Chương 79: Cảm xúc tuyệt vời
Khi cảm xúc không chỉ còn giới hạn ở tâm trí...
Khi con người đạt đến cùng cực của giới hạn yêu thương.....
Thì đai lưng hay bộ quần áo đều là một trở ngại vô cùng khó chịu.
Từng vệt khói nhỏ bắt đầu xuất hiện trên gương mặt Sasuke....
Mồ hôi anh bắt đầu túa ra...và chắc chắn đó mới chỉ bắt đầu....
Hơi thở anh ẩm ướt....
Mùi hương đầy nam tính thoát ra mạnh mẽ.... dữ dội theo từng câu nói và hành động của chàng trai trẻ nhà Uchiha...
- Sakura....
Anh ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô kunoichi tóc hồng....cùng lúc ép chặt thân hình to lớn của mình sát với cô hơn....
Anh nói đứt quãng....giọng nói ẩn chứa đầy nhục vọng...
-...ĐỪNG...
Cơ thể anh cong lại khi tiếp xúc với ngực cô....
- ...BẮT....
Anh ghì chặt 2 tay cô xuống....nói khó nhọc trong khi đôi môi vẫn mơn trớn bộ ngực tuyệt đẹp đó....
-...ANH....
Anh gầm lên tiếng "Anh" sau khi nghe tiếng kêu nhẹ phát ra từ đôi môi nhỏ nhắn của Sakura.... như sắp nổi điên thực sự....
-.... DỪNG LẠI!....
Mạnh mẽ và đầy thô bạo, anh kéo phăng chiếc đai lưng bộ yukata của Sakura ra khỏi vị trí vốn có của nó...
Dải áo mềm mại tuột ra..... để lộ lớp vải mỏng manh bé nhỏ duy nhất còn sót lại nơi cơ thể đẹp đẽ kia....
Từng đường nét mịn màng lộ ra.....căng tràn đầy sức sống.....
Sasuke không thể thôi nhìn tất cả.....
Con mắt đen của anh như lạc vào cơ thể đó..... con ngươi đen xoáy sâu...mất hồn.....
Từng giọt mồ hôi chảy dài trên những lọn tóc đen.....tràn qua quai hàm thu hút của anh.....
....Ướt....nóng....và quyến rũ mê người....
Sakura nhìn chàng trai của mình....lồng ngực như trực nổ tung vì những cảm xúc khó hiểu....
Anh ấy đang ở đây...Sasuke đang ở đây....
Đang nhìn cô...nhìn cơ thể gần như trần trụi của cô....
Cứ như thể .... anh không còn là anh..... mà anh đang tự biến chính mình thành nô lệ cho cô vậy....
"Anh mắt vô thức đó....
Đôi môi ướt át đó....
Những giọt mồ hôi đó....
Ôi chúa tôi.....chính em đã làm anh trở lên như thế này sao?"
Một giọt nước mắt chảy xuống từ con mắt ngọc bích sâu thẳm....
Cô khóc....
Khóc vì cái điều tưởng như không thể xảy ra.....
Khóc vì phút bối rối trong đáy lòng....
Khóc vì những thứ......mà chính Sakura cũng không thể hiểu được....
Cô sợ.......thực sự sợ.....nhưng cô cũng mong đợi nó........
Mong đợi thời khắc mà cô có thể hòa quyện với người mà cô yêu nhất...
Sasuke lặng lẽ quan sát Sakura....
Anh đưa 1 bàn tay lên.....gạt nhẹ giọt nước mắt.....
Rồi anh cười với cô....
Nụ cười ấm áp dành cho tình yêu của đời mình......
- Điều này.....điều anh sắp làm đây.... - Chàng trai tóc đen tự kéo chiếc đai áo của mình xuống. -....Nó chỉ dành cho em thôi.
Chiếc Yukata xanh biếc lơi lỏng.....rồi dần rơi khỏi bả vai rộng lớn ấy....
Sakura đưa 2 bàn tay ôm lấy miệng mình....cố gắng không để bản thân hét lên khi nhìn thấy cơ thể anh....
- Sasuke-kun~ - Sakura kêu nhẹ....
Cô cảm thấy những từ ngữ thông thường quá vô dụng trong lúc này....vì nó còn chẳng có lấy một từ có thể phù hợp để cô miêu tả cảm giác đang sục sôi trong cơ thể mình........
Cái giây phút từng phần cơ thể mạnh mẽ đó hiện ra.....
Sakura đã tự cảm thấy cô không còn có thể ngừng lại và can ngăn anh được nữa..........
Nó đẹp đẽ hơn bất cứ thứ gì Sakura từng thấy.....
" Sasuke-kun chắc chắn là 1 vị thần rồi" - Đó là những gì duy nhất hiện lên trong đầu Sakura....
Vô thức.... những ngón tay nhỏ nhắn của cô kunoichi tóc hồng chạm lên vùng bụng cuồn cuộn cơ bắp của Sasuke...
Điều đó khiến Sasuke không tránh khỏi thích thú.....
"Phải rồi...anh biết em cũng muốn có anh mà...."
Cực kì nhanh chóng, Sasuke túm lấy chiếc chăn mỏng ở bên cạnh....
Phủ nó lên cả cơ thể mình và cơ thể Sakura.....
Bàn tay anh vuốt nhẹ lên eo cô......lên vùng da bụng mát lạnh.... rồi lại lên 2 bầu ngực của cô....
Không biết từ khi nào....
dụng vọng trong anh đã lớn lên đến nhường ấy.....
Anh nhớ lại những giây phút cả 2 bên nhau....
Nhớ lại những lần anh cố gắng tỏ ra không đoái hoài khi cơ thể bản thân phản ứng lại những tiếp xúc với cô gái đáng yêu của anh....
Và anh thấy....mình đã quá vất vả để kìm lại rồi....
Giờ thì..... cứ sống như chính anh đi................
Đói khát yêu thương và mong mỏi chiếm hữu.
Đôi môi anh hôn cô cuồng nhiệt.... hôn khắp nơi mà anh có thể......đánh dấu mọi thứ đã thuộc về anh....
Bàn tay anh còn bận rộn hơn cả đôi môi hư hỏng nữa....nó cứ không ngừng.....vuốt ve....đụng chạm....
thậm chí là là bóp chặt .....mọi chỗ....
Sakura cũng không còn có thể hờ hững với anh được nữa.....
Cô cũng bắt đầu có những hành động đáp trả anh........
Từ nhẹ nhàng thẹn thùng...cho đến vồn vã...khẩn khoản đòi được yêu thương.......
Cái giây phút cô vòng tay lên vai và tóc anh....rồi nắm chặt vào nó....
Đôi môi cô cũng bất giác phát ra những tiếng kêu.... mà như trong đầu Sasuke lúc bấy giờ, tiếng kêu đó như là tiếng động kích thích anh dã man nhất.... Nó khiến anh không kìm chế được mà bắt đầu cắn và nghiến nhẹ lên vùng da mà đôi môi anh chạm tới.....
- A ~ - Sakura nhăn mặt, miệng thở dốc....
- Sao thế, cô gái của anh ?. - Sasuke nở nụ cười vô cùng hư hỏng, anh ɭϊếʍƈ môi mình. - Anh sẽ còn cho em hơn thế nữa...
Nói là làm, chàng trai Uchiha bắt đầu đưa ngón tay to lớn của mình xuống lớp vải mỏng cuối cùng....chỗ che chắn nơi đầy cám dỗ cuối cùng.... mà sẽ chỉ một lúc nữa thôi...anh sẽ khám phá nó....
Và không ngừng.....
miết đều đều lên đó....
Cái ngón tay ranh ma đó của anh....khiến Sakura co rúm hết người lại.....
2 cánh tay đang ôm lấy eo Sasuke cùng siết mạnh hơn....
Phản ứng kì lạ đó của Sakura.....thể hiện rằng chàng trai Uchiha đã đi đúng hướng....
Và anh hoàn toàn hiểu ra điều đó......
Vẫn không ngừng nghịch ngợm vùng cấm địa đó.....
Sasuke cố gắng hít những luồng không khí cuối cùng........ trước khi thú tính trong anh xâm chiếm hoàn toàn chỗ tính người còn sót lại........
Đặt một nụ hôn lên vùng nhạy cảm nơi ngực cô kunoichi nhằm đánh lạc hướng.....
Anh khéo léo dùng bàn tay mình"chiến đấu" nốt với mảnh vải mỏng tan phía dưới...
Kéo nó xuống chỉ bằng 1 ngón tay.... anh vuốt khắp đùi cô một cách êm ái...........
Rồi lại nhanh chóng, anh lại di chuyển bàn tay.....
Run run trước khi động chạm tới nơi cuối cùng..........
Và cái gì tới nó cũng phải tới.....
Khi bàn tay to lớn đó vừa chạm vào vùng đó........
Sakura bỗng thở dốc nhanh kinh khủng.....
Cơ thể cô cong lên phản ứng với động chạm nhạy cảm.... 2 chân bủn rủn co quắp lại....
Một tiếng rên thực sự thốt ra..... phá tan khung cảnh vô cùng ảm đạm vây quanh 2 người....
- Á...anh ơi...Sasuke-kun~ ......
"Sasuke-kun~ ư? " - Anh nhắc lại câu đó bằng giọng khàn đặc...đôi mắt mơ màng nhìn cô gái trước mắt. Đó là câu gọi hay nhất anh từng nghe....đến lúc này
....tại sao nó có thể hút hồn đến thế cơ chứ?
Tiếp nối sau đó....hàng loạt những tiếng rên nhẹ vẫn đều đều phát ra......như tiếp thêm sức mạnh cho phần thú tính đang ngập tràn trong chàng trai trẻ....
Anh không chỉ trêu đùa vùng nhạy cảm kia nữa...như thế là hoàn toàn không đủ......
Hôn cô....anh để cả cơ thể mình trườn trên cô........
Trước khi dùng 2 tay nhấc cao đùi cô lên và nhìn chằm chằm vào chỗ đó........
- Anh đang làm gì thế? - Sakura xấu hổ ngăn cản, cô cố gắng hạ chân mình xuống.
Nhưng Sasuke đâu để cho cô làm điều đó.....
Anh vẫn giữ đùi cô, vẫn nhìn nơi đó đầy thèm khát......
-Em biết không.... - Sasuke hỏi
- Dạ...dạ... - Sakura bối rối trả lời.
- Em đẹp lắm đấy!
Sasuke đã nói như thế....trước khi tăng một nụ hôn cháy bỏng vào vị trí cấm địa kia......
Sakura như bị nhấc bổng lên từ mặt đất......... cô rên lên....cơ thể co thắt đến cực độ........
"Ôi chúa ơi!"......
Sasuke hài lòng.....anh cười thành tiếng.....đôi mắt sâu ngập tràn niềm vui....
Rồi anh lại ôm lấy cô....lại ghì cô chặt vào lòng.....
Khoan khoái tận hưởng cảm xúc ngọt ngào nhất...
2 người cứ thế quấn chặt lấy nhau không rời như vậy....
Cho đến lúc giây phút quan trọng nhất xảy ra.......
Giây phút mà Sasuke quyết định sẽ biến người con gái kia thành của anh mãi mãi.....
Nhấc cơ thể mình lên, anh cào nhẹ mái tóc hồng phía trước.....
Làn khói nhạt tỏa ra từ cơ thể đỏ ửng.....
- Hãy tin anh.....tin tưởng anh nhé, Sakura. - Anh nói ngắn. -.....và chỉ mỗi anh thôi....
Anh đưa phần cơ thể nam tính nhất của mình đến vùng cấm địa của cô....sẵn sàng mọi thứ.....
- ....nỗi đau của anh....trái tim anh.... Cám ơn em đã cứu sống nó. Hứa với anh.....hãy chỉ ở bên anh thôi nhé, Sakura . Bởi vì...
Anh dừng lại đột ngột........
Và rồi cũng tiến tới đột ngột không kém.......
Cái khoảnh khắc đó cuối cùng cũng đến rồi.....
Khoảnh khắc cơ thể của anh ngập chìm trong cô.....
Khoảnh khắc một thứ kì diệu gì đó chiếm lấy toàn bộ cô......
Khoảnh khắc cả 2 như như hòa làm một......
Cô khóc....nước mắt của hạnh phúc ngập tràn.......
Nó cứ không ngừng lăn dài trên gò má cô....rồi nhỏ giọt trên chiếc ga giường trắng....
Như những giọt máu kia.....giọt máu của tấm thân trinh nguyên trong trắng......
Từ giờ...cô là của anh rồi.....
Mãi mãi là thế..........
Sasuke quan sát Sakura....cẩn thận để không làm cô đau quá nhiều........
Yêu thương tràn đầy bầu không khí xung quanh.....
Cô hét tên anh..........
Anh gọi tên cô.......
Chẳng biết họ đã gọi tên nhau bao nhiêu lần nữa.........
Chỉ biết rằng .... họ yêu nhau thực sự quá nhiều mà thôi..........
Tốc độ của anh mỗi lúc một tăng lên.........
2 bàn tay anh bám chặt lấy tấm ga giường như muốn xé toạc nó....
Anh nghe Sakura hét lên....... cuống họng như tắc nghẹn.......
Rồi anh nhanh....nhanh hơn nữa.....
Miệng anh rên rỉ không ngừng.....
" Ư....đến....đến lúc đó rồi....."
- A~ Sasuke-kun.....
Cái giây phút cô co người lên kinh khủng nhất..... Sasuke cũng đã đạt đến giới hạn của mình....
Thứ dịch trắng nhờn đó chảy tràn trong cơ thể cô.... mạnh mẽ như chính chủ nhân của nó.......
Cô và anh.....cả 2 đã làm được điều đó cùng nhau rồi........
Anh gồng lên lần cuối....tận hưởng mọi thứ.....
Trước khi thả người đổ xuống chiếc giường ....tay chân rã rời......
Sakura nhắm nghiền đôi mắt...cố ghi nhớ mọi thứ vừa xảy ra....
Cảm thấy hạnh phúc vô cùng.......
Đột nhiên...có 1 bàn tay vuốt nhẹ gò má cô.......
Sakura quay ra nhìn....
Anh nằm sấp ở đó, sát cạnh cô......
Mái tóc dài phủ nhẹ lên khuôn mặt thanh tú....
Rồi đột nhiên...
Anh cười với cô.....
Một nụ cười đáng yêu đến ch.ết người...........
" Sakura.....
....nỗi đau của anh....trái tim anh.... Cám ơn em đã cứu sống nó. Hứa với anh.....hãy chỉ ở bên anh thôi nhé, Sakura . Bởi vì...
Anh yêu em nhiều lắm!"