Chương 26
Đi được một đoạn thì Quân lôi Nhi vào góc khuất, dồn cô vào sát tường, trừng mắt lên:
- Anh ta là ai
- Con của bạn ba mẹ em - Nhi trả lời chẳng chút giấu diếm chỉ riêng bộ mắt hớn hở khi thấy Quân ghen là giấu nhẹm trong bản mặt thờ ơ
- Thế thì liên quan gì tới tới chuyện anh ta dám nắm tay em - Quân gào lên
Ô hô hô …Hóa ra lúc đó anh chỉ thấy Tuấn nắm tay Nhi chứ không thấy lúc Tuấn chụp cánh tay sắp giết người của cô. Nhi cũng không thèm giải thích gì thêm chỉ nhẹ nhàng đặt nụ hôn phớt trên môi Quân rồi chuồn đi tìm Minh để bày ra vẻ mặt sung sướng của mình
Còn Quân sau khi nhận được nụ hôn ấy thì đứng đờ tại chỗ vài giây rồi sờ lên đôi môi và mặt đỏ gay chạy theo biện hộ:
- Em tưởng vậy là anh hết cáu à
- Ờ..chắc vậy!! - Nhi nhìn Quân
- Tha em lần này..Lần sau không có vụ đó đâu nha!! - Quân à ờm cho qua khi thấy Minh lái xe ra
Minh vừa mở cửa xe thì Nhi chụi vào kẹp cổ Minh y như mấy người đô vật Mỹ
- Ặc…Ặc…Anh xin lỗi …Anh không chọc em nữa đâu
Nhi thả Minh ra rồi lôi Quân vào khi anh đang đứng ngoài chứng kiến cảnh ấy
- Sao em đánh anh ấy - Quân lại hỏi
- Tại lúc nãy anh chọc em ấy..Em ấy đang tính đánh thì bị cậu bạn kia ngăn lại - Minh vừa lái xe vừa nói
Ơ…thế nãy giờ anh ghen lung tung à..Hèn gì thấy Nhi cứ khó hiểu sao sao ấy. Anh nhớ có lần ai lấy cái quần anh đem cắt xén hình ngôi sao rồi dán vào cái áo mới mua, thế là anh tìm cô hỏi thì bị cô gầm rú lên: " Bộ nhìn em giống kẻ bệnh hoạn chuyên đi lấy quần người khác cắt xén hình ngôi sao lắm à ". Lúc đó anh chỉ biết co rúm người mà nghe cô mắng, sau đó mới tìm ra thủ phạm là Trung với Nguyên tưởng đồ củ nên lấy ra nghịch..Thế là anh bị Nhi bẹo má giãn ra làm sưng cả ngày trời
- Anh xin lỗi!! Tại anh ghen quá! - Quân chọt chọt hai ngón tay vào nhau, phụng phịu nhìn dễ thương không tả được
- Tha đó!! - Nhi vui vẻ béo nhẹ má anh
- Hai đứa tưởng đây là xe tình nhân chắc - Minh bây giờ mới lên tiếng, mặt anh đen sì
Nhi trừng mắt lên nhìn Minh:
- Giờ muốn cái gì
- Ơ..Dạ.. Em sẽ tập trung lái xe - Minh tởn rồi, không dám chọc cô nữa đâu, quá đủ rồi
~ Ngày khai trường ~
- Nhi ơi!! Dậy em!! Dậy nhanh lên!!- Quân khẽ đẩy nhẹ người Nhi, mấy ngày ngủ chung với Minh riết rồi anh có thói quen dậy sớm theo nên mới đủ tỉnh để gọi Nhi
Cô thì úp gối muốn ngủ thêm nữa, nhất quyết không chịu dậy:
- Không đi học đâu …Em muốn ngủ thêm!!
- Í dà …Dậy nhanh..- Quân kéo chân Nhi nhưng cô lấy hai tay bám vào thành giường - Dậy!! - Quân thở hộc hơi rồi thả hai chân cô ra và đánh vào mông cô 1 cái
Chiêu này hiệu nghiệm à nha …..Bằng chứng là ngay sau cú đánh đó thì cô vội bật dậy ôm mông rồi lườm xéo Quân …Anh cũng đâu ngán gì cái cách này nữa liền búng vào trán Nhi 1 cái rõ đau rồi băm môi chỉ vào nhà vệ sinh
- Hôm nay còn trừng mắt à …Đi soạn sửa, ăn cơm rồi đi học mau
- Nhớ đấy - cô nói vậy chứ toàn đi ngang để không bị đánh
Quân xuống nhà vừa đi vừa nhớ lại cái cảnh cô bật dậy lườm anh nhìn đáng yêu ra phết..Ít khi thấy cô như vậy nên anh để ý rất kỹ. Thấy Quân từ trên lầu đi xuống cứ cười hí hởn Minh phán câu xanh rờn:
- Lên đó bị Nhi đập đầu vào thành giường nên chập mạch rồi à
- Còn đỡ hơn là người bị gì cả mà thần kinh lúc lên lúc xuống!! - Quân đứng đó vờ chẹp miệng tiếc nuối
Mới có mấy ngày từ 1 cậu nhóc đáng yêu mà thành phiên bản Sơn thứ hai trong nhà rồi sao Có điều phiên bản này dễ chịu hơn nhiều. Minh dí Quân vào đến tận bếp vì cái tội dám công kích lại anh
Nhi bước xuống với bộ áo dài thướt tha. Mọi năm thì mặc đồng phục là ổn nhưng năm nay đổi mới, cô không thích cái đổi mới này. Quân và Minh đều thấy đẹp, Nhi hiền hơn trong trang phục truyền thống này, bây giờ nhìn cô mới đúng là người con gái Việt Nam bởi phần tóc đã được nhuộm bằng phấn nhuộm tóc mới nổi, cô muốn thay đổi một xíu trong ngày khai trường
- Em xinh lắm - Quân cười rồi đỏ mặt nhìn cô
- Mới độn lên à - Minh bê đĩa mì ra hỏi câu xanh rờn
Ối giời ơi..Khỏi nói thì cũng biết Minh bị đánh túi bụi rồi sau đó phải ăn cơm với sát khí của Quân, anh không nói thì thôi chứ cứ nói ra thì y như rằng 2 đứa song kiếm hợp bích hành hạ anh. Cuộc đời là bể khổ!!
Lái xe đến trường, Quân vui ra phết …chẳng qua là hôm nay anh phát hiện mình cao lên mấy cm, vui dữ lắm. Đi dạo vài vòng thì gặp Trung, Sơn và Nguyên, anh giơ tay vẫy …Đám kia thấy liền chạy lại nhưng lướt qua Quân và tập trung vào Nhi
- Ô…Heo con mặc áo dài!! - Nguyên xí xợn bị chưởng không thương tiếc
- Sao không bó thêm 1 tí nữa - Sơn đứng ngắn 1 hồi liền chẹp miệng
- Thôi..Khó chịu lắm!! - Nhi nhăn mày, nới ra 1 xíu làm cô khó chịu lắm rồi chứ bó sát thêm tí nữa chắc tiêu luôn
- Qua chụp với tôi một tấm - Trung khoác vai giơ máy lên chụp nhanh trước khi cô kịp phản ứng
Bạn bè cả tuần không gặp mà cứ chăm chăm vào cái bộ áo dài đó là sao Bạn bè gì kì vậy Quân dậm chân phình phịch, má đỏ lên vì tức nhưng có vẻ chẳng ai quan tâm ngay cả người yêu của anh
- Oaoa…Không ai chịu quan tâm tới tôi hết vậy - Quân vờ ngồi xụp xuống ăn vạ
- Bạn hiền đây rồi ….Lùn quá có ai thấy đâu!! - Nguyên ngứa miệng liền nhún vai nói khích
Vừa nghe xong thì Quân chạy lại bóp cổ Nguyên, trên đời này người duy nhất nói anh lùn mà yên thân chỉ có Nhi thôi còn lại thì chẳng ai sống được hết. Trung và Sơn là 2 người hiểu rõ nên chẳng bao giờ dám đụng tới. Nguyên à, coi như số anh xui vậy!!
- Vào khai giảng kìa!! - Nhi lôi Quân ra xa chỗ Nguyên - Còn đâu là Quân mít ướt nữa..Giờ thành Quân hung bạo rồi!!
Giờ khai giảng vào, Nhi và Trung đi vào xếp hàng với lớp. Thật tình, Trung chỉ nhìn ngó khối 10 mà vẫn không thấy Nam đâu, Nhi nhìn thấy nên cười. Sau khi chào cờ rồi nói về năm vừa qua rồi đánh trống khai giảng, bây giờ đến phiên thầy hiệu trưởng lên nói vài lời rồi giới thiệu nhóm thực tập sinh năm nay rồi vào lớp ổn định chỗ ngồi
- Thầy vào!! Thầy vào!! - đứa gần cửa lớp hết lên ổn định chỗ ngồi sau khi thấy bóng dáng 1 người đàn ông ở hành lang
Bước vào thì cả lớp hét lên cả trai lẫn gái, mừng vì không trúng mấy thầy cô gài khó tính mà là 1 người trẻ măng đoán là thực tập sinh
Còn Trung thì há hốc mồm miệng, ai khác ngoài Nam vào đây cơ chứ!! Cậu muốn hộc máu ra ngoài khi Nam bước vào giới thiệu là thầy giáo mới chuyển công tác, hèn gì bài nào Nam cũng biết, bài nào cũng giải thích được …. Cậu ngu lắm mới bị Nam lừa
- Em nào còn thắc mắc về thầy không - Nam cười vui vẻ
- Thầy bao nhiêu tuổi ạ Thầy có người yêu chưa - 1 cô bạn nữ đứng lên hỏi mà mắt sáng rỡ..Tưởng miễn nhiễm chứ ai dè hám trai dễ sợ
Nam cười nhìn Trung làm cậu giật mình quay đi chỗ khác ngắm mây
- Thầy 22 tuổi. Thầy có người yêu rồi!! Người ấy vừa nóng tính lại vừa trẻ con cộng thêm cái bạo thủ nữa
Bạn nữ ấy ngồi xuống trong lòng tiếc hùi hụi nhưng vẫn vui vì được học chung với thầy giáo trẻ. Còn Trung khi nghe Nam nói xong thì mặt đỏ lên vì tức: "Anh được lắm!! Anh lừa tôi! Anh hại đời trai của tôi bây giờ anh còn nói xấu tôi 1 cách công khai luôn sao Anh đi ch.ết đi!!"
Nhi vội cười, cô không nói gì hết. Nhi biết trước vụ này khi thấy tập hồ sơ học sinh được giấu trong vali của Nam khi dọn cái đống lộn xộn của anh. Với lại, nhìn Nam ai bảo học sinh lớp 10 thì cô cùi móng tay
- Hôm nay không học nhé!! Các em có thể nói chuyện nho nhỏ!! - Nam ngồi trên bàn giáo viên rồi cười rói
Trung bước thẳng lên chỗ giáo viên làm cả lớp ngưng hoạt động, cứ mỗi lần Trung không ưa giáo viên nào là phải mời ra ngoài cho bằng được. Giáo viên mới chắc dễ dàng hơn, cả lớp đang sốt vó không biết Trung nghĩ gì mà thầy giáo trẻ hiền lành mà cũng không muốn là sao
- Thầy ơi!! Nãy giờ em không biết thầy dạy môn nào? - Trung cười híp mí làm cả lớp rợn người, nó chứa đầy ám khí
- Thầy dạy Toán với Tin ở lớp em..À mà thầy giao luôn nhé, ban cán sự lớp tự bầu, thầy không can thiệp!! Riêng em đây là lớp phó học tập - Nam cười lại không kém sát khí so với Trung nhìn Trung rồi định cậu làm lớp phó
Lớp học chợt căng thẳng bởi 2 nụ cười ám khí của 2 người ở trên bàn giáo viên, cảm tưởng như ai mất nụ cười trước thì sẽ có chiến tranh xảy ra!! Khai giảng sặc mùi sát khí, nghĩ là thấy không ổn rồi!!