độ lẫn sức mạnh, ưu thế vượt trội so với mình, muốn chiến thắng nó, chỉ có thể dựa vào kỹ xảo.
Cái gì là kỹ xảo?
Công phu! Đây chính là kỹ xảo chiến đấu hữu hiệu.
Trong truyền thuyết, kỹ năng dùng đao thương côn bổng búa rìu các loại, kỳ thuật chính là Thập bát ban võ nghệ.
Đường đao cửu liên!
Cái kỹ năng này chính là một trong trong Thập bát ban võ nghệ vận dụng đường đao. Cố Phi chọn sử dụng thanh đao trong tay này là vì nó mang hình dáng gần giống với đường đao, vừa vặn có thể phát huy món đao pháp này.
Cố Phi hai tay nắm chặt chuôi đao, cách xa Tác Đồ 2m, nhìn chằm chằm vào đối phương.
Đến rồi! Khóe mắt Cố Phi giật một cái, hắn thấy hai vai Tác Đồ khẽ động, chuẩn bị xoay chuyển thân thể.
Cố Phi vội vàng né sang bên cạnh, một đao mang theo luồng ánh sáng màu đỏ vô cùng khủng bố lướt qua chỗ Cố Phi vừa đứng. Chiêu này tên là "Hồng Nhan Nhất Thiểm", hắn đã nghe Hàn Gia Công Tử nói qua, việc mang Tác Đồ giam trong phòng cũng là để đề phòng hắn tung ra đại chiêu.
Chiêu này gây ra sát thương vô cùng lớn, với trang bị phòng ngự của người chơi hiện giờ, chả ai có thể ngăn cản được chiêu này cả, cho dù là tanker cộng toàn điểm Thể Chất cũng không được. Cái này là do Hàn Gia Công Tử nói thế.
"Tại sao lại cố mà ngăn cản? Sao không tránh đi!!" Cố Phi lúc ấy hỏi như vậy.
"Ông vào mà tránh né cho tui coi đi!" Hàn Gia Công Tử lúc ấy tức giận trả lời.
Cố Phi bây giờ cũng né được rồi, mà đáng tiếc Hàn Gia Công Tử là chả có ở đây để chứng kiến. Kỹ xảo chiến đấu nói trắng ra cũng đơn giản, giống như lời cha của Cố Phi chỉ vẻn vẹn tám chữ: Mắt theo kịp tay, tay theo kịp mắt.
Người bình thường thì mắt đều không theo kịp tay của đối phương, đừng nói tới tay theo kịp mắt.
Mà Cố Phi mắt với tay thì đều dư xài. Lại được thêm số liệu trong trò chơi còn bổ sung cho nữa. Hắn cộng toàn Nhanh Nhẹn, dùng để ứng phó với Tác Đồ cũng đủ rồi.
Cái này cũng là do "Thế giới song song" có hệ thống mô phỏng vô cùng tốt. Cho dù là NPC thì hành động cũng phù hợp với cơ thể con người, không có chuyện vặn vẹo mà tung chiêu ảo lòi. Cho dù là cái chiêu "Hồng Nhan Nhất Thiểm" có phần giả tưởng này thì muốn tung chiêu trước hết cũng phải giơ tay nhấc chân đã.
Bởi vậy, Cố Phi có thể tránh né công kích của BOSS dễ dàng, mà BOSS thì được lập trình sẵn, khi bị công kích thì không có phản ứng tránh né ảo diệu, chỉ biết giơ mông ra mà hưởng thụ.
Chỉ còn lại một điều khiến Cố Phi lo lắng, đó là công kích của mình có thể gây ra cho Tác Đồ bao nhiêu sát thương.
Lúc này trong đầu Cố Phi chỉ có hình bóng cây đao trong tay mà thôi, hắn vô thức chỉ biết dựa vào thanh đao mà chiến đấu. Còn Pháp thuật? Hắn tạm thời còn bỏ xó đó, quên mất luôn.
Nhưng đao này cũng chỉ là mặt hàng phổ thông, bình thường thì có thể phát huy sát thương lớn nhất, đủ để đối phó với tiểu quái bình thường, nhưng trước giờ chưa đối mặt với BOSS siêu trâu da dầy như thế này, cho nên hắn mới lo lắng.
Nhưng Cố Phi nắm được sơ hở, liền tung ngay "Phân lưu tam thức", quét qua phần bụng dưới của Tác Đồ, mũi đao truyền tới cảm giác khá mềm, lúc này niềm tin của Cố Phi mới từ từ tăng lên.
Nếu như Kiếm Quỷ dùng lượng HP của quái cùng với số lượng công kích để phán đoán sự lợi hại trong một đao của Cố Phi, còn đối với Cố Phi sau khi trải qua nhiều ngày rèn luyện trong trò chơi, hắn lại dựa vào cảm giác khi chém vào mục tiêu ra sao để phán đoán lực sát thương của mình.
Sau khi tặng Tác Đồ một đao kia, tuyệt đối là sát thương lớn nhất. Cho dù là lúc công kích tiểu quái bình thường, cũng không có khả năng sát thương của thanh đao phát huy triệt để thế. Điều này cũng làm cho Cố Phi có vài phần khó hiểu. Chẳng lẽ đường đường là BOSS mà phòng ngự còn không bằng tiểu quái bình thường sao?
Quần nhau thêm vài lần nữa, Cố Phi lại chém một đao trúng chân trái của Tác Đồ, rốt cuộc hắn cũng đã hiểu nguyên nhân.
Sát thương lớn nhất sẽ xuất hiện khi chém vào phần thân thể lộ ra ngoài của Tác Đồ.
Tình huống này xem ra là lực phòng ngự thân thể của Tác Đồ là bằng 0. Mà vừa rồi lại chém một đao vào chân trái của hắn một cái, bởi vì trên đùi hắn có một miếng hộ đùi nên chém vào hoàn toàn không gây ra sát thương.
Đã hiểu rõ điểm này, Cố Phi giữ vững tinh thần giữ vững tinh thần, nhìn chuẩn kẽ hở trên người Tác Đồ mà công kích vào. Hắn biết nửa thân dưới có công kích cũng vô dụng, cho dù có kẽ hở lộ ra hắn cũng không để ý.
Dù vậy, giằng co với Tác Đồ một trận cũng hao hết mười lăm phút!
Tuy phòng ngự thân thể của Tác Đồ là 0, nhưng máu của BOSS cũng không phải hàng trưng bày. Cố Phi lúc này có chút hoài nghi chiến thuật bào máu từ từ của Hàn Gia Công Tử. Cố Phi vừa học được chiêu Liên Châu Hỏa Cầu, cái chiêu này là chiêu công kích phạm vi, cho nên sát thương cũng không cao lắm. Nếu muốn dùng kỹ năng này mà hấp ch.ết Tác Đồ, cũng phải đợi tới tết Ma-rốc...
Tác Đồ thương tích đầy mình, không cam lòng mà ngã xuống. Có điều khi hắn té ra đất thì dù chả ai làm gì cái đầu của hắn cũng tự nhiên rớt ra, rồi tự động rớt vào một cái bao. Cố Phi cười cười, dù sao NPC này cũng mang hình dạng con người, nếu muốn người chơi tự mình cắt đầu hắn ra thì có phần máu tanh quá.
Nhặt cái bao lên xem xét thì đúng là "Đầu của Thủ lĩnh sơn tặc".
Có điều Cố Phi cũng chả tìm thấy lối ra ở đâu. Mình theo lối tắt mà tiến vào đây, cái cửa đá chỗ đó không cách nào mở ra được nữa, mà bọn Kiếm Quỷ cũng sắp đột phá tới đây rồi, bây giờ Cố Phi cũng không phát hiện được bất luận cái cơ quan nào để mở cửa. Xem ra chỉ còn cách chờ bọn họ đánh tới chỗ này, mình mới có thể ra ngoài được.
Chả có gì để làm, Cố Phi mới tiến vào căn nhà nhỏ của Tác Đồ để tìm tòi. Vừa vào cửa chợt nghe một âm thanh yếu ớt: "Cậu là ai vậy?".
Cố Phi giật mình, còn chưa kịp trả lời, âm thanh kia đã tiếp tục độc diễn. Cố Phi nhẹ nhàng thở ra, đây là cách mà NPC trong "Thế giới song song" giao tiếp. Cái câu hỏi "Cậu là ai vậy?" chẳng qua chỉ là câu mở đầu thôi, kế tiếp là đoạn nói nhảm dài dòng về kịch tình trong truyền thuyết.
"Cậu sẽ giúp đỡ cho tôi chứ?" Thanh âm yếu ớt nói.
Thì ra là một nhiệm vụ ẩn. Cố Phi thầm nghĩ. Lúc NPC nói về quá khứ hắn cũng không có chú ý nghe, hình như là nói người này lúc đi vào chỗ này tìm đồ đạc gì đó, lại bị sơn tặc túm được, hắn nhất định không chịu phục, thế là bị nhốt chỗ này giày vò. Hiện tại chỉ còn lại một hơi thở thôi, may mắn là vừa đúng lúc có vị anh hùng Cố Phi xuất hiện, hi vọng Cố Phi trợ giúp hắn hoàn thành sự nghiệp vẫn chưa xong vân...vân...
Cố Phi không chút suy nghĩchấpnhận nhiệm vụ này. Nhiệm vụ mà! Nhận cũng không mất gì, nếu sau này không thể hoàn thành thì hủy bỏ cũng được. Nếu đến cả tin tức nhiệm vụ cũng không có, vậy cũng không sao, trên trên Offical Website tự nhiên sẽ có giới thiệu, nếu muốn xem thì lúc nào cũng được.
Nghe được Cố Phi đồng ý, cái tên chỉ còn một hơi kia mới nói: " "Cảm ơn cậu, cầm lấy huy hiệu của tôi, cố gắng lên nhé!".
Tay người nọ hướng tới Cố Phi, Cố Phi tiếp nhận đồ vật trong tay hắn, lập tức trút hơi thở cuối cùng.
Tiếp nhận cái huy chương, Cố Phi bắt đầu xem xét, cũng không thấy giới thiệu gì, chỉ có tên của huy chương: Huy chương của Eddie.
Huy chương lóng lánh ánh sáng màu vàng, đây là biểu hiện của trang bị cao cấp trong "Thế giới song song".
"Huy chương của Eddie", toàn bộ thuộc tính +6.
Chỉ mới là bắt đầu nhiệm vụ, còn chưa làm gì mà đã được cho một trang bị như thế này rồi? Đây sẽ là nhiệm vụ như thế nào đây? Cố Phi vô cùng kinh ngạc. Thẳng thắn mà nói thì toàn bộ thuộc tính +6 chẳng bằng "Hồi Ức Sương Chi" cộng thẳng 25 điểm vào một thuộc tính. Tuy tăng lên tổng cộng cả 5 thuộc tính là 30 điểm, nhiều hơn "Hồi Ức Sương Chi" 5 điểm, nhưng trên thực tế không có nhân vật nào cộng điểm dàn trải hết 5 thuộc tính cả. Theo hiệu quả cường hóa thuộc tính lớn nhất mà nói, cái "Huy chương của Eddie" này khá là cùi bắp.
Nhưng đây là trang bị có chữ vàng. Sự xuất hiện của nó có thể biểu thị ra giá trị mà nhiệm vụ này mang lại. Mặc dù Cố Phi đối với nhiệm vụ chả hứng thú gì nhiều, cũng nhịn không được mà có chút động tâm. Hắn lập tức mở bảng nhiệm vụ lên xem, thấy nhiệm vụ duy nhất của mình: Sứ mạng Eddie.
Vì hoàn thành sứ mạng mà Eddie đã dấn thân thám hiểm, xui xẻo bị sơn tặc bắt giữ, bạn có thể thay hắn hoàn thành sứ mạng của hắn không?
Nhiệm vụ giới thiệu chỉ một câu như thế. Nhiệm vụ trong "Thế giới song song" chính là như vậy, mọi tin tức đều nằm trong đối thoại với NPC, bên trong bảng nhiệm vụ chỉ nói cho người chơi là đã nhận nhiệm vụ này, căn bản không nhắc nhở gì hết. Nếu không thì người làm nhiệm vụ cũng chả cần nghe NPC nói xàm làm gì, cứ theo bảng tiến trình nhiệm vụ mà theo, giống như trong những game online lão làng vậy.
Cố Phi đem huy chương đeo trước ngực, lại cuối xuống nhìn, cảm thấy phối hợp với phong cách thời trang của mình thì chả ra cái gì cả, thế là đem nó đeo vào trong quần áo. Huy chương thuộc về trang bị loại trang sức, chỉ cần không phải nằm trong túi thần kỳ Doraemon thì đeo chỗ nào cũng có thể phát huy tác dụng. Lúc này Cố Phi cảm giác bản thân cường đại hơn trước. Toàn bộ thuộc tính +6, bằng một lần cộng vào 30 điểm thuộc tính, tương đương tăng lên 6 cấp...!
Đúng rồi, Tác Đồ này không biết còn cất giấu thứ gì tốt nữa không, nhanh tìm mới được. Cố Phi ngẫm nghĩ, rồi lục tung căn phòng của Tác Đồ lên.
Lúc này một đoàn người tụi Kiếm Quỷ cuối cùng cũng đến được cửa động cuối cùng.
Nơi này còn có một tiểu BOSS canh giữ, chung quanh còn tụ tập khá nhiều tiểu tặc, tương đối khó chơi, mấy người tiêu hao nhiều sức lực mới dọn dẹp sạch sẽ được. Người phụ trách thu hút thù hận Chiến Vô Thương suýt nữa đã tạch, may mắn được Kiếm Quỷ chia sẻ sát thương một phát. Lúc ấy mana của Hàn Gia Công Tử đã chạm đáy, căn bản không viện thủ được. Cũng may lúc ấy Kiếm Quỷ phát hiện được nên ra tay trợ giúp.
Chấm dứt chiến đấu, mọi người bắt đầu kiểm tr.a thương thế của mình, ngoại trừ Hàn Gia Công Tử cùng cung thủ Ngự Thiên Thần Minh còn khá thong dong, ba người còn lại thì mang một bộ dáng chật vật.
"Tốt rồi." Hàn Gia Công Tử an ủi mọi người, "Đoạn đường khó chơi coi như đã vượt qua. Tại đây quái hơn năm phút mới respawn lại nên mọi người cứ ngồi nghỉ hồi phục chút máu. Thiên Lý, tới đây phải nhờ ông rồi đó."
"Thiên Lý?" Hàn Gia Công Tử quay đầu lại, chỉ thấy chủ thuê biểu lộ cổ quái đứng phía sau.
"Thiên Lý Nhất Túy đâu rồi?" Hàn Gia Công Tử nhìn quanh.