Chương 17: Câu dẫn Hoắc Mộ trên bàn học
Edit by Mon
Nguyên nhân Hoắc Mộ không thích Cận Quan Quan quạt cho mình là vì sợ gió thổi đến làm bay đề thi trong tay anh. Cho nên, khi thấy cô một lần nữa cầm quạt, anh tức giận cầm lấy thân quạt, nhưng không nghĩ tới lại đụng phải tay cô.
Khoảnh khắc tay hai người chạm nhau, nét mặt Cận Quan Quan đỏ lên, thẹn thùng nhìn anh.
Hoắc Mộ vốn mở miệng mắng Cận Quan Quan một trận, tuy nhiên cô đang xoay người vừa vặn ngồi đối diện anh, khiến cho tầm mắt anh chợt dừng lên ngực cô.
Nữ sinh đang trong thời gian mặc đồng phục mùa hè, trên cổ áo có thiết kế một sợi dây kéo, đầu năm nay các nữ sinh thường chạy theo trào lưu, kéo dây kéo xuống một chút.
Có thể lúc Cận Quan Quan đi lấy nước cho anh, cô không cẩn thận làm cho dây kéo lệch xuống, nên khe rãnh giữa ngực trực tiếp lộ ra.
Từ góc độ của Hoắc Mộ, anh có thể nhìn thấy được nội y màu hồng nhạt đang bao lấy khỏa tròn trịa.
Đồng phục căn bản không thể che lấp hình dạng áo ngực cùng bộ ngực no tròn, đẫy đà.
Lần đầu tiên nhìn thấy ngực phụ nữ, Hoắc Mộ theo bản năng thu hồi biểu tình.
Cận Quan Quan không nhận ra sự biến hóa của Hoắc Mộ, cô vẫn còn kích động vì cảm giác tay chạm tay vừa rồi, một lát sau, cô xoay người đọc truyện tranh.
Hoắc Mộ không quản được cô, nhưng trong đầu bỗng nảy sinh nghi ngờ, không biết những người vừa ra vào lớp học có thấy được ngực cô không?
Điểm mấu chốt là Cận Quan Quan còn không chú ý đến.
Hoắc Mộ nhìn cô đang ngây ngốc, tay không tự chủ được mà tiến về phía cô, thô lỗ kéo dây kéo lên, trực tiếp kéo đến cằm làm cho cổ áo cũng dựng đứng lên.
Cân Quan Quan : ...
...
Buổi tối Cận Quan Quan về đến nhà, ban đầu cô định sẽ học một chút, nhưng hôm nay lại thấy trong đống truyện người lớn có đề tài mà cô yêu thích, nên cầm di động xem.
Nhìn hình ảnh đôi nam nữ không ngừng hoan ái trên giường, cả người cô bỗng trở nên không nóng, vừa nhìn vừa kẹp chặt chân, một dòng nước từ hạ thân chảy ra.
Thấy nữ chính nói gậy thịt của nam chính đã cương, cô bỗng nghĩ đến Hoắc Mộ. Vì ngồi cùng bàn, cho nên khoảng cách giữa hai người rất gần, mỗi lần cô vùi đầu xuống bàn nằm ngủ có thể thấy đũng quần của Hoắc Mộ.
Do anh mặc quần đồng phục, vị trí ở đũng quần có chút rộng, nhưng cô vẫn dám chắc gậy thịt anh tuyệt đối không nhỏ.
Cận Quan Quan liên tưởng tới hình ảnh Hoắc Mộ dùng gậy thịt thao cô, cảm thấy hạ thân càng thêm ngứa ngáy.
Cô không dám tự an ủi tiểu huyệt mình.
Cận Quan Quan nghe nói nếu sờ tiểu huyệt quá nhiều, nơi đó sẽ trở nên thăm đen. Cô sợ bạn trai sau khi nhìn thấy tiểu huyệt thăm đen sẽ nghi ngờ cô không phải là xử nữ, cho rằng cô cùng rất nhiều người làʍ ȶìиɦ. Dẫn đến mỗi lần xem truyện người lớn, cô sẽ tự kẹp chân mình để giảm đi ham muốn, không có duỗi tay sờ. Việc kẹp hai chân vào nhau cũng có thể làm cô thỏa mãn.
Lúc này, trong đầu cô không ngừng tưởng tượng hình ảnh Hoắc Mộ cùng cô lên giường, hai chân càng cọ xát nhau, cho đến khi đạt đến cao trào.
...
Cùng lúc đó, Hoắc Mộ đang gặp mộng xuân, thứ anh chưa từng trải qua bao giờ.
Sáng ngày hôm sau, Hoắc Mộ tỉnh dậy, ký ức mộng xuân chợt lấp đầy khiến anh chỉ biết câm nín, ngước xuống nhìn đũng quần mình đã ướt át, anh biết rõ đó là tinh dịch của mình.
Trong mộng, anh mơ thấy Cận Quan Quan câu dẫn anh.
Cảnh tượng đó hết sức rõ ràng.
Anh đang làm bài tập trong lớp, Cận Quan Quan bất ngờ gọi anh một tiếng, rồi cởi quần và qυầи ɭót.
Anh ngăn cản cô lại, nhưng cô không nghe, nhất quyết hoàn thành việc còn đang dang dở. Sau đó, cô ngồi lên bàn học anh, tách hai chân ra khiến cho tiểu huyệt hoàn toàn bại lộ trước mặt anh, duỗi tay tách hai mép âm môi, tận sâu bên trong con ngươi đen láy của Hoắc Mộ hiện lên hình ảnh tiểu huyệt phấn nộn mà đẹp đẽ.
Bộ phận sinh dục cô giống như chiếc bánh màn thầu, cực kỳ no đủ, môi âʍ ɦộ đầy đặn, huyệt thịt không mang màu phấn hồng, mà là đỏ thẫm. Hai ngón tay cô đặt lên hai mép thịt, tách ra hai bên, để thịt non bên trong lộ ra cho anh nhìn, sau đó nở nụ cười hết sức ɖâʍ đãng: "Hoắc Mộ, cậu thấy tiểu huyệt mình đẹp không?Có muốn ɭϊếʍƈ không?Nơi này là âm đế, nó rất mẫn cảm, nó rất muốn bị cậu ngậm vào miệng, còn muốn cậu ʍút̼ nó."
Nói xong, cô càng mở rộng miệng huyệt, ngón trỏ chạm vào âm đế nhô lên, không ngừng đùa bỡn, nắn bóp làm ɖâʍ thủy trào ra càng lúc càng nhiều.
Cô cười mị hoặc, hỏi: "Hoắc Mộ, cậu thấy mình có nhiều nước không?"
Cận Quan Quan nhéo nhéo âm đế, vị trí mẫn cảm bị chơi đùa khiến cô muốn đạt cao trào: "Huyệt mình chảy thật nhiều nước, cậu nhìn đi, ɖâʍ thủy chảy hết xuống mặt bàn của cậu rồi kìa. Huyệt rất ngứa, rất muốn gậy thịt lớn của cậu cắm vào, cậu cắm ch.ết mình đi có được không?"
Sau khi cảm thụ cảm giác sung sướng, cô buông tay, dùng ngón trỏ lúc nãy nhéo lên âm đế, đưa đến chóp mũi Hoắc Mộ cho anh ngửi: "Cậu ngửi mùi tiểu huyệt mình đi. Mùi thế nào?Tay của mình dính đầy ɖâʍ thủy, cậu có muốn ɭϊếʍƈ không? Tiểu huyệt thật ngứa vậy mà cậu lại không thèm ɭϊếʍƈ huyệt cho mình."
Hoắc Mộ nhìn bộ dáng gợi tình của cô, phía dưới đã sưng to tới mức muốn nổ mạnh.
Cận Quan Quan nhìn anh như vậy, liền tiếp tục đùa bỡn chính mình, cô vén áo mình lên, sau đó đó kéo nội y lên. Bầu ngực no đủ lộ ra trong không khí, Hoắc Mộ nhìn bộ ngực cùng hai quả hồng anh màu đỏ tươi đẹp bắt mắt, không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.
Cô vuốt ve ngực mình, miệng phát ra tiếng rên rỉ: "Thật thoải mái. Hoắc Mộ, làm mình, thao ch.ết mình đi!"
Một cô xoa nắn bộ ngực lớn, một tay duỗi xuống hạ thân, ngón tay bắt chước tư thế vận động pít-tông, không ngừng chui vào quấy loạn hoa huyệt mình, liên tục thọc vào rút ra.
Trên bàn anh bây giờ tràn đầy ɖâʍ thủy của Cận Quan Quan.
"Nhanh lên...mình muốn...nhanh thêm chút nữa....."
Cận Quan Quan tự an ủi trước mặt anh, dùng ngón tay đưa chính mình lên cao trào, mỗi khi ngón tay rút ra, ɖâʍ thủy cũng theo ngón tay trào ra, dính lên quần Hoắc Mộ.
Cô say mê, một tay nâng lên cởi áo ngực, rồi đặt nó lên đầu anh.
Anh có thể ngửi được một mùi hương từ ngực cô.
Hoắc Mộ đột nhiên tỉnh táo lại, cả người chìm vào mơ hồ.
Cảnh trong mơ quá chân thật, chân thật đến mức anh còn nghĩ Cận Quan thật sự tự an ủi trước mặt anh.
Lần đầu tiên mộng tinh của anh chính là mơ thấy Cận Quan Quan đang thủ ɖâʍ.
Anh thấy mình sắp điên mất rồi, sao lại thấy cái này?