Chương 87: Ba vợ, con rể và ông bạn con rể
Sasuke và Sakura đã lên đường trở về làng ngay sau khi nhận được tấm thiệp mời hoành tráng của tên ngố tóc vàng.
Vừa đến cánh cổng làng lá, đôi trẻ đã được hưởng ngay một màn đón tiếp vô cùng long trọng....
Kèm theo một loạt các công việc tiền đám cưới được thằng bạn thân chí cốt và vợ sắp cưới của hắn nhờ vả.
Chẳng biết Naruto đã tốn không biết bao nhiêu nước bọt hay kalo cho vụ này....
Nhưng buổi chiều ngày hôm nay đây, Sasuke cuối cùng cũng đã chịu đi cùng cậu đến nơi đó rồi.
Miết lại vạt áo cho thẳng thớm, Naruto lẩm bẩm một cách đầy lo lắng:
- Tôi nhìn ổn chứ, teme?
- Hnm, ổn. - Sasuke ngán ngẩm đáp lại.
- Này, cậu đã nhìn đâu mà dám nói là ổn chứ, dattebayooo. - Naruto gào lên khi nhìn thấy cái thái độ dửng dưng của tên bạn thân. - Cậu đúng là chỉ làm tôi thêm lo lắng mà.
- Cậu hỏi cả chục lần rồi. - Sasuke gầm lại. - Nếu tôi làm cậu lo thì cậu còn cố tình bắt tôi ăn vận chỉnh tề rồi theo cậu làm cái gì, dobe.
- Thì...bởi vì tôi sợ. Đó là ngài Hiashi đấy, Huyga Hiashi đó teme. - Rồi giọng nói cậu trai tóc vàng bỗng đột ngột trầm xuống.- Với lại... tôi chẳng có người thân, chỉ có cậu thôi là bạn thân thôi.
Chàng trai tóc đen thở dài. Đưa tay vén nhẹ cái mái dài cho ngay ngắn, cậu trai Uchiha hạ giọng :
- Cậu ổn, đừng hỏi tôi lần nữa.
Nhanh chân bước vượt Naruto vài bước, Sasuke bỗng cười khểnh:
- Không ổn sao được khi cậu sang và lục tung tủ đồ của tôi nhỉ?
Naruto im lặng nhìn theo bóng cậu trẻ nhà Uchiha, bất giác cười thành tiếng. Nhanh chân chạy tới khoác vai Sasuke, Naruto vò tung đầu của cậu bạn mình:
- Hề hề, cám ơn vì cái áo nha, TEME!
7 năm trôi qua, và họ vẫn thế...
Vẫn sát bước bên nhau mặc dù chẳng có điểm gì gọi là hợp nhau cả.
Kẻ ngốc, người vô tâm....
Nhưng vẫn là gia đình của nhau dù có bất cứ chuyện gì xảy ra.
" Ê này, tên dobe ngu ngốc. Có gia đình mới rồi nhưng tôi vẫn là anh em với cậu đấy"
-------------------------------------------
Chuông đồng hồ báo hiệu đã 6 giờ tối..........
Đồng nghĩa với việc họ đã tọa ở nhà chính của Huyga một nửa giờ đồng hồ rồi.
Nhấp nhổm không yên, Naruto không ngừng gãi đầu gãi tai.... tâm trạng cậu lúc này cứ như đang ngồi trong một cái lò còn ở bên ngoài đang nhiệt tình thổi lửa vậy.
Đối diện với Naruto, vị tộc trưởng của Huyga vẫn giữ nguyên thái độ lạnh tanh như thường ngày. Còn đằng sau cậu, cậu trai trẻ của Uchiha cũng ngồi ở một tư thế đạo mạo không kém.
Cứ thế, 3 nhân vật sắp có liên quan đến nhau chả hề nói bất cứ một lời nào từ khi bắt đầu đến giờ...
Ông ba vợ tương lại yên lặng...
Thằng bạn của con rể tương lại cũng yên lặng....
Chỉ có thằng con rể là không ngừng nhòm hết ông ba vợ lẫn thằng bạn đáng yêu...
Nhắm tịt cặp mắt xanh biếc, tên đần tóc vàng tự cảm thấy mình căng thẳng còn quá mấy cái kì thi ninja đầy khủng hoảng kia....
- Cậu Uzumaki! - Hiashi lên tiếng, phá tan sự im lặng ch.ết người trong căn phòng.
- Ấy, dạ! - Naruto giật mình đáp lại, tí thì ngã ngửa ra đằng sau.
- Chỉ còn 2 ngày nữa thôi cậu sẽ là rể của nhà Hyuga này. Và tôi sẽ là ba vợ cậu.
- Vâng, vâng,
- Hừm, vậy cậu sẽ tốt với con bé Hinata nhà tôi như thế nào đây trên danh nghĩa là chồng nó? - Vị tộc trưởng Hiashi liếc mắt, ánh nhìn đầy nghiêm khắc.
- Dạ... cháu... à quên, con sẽ rất yêu thương cô ấy.
- Yêu thương thế nào?
- Cháu, à nhầm con sẽ luôn bên cạnh cô ấy, chúng con sẽ cùng làm việc nhà, cùng ăn ramen, cùng sinh ra những đứa cháu cho ba.... hề hề, con bị cuống rồi, dattebayooo~
Hiashi vẫn thế, gương mặt không có tí gì gọi là đồng tình. Điều đó khiến nụ cười của cậu trai Uzumaki tắt ngấm từ lúc nào không hay.
Đặt mạnh cốc trà đang uống dở xuống, vị tộc trưởng gia tộc bạch nhãn nói lớn:
- Vậy ý cậu, cậu lấy con bé về chỉ để có người bên cạnh cùng ăn và cùng làm, cùng sinh con đẻ cái thôi à? Ta...ta sẽ xem lại việc kết hôn này.
Nói rồi ông đứng lên, không thèm nhìn mặt ông con rể tương lai dù chỉ 1 cái...
Hành động đột ngột đó khiến đầu óc Naruto như rối lung tung lên chả khác gì cái đống mì trong bát ramen mà cậu vẫn thường ăn. Vò đầu bứt tai, gương mặt cậu đầy vẻ hối lỗi vì đã không suy nghĩ trước khi nói.
Chỉ có chàng trai tóc đen đằng sau vẫn điềm tĩnh và như hiểu rõ tất cả...
Xích người lại gần phía cậu bạn, Sasuke bỗng đột ngột giơ một cánh tay ra và ấn đầu cậu bạn thân của mình trước...
Con mắt đen nhìn về phía trước không sao động, cậu nói thật khẽ... đủ để Naruto đang cúi đầu có thể nghe thấy:
- Nói đi.... nói lại đi, 1 câu thôi.
Ánh mắt xanh dao động mạng. Mím chặt môi mình lại, Naruto đấm tay xuống sàn đầy quả quyết:
- CON SẼ YÊU THƯƠNG VÀ BẢO VỆ CÔ ẤY CẢ CUỘC ĐỜI THƯA BA, HÃY CHO CHÚNG CON CƯỚI NHAU!
Nói rồi, Naruto đứng dậy, cậu bước đi thật nhanh trước khi Hiashi kịp phản ứng hay có ý tưởng hủy hôn gì gì đó:
- Giờ con phải chuẩn bị thật tốt để đón Hinata về đây, gặp ba ở hôn lễ ạ.
----------------------------------------
Và cậu trai Uzumaki ra về, chỉ còn lại Sasuke và vị tộc trưởng Hyuga là vẫn còn ở đó....
Từ từ đứng dậy là bước ra khỏi cánh cửa nhà chính, Sasuke nói:
- Ngài không cần dọa cậu ấy như thế. Cậu ta tuy hơi ngốc, nhưng là một người đáng tin.
- Đáng tin? - Hiashi đáp, vẫn không quay mặt lại.
- Hm... Phải, cậu ta luôn nỗ lực, luôn nghĩ về người khác trước khi nghĩ về bản thân. À, cậu ta còn dám làm điều mà tôi không dám làm nữa. Ngài cứ yên tâm đi.
- Thật thú vị. Được, ta tin cậu. Quả là Uchiha có khác.- Vị tộc trưởng cười mỉm, ông nói nửa đùa nửa thật. - Mà cậu nghĩ sao khi trở thành con rể của tôi giống bạn cậu nhỉ? Hanabi nhà tôi chỉ vài năm nữa thôi cũng cần 1 người quan tâm nó giống chị nó giờ vậy. Mà cậu thì khá ổn đấy chứ!
Sasuke nhếch môi cười .....
anh quay đi.........
.........chỉ kịp để lại một câu nói đầy quả quyết:
- Xin lỗi ngài, tôi chọn được ba vợ cho mình rồi.