Chương 48: Thiếu nợ
Bá»Âi bàn rất nhanh mang hai ly nðá»Âc cùng thá»±c ÃÂán lên.
Tuá» ÃÂðá»Âng á» ÃÂá»Âi diá»Ân cầm quyá»Ân thá»±c ÃÂán, má» trang ÃÂầu tiên, ÃÂáºÂp vào mắt cô chÃÂnh làgiá á» bên dðá»Âi, Tuá» ÃÂðá»Âng âm thầm khóc á» trong lòng, khách sạn cao cấp quả nhiên khác biá»Ât.
Cô cá» duy trì sá»± bình ténh, ÃÂóng thá»±c ÃÂán lại, ngẩng ÃÂầu nhìn Tiêu ÃÂình yếu á»Ât cðá»Âi:
â Hôm nay em má»Âi, anh cứ tá»± nhiên gá»Âi mónâ
Trong lòng Tuá» ÃÂðá»Âng âm thầm thá» dài, lần trðá»Âc dẫn cô ÃÂi ÃÂn cám, cô cà ©ng ÃÂâu có chá»Ân nhiá»Âu món lắm hán nữa má»Ât món ÃÂn á» ÃÂây giá còn bằng cả bữa cám ngày hôm ÃÂó, cô cầu mong Tiêu ÃÂình gá»Âi ÃÂt thôi, nếu không cô không ÃÂủ tiá»Ân trả.
Tiêu ÃÂình khẽ liếc nhìn Tuá» ÃÂðá»Âng má»Ât cái, anh hái cong môi, giá» thá»±c ÃÂán bắt ÃÂầu gá»Âi món:
â Hai phần hàu nðá»Âng, má»Ât ÃÂéa cua biá»Ân, sò ÃÂiá»Âp, tôm hùm, má»Ât tô canh tháºÂp cẩm, xào chayâ¦.â
Tiêu ÃÂình không chút do dá»± ÃÂá»Âc hết tất cả những món hải sản ÃÂắt nhất trong thá»±c ÃÂán.Càng ÃÂá»Âc sắc mặt của Tuá» ÃÂðá»Âng càng nhợt nhạt nhðng cô ngoài giả bá» bình ténh má»Âm cðá»Âi thì không thá» làm gì khác.
Tiêu ÃÂình má»Ât hái ÃÂá»Âc xong món ÃÂn, Tuá» ÃÂðá»Âng cứ tðá»Âng thế làxong ai ngá» anh còn gá»Âi thêm má»Ât chai rðợu nho Pháp thðợng hạng.
â ÃÂ, cô ấy thÃÂch uá»Âng nðá»Âc ép viá»Ât quất, phiá»Ân cô lấy má»Ât ly, cảm án.â
Tuá» ÃÂðá»Âng ÃÂang bðng ly nðá»Âc trắng phục vụ mang lên chuẩn bá» ÃÂða lên miá»Âng uá»Âng, nghe xong câu nói kia của Tiêu ÃÂình, bàn tay run rẩy suýt chút nữa ÃÂánh rái ly, cô thÃÂch uá»Âng nðá»Âc ép viá»Ât quất bao giá»Â, huhu cái loại quả nháºÂp khẩu giá trên trá»Âi ÃÂó ai màthÃÂch chứ.
Tuá» ÃÂðá»Âng không nhá»Ân ÃÂðợc nữa u oán nhìn Tiêu ÃÂình, không á»Ân rá»Âi, có lẽ cô phải cầu cứu Lily.
Tuá» ÃÂðá»Âng âm thầm lấy ÃÂiá»Ân thoại từ trong túi xách nhá» cô mang theo, ÃÂá»Ânh bụng sẽ gá»Âi tin nhắn cho Lily giúp cô chuyá»Ân khoản, nhðng màngðá»Âi ÃÂàn ông á» ÃÂá»Âi diá»Ân dðá»Âng nhð ÃÂá»Âc ÃÂðợc suy nghé của cô, má» miá»Âng nói:
â Mau cất ÃÂiá»Ân thoại ÃÂi, tôi không thÃÂch ÃÂn cám màsá» dụng ÃÂiá»Ân thoạiâ
Tuá» ÃÂðá»Âng bá» câu nói của Tiêu ÃÂình làm giáºÂt mình, ÃÂiá»Ân thoại trong tay rái xuá»Âng ÃÂất, cô luá»Âng cuá»Âng vá»Âi nhặt lên, nói:
â Em biết rá»Âiâ
Rõ ràng làcòn ÃÂang ÃÂợi món, ÃÂã ÃÂn cái gì ÃÂâu!
Má»Ât lát sau ÃÂá» ÃÂn ÃÂðợc mang ra, Tuá» ÃÂðá»Âng hoàn toàn không có cá há»Âi ÃÂá»Âng ÃÂến ÃÂiá»Ân thoại má»Ât lần nào nữa.
Má»Ât bàn thức ÃÂn ÃÂầy sán hào hải vá» bày ra, Tuá» ÃÂðá»Âng ðá»Âc chừng vá»Âi sá» tiá»Ân trong vàcủa cô, may mắn má»Âi trả ÃÂðợc má»Ât ná»Âa hoá ÃÂán, cô bắt ÃÂầu há»Âi háºÂn lá»Âi má»Âi cám khi nãy á» trên xe.
Vì giá trá» bàn ÃÂn quá lá»Ân, Tuá» ÃÂðá»Âng lại càng tiếc nuá»Âi cho nên sức ÃÂn cà ©ng tÃÂng lên rõ rá»Ât, nhð muá»Ân dùng viá»Âc ÃÂn ÃÂá» quên ÃÂi chuyá»Ân giá cả ÃÂau lòng kia.
Tiêu ÃÂình ngðợc lại rất nhàn nhã, thá»Ânh thoảng má»Âi gắp ÃÂá» ÃÂn lên còn lại ÃÂá»Âu lá ÃÂãng quan sát Tuá» ÃÂðá»Âng ÃÂang ÃÂn ÃÂặc biá»Ât hùng há» á» phÃÂa ÃÂá»Âi diá»Ân.
Gðáng mặt anh có phần dá»Âu lại nhðng ánh mắt lại trá» nên thâm trầm.
Sau lần này ÃÂá» xem cô còn dám má»Âi cám không!
ÃÂợi Tuá» ÃÂðá»Âng ÃÂn xong, Tiêu ÃÂình liá»Ân gá»Âi thanh toán tiá»Ân.
Phục vụ ý vá» nhìn hai ngðá»Âi sau ÃÂó hðá»Âng Tiêu ÃÂình nói:
â ÃÂây làhoá ÃÂán của hai vá»Ââ
Nhðng Tiêu ÃÂình không há» có ý ÃÂða tay nháºÂn hoá ÃÂán màÃÂán giản nói:
â Cô ấy thanh toán. â Rá»Âi hất cằm vá» phÃÂa Tuá» ÃÂðá»Âng.
Ngðá»Âi phục vụ hái kinh ngạc má»Ât chút, sau ÃÂó lại ÃÂi ÃÂến chá» Tuá» ÃÂðá»Âng giá ra tá» hoá ÃÂán.
Tuá» ÃÂðá»Âng có cảm giác trá»Âi muá»Ân sụp xuá»Âng, cô run run nháºÂn hoá ÃÂán, sau khi nhìn rõ con sá» trên ÃÂó thì lại càng sợ hãi, cái này còn lá»Ân hán sá» tiá»Ân trong tài khoản của cô má»Ât chữ sá» không, thôi xong rá»Âi, giá» mànói thiếu tiá»Ân thì cá»±c kỳ mất mặt nhðng màkhông còn cách nào.
Tuá» ÃÂðá»Âng nhìn Tiêu ÃÂình ÃÂang ung dung ngá»Âi kia, cảm thấy anh hôm nay rõ ràng làcỠý ÃÂến khách sạn cao cấp này muá»Ân dá»Âc sạch túi của cô, cái ngðá»Âi này giữ chức vá» CEO thu nháºÂp hàng tháng chắc chắn làcon sá» trên trá»Âi váºÂy màcòn keo kiá»Ât nhð váºÂy.
Vừa nghé ÃÂến Tiêu ÃÂình làtá»Âng giám ÃÂá»Âc, chắc chắn trong ngðá»Âi sẽ mang theo nhiá»Âu tiá»Ân, há»Âi mðợn anh chắc không có vấn ÃÂá» Tuá» ÃÂðá»Âng ÃÂành bá» qua mặt mà ©i nói vá»Âi Tiêu ÃÂình:
â Em không mang ÃÂủ tiá»Ân, có thá» cho em mðợn không?â Dðá»Âng nhð sợ Tiêu ÃÂình không cho còn nói thêm: â Vá» nhàem nhất ÃÂá»Ânh trả lạiâ
Tiêu ÃÂình nhìn cô chằm chằm, Tuá» ÃÂðá»Âng có cảm giác ánh nhìn ÃÂó ngáºÂp tràn sá»± lạnh lẽo, cô bất giác cắn môi.
Cô ÃÂáng thðáng chá» lá»Âi ÃÂáp lại của Tiêu ÃÂình, má»Ât lát sau, cô thấy Tiêu ÃÂình thu lại ánh mắt ÃÂó, thản nhiên lấy vàra rút thẻ ÃÂða cho ngðá»Âi phục vụ, sau khi quẹt xong há» ÃÂða trả lại cho Tiêu ÃÂình, anh ÃÂứng lên hðá»Âng Tuá» ÃÂðá»Âng nói: â ÃÂi thôiâ rá»Âi bðá»Âc ra ngoài trðá»Âc.
Tuá» ÃÂðá»Âng thá» phào má»Ât hái nhanh chóng ÃÂi theo, vào trong xe cô còn vui vẻ nói:
â Cảm án anh, sá» tài khoản của anh làgì, em sẽ gá»Âi lạiâ
Ngðá»Âi ÃÂàn ông ÃÂang lái xe không ÃÂáp lá»Âi cô, qua má»Ât lúc lâu, bá»Âng nhàn nhạt nói:
â Thứ cô mắc nợ tôi, không phải dùng tiá»Ân làcó thá» trả ÃÂðợc.â
Ngữ khàcá»±c kỳ thâm trầm, Tuá» ÃÂðá»Âng má há» hiá»Âu ra hàm ý trong lá»Âi nói của anh, khuôn mặt nháy mắt liá»Ân trá» nên buá»Ân bã.
Anh nói rất ÃÂúng thứ cô nợ anh tiá»Ân không thá» nào trả ÃÂðợc.
Hai ngðá»Âi không nói thêm gì nữa, trá» vá» công ty.
â
Buá»Âi chiá»Âu Tiêu ÃÂình á» vÃÂn phòng xá» lý xong công viá»Âc cà ©ng vừa ÃÂúng lúc tan tầm, Tuá» ÃÂðá»Âng trong khoảng thá»Âi gian ÃÂó ngðợc lại rất nhàn rá»Âi hết ÃÂi loanh quanh lại trong phòng lại ra ngoài lấy càphê mang cho Tiêu ÃÂình nhðng tuyá»Ât ÃÂá»Âi không dám làm phiá»Ân anh làm viá»Âc, cuá»Âi cùng cô không thá» chá»Âu ÃÂðợc nữa lại chạy ra ngoài há»Âi xin Cao Thành má»Ât ÃÂt giấy trắng vàbút chì.
Cao Thành rất hào phóng ÃÂða cho cô cả má»Ât táºÂp dày.
Tuá» ÃÂðá»Âng ôm ÃÂá»Âng giấy ngá»Âi á» sô pha vẽ, ÃÂây làsá» thÃÂch cà ©ng làcông viá»Âc của cô cho nên thái ÃÂá» cô cà ©ng thá»±c sá»± nghiêm túc.
Cô nghé ra má»Ât vài hoạ tiết má»Âi sau ÃÂó phác hoạ lên giấy nhðng ÃÂðợc má»Ât lúc ý tðá»Âng ÃÂá»Ât nhiên ngừng lại, cô cắn bút không biết vẽ tiếp cái gì.
Tuá» ÃÂðá»Âng hái chán nản ngẩng ÃÂầu nhìn vá» phÃÂa Tiêu ÃÂình má»Ât chút sau ÃÂó hình ảnh anh ÃÂang nghiêm túc làm viá»Âc cá»±c kỳ ÃÂẹp rái vào tầm mắt, ánh nắng vàng nhạt bên cá»Âa sá» chiếu vào phủ lên ngðá»Âi anh tầng ánh sáng lung linh thanh nhã, gðáng mặt vá»Âi những ÃÂðá»Âng nét hoàn mỹ ÃÂðợc ánh nắng chạm ÃÂến toả ra sá»± nhu hoàhiếm thấy, bá»Ât ÃÂi vẻ lạnh lùng thðá»Âng ngày, từ ngðá»Âi anh toát ra khàchất mạnh mẽ trầm á»Ân, cho ngðá»Âi ta cảm giác thanh nhã cá»±c kỳ xuất chúng.
Tuá» ÃÂðá»Âng bất chợt nhìn ÃÂến thất thần, anh so vá»Âi nÃÂm nÃÂm trðá»Âc còn có sức hút hán, cô ÃÂá»Ât nhiên nảy ra ý nghé muá»Ân ÃÂða hình ảnh ÃÂẹp ÃÂẽ này vào trang giấy.
Tuá» ÃÂðá»Âng không giá»Âi vẽ ngðá»Âi lắm nhðng không hiá»Âu vì sao, khi phác hoạ ÃÂðá»Âng nét trên gðáng mặt Tiêu ÃÂình nét bút của cô lại ÃÂặc biá»Ât xuất thần, thanh ÃÂáºÂm vừa ÃÂủ, thần thái cà ©ng rất có há»Ân.
â Tóc của tôi ÃÂâu phải nhð váºÂyâ Má»Ât giá»Âng nói bất thình lình ÃÂá»Ât nhiên vang lên phÃÂa sau khiến Tuá» ÃÂðá»Âng giáºÂt bắn, thiếu chút nữa ÃÂánh rái bút.
Không biết Tiêu ÃÂình ÃÂã ÃÂứng á» sau lðng cô từ khi nào, ÃÂang ÃÂða mắt ÃÂánh giá bức tranh của cô, Tuá» ÃÂðá»Âng thấy váºÂy theo bản nÃÂng vá»Âi ÃÂða tay che lại, ÃÂôi mắt to ngáºÂp tràn há»Ât hoảng nhð ÃÂang làm chuyá»Ân sai trái.
â Mau bá» tay ra,â Tiêu ÃÂình ra lá»Ânh.
Tuá» ÃÂðá»Âng sá»Âng chết giữ khð khð lấy.
Tiêu ÃÂình cà ©ng không tức giáºÂn, ÃÂán giản dùng má»Ât tay ÃÂã dá» dàng chế trụ hai tay cô lại sau ÃÂó tay còn lại ÃÂoạt lấy bức tranh kia.
Trong ÃÂầu Tuá» ÃÂðá»Âng xuất hiá»Ân bá»Ân chữ: ÃÂn cðá»Âp trắng trợn!
â Cái ÃÂó do em vẽ!â Cô cá» nói.
Tiêu ÃÂình thản nhiên cuá»Ân tranh lại, nhét vào túi áo vét sau ÃÂó rất tá»± nhiên nói:
â Ngðá»Âi trong tranh làtôi cho nên cái này làcủa tôiâ
Tuá» ÃÂðá»Âng: ââ¦.â
Dù bất cứ thá»Âi ÃÂiá»Âm nào, cô vẫn không có cá»Âa thắng ÃÂðợc Tiêu ÃÂình, sau khi ngá» ra sá»± tháºÂt ÃÂó Tuá» ÃÂðá»Âng cà ©ng không muá»Ân so ÃÂo thêm nhðng nghé lại cô vẫn cảm thấy tháºÂt thiá»Ât, ấm ức nói:
â Ngðá»Âi ta phải bá» tiá»Ân mua bản thiết kế của em ÃÂấy nhéâ Lily từng nói vá»Âi cô có má»Ât chiếc váy dạ há»Âi của â You and meâ từng may mắn ÃÂðợc ÃÂem ra ÃÂấu giá.
â Cô có bá» tiá»Ân mua chá» giấy này không?â Tiêu ÃÂình vừa nói vừa chá» xấp giấy trắng trên mặt bàn.
â Giấy này em há»Âi mðợn Cao Thành!â Giấy thì có liên quan ÃÂến chuyá»Ân này ÃÂâu.
Tiêu ÃÂình nghe váºÂy thì cúi thấp ngðá»Âi, ghé sát vào tai cô, khẽ nói:
â Giấy này không phải của Cao Thành màcủa công ty, màtôi lại làlãnh ÃÂạo ÃÂiá»Âu hành công ty, cô nói xem giấy này của ai?â
Tuá» ÃÂðá»Âng càng nghe càng há»Âi háºÂn, ÃÂáng lẽ cô nên nghé ÃÂến ÃÂiá»Âu này sá»Âm hán, háºÂu quả của viá»Âc so ÃÂo vá»Âi ngðá»Âi này cô nên biết rõ má»Âi phải.
Tuá» ÃÂðá»Âng xấu há» cúi ÃÂầu.
Tiêu ÃÂình trông thấy dáng vẻ này của cô tâm tình bá»Âng tá»Ât lên, môi hái cong lên, ngay cả trái tim cà ©ng trá» nên má»Âm mại, anh lên tiếng gá»Âi:
â Tuá» ÃÂðá»Âng!â
Tuá» ÃÂðá»Âng nghe thấy giá»Âng nói trầm thấp nam tÃÂnh nhu hoàÃÂó thì kinh ngạc ngẩng ÃÂầu nhìn Tiêu ÃÂình, từ khi gặp lại cho ÃÂến nay, anh chða từng dùng ngữ ÃÂiá»Âu ÃÂó màgá»Âi cô màthðá»Âng gá»Âi cả tên há» mang theo sá»± vô tình cùng xa cách.
Cô ngu ngá ÃÂáp lá»Âi:
â Sao?â
Tiêu ÃÂình nhìn cô rất lâu cà ©ng không nói tiếp, ÃÂôi mắt sâu thẳm mông lung chạm vào ánh mắt cô.
â Chá» cần có thá» bất luáºÂn chuyá»Ân gì tôi muá»Ân em ÃÂá»Âu có thá» thuáºÂn theo, những lá»Âi ÃÂó em nói lúc ÃÂó lànghiêm túc ÃÂúng không?â
Tuá» ÃÂðá»Âng bá» câu há»Âi ÃÂá»Ât ngá»Ât của Tiêu ÃÂình làm cho bá»Âi rá»Âi, cô khẽ gáºÂt ÃÂầu.
Từng ngá»Ân sóng dáºÂy lên trong lòng rá»Ât cuá»Âc khiến Tiêu ÃÂình không thá» khắc chế ÃÂðợc nữa, ngang ngðợc ÃÂem Tuá» ÃÂðá»Âng ôm vào trong ngá»±c, xoay ngðá»Âi ngá»Âi xuá»Âng ghế, má»Ât giây sau ÃÂó không há» báo trðá»Âc màcúi ÃÂầu hôn cô. Nụ hôn này cuá»Âng nhiá»Ât nhðng cà ©ng rất dá»Âu dàng không làm ÃÂau Tuá» ÃÂðá»Âng nhð lần trðá»Âc, cô ban ÃÂầu còn sững sá» nhðng vá» sau cà ©ng vô thức nhắm mắt ÃÂá» mặc Tiêu ÃÂình hôn.
Hái thá» của Tiêu ÃÂình bá»Âng trá» nên dá»Ân dáºÂp, trong cá thá» xông lên ham muá»Ân mãnh liá»Ât, bàn tay ÃÂang ÃÂá» á» lðng Tuá» ÃÂðá»Âng cà ©ng khẽ ÃÂi xuá»Âng vuá»Ât ve thắt lðng, ÃÂôi môi di chuyá»Ân xuá»Âng cá» cô ÃÂá»Âng thá»Âi lúc ÃÂó Tuá» ÃÂðá»Âng liá»Ân cảm nháºÂn ÃÂðợc má»Ât cảm giác kì lạ truyá»Ân khắp toàn thân, khoá kéo trên váy của cô cà ©ng bá» kéo xuá»Âng, cô sợ hãi má» mắt:
â Anhâ¦làm gì? â
Nghe thấy giá»Âng nói lắp bắp ngá»Ât ngào kia, Tiêu ÃÂình cảm thấy dục vá»Âng trong cá thá» càng lúc càng khó kiá»Âm soát, anh chặn lại môi của cô, ÃÂem Tuá» ÃÂðá»Âng ÃÂè xuá»Âng sô phaâ¦
Nhðng ngay lúc ấy, Tiêu ÃÂình liá»Ân tinh tðá»Âng nghe thấy tiếng bðá»Âc chân từ phÃÂa cá»Âa, anh vá»Âi ngẩng ÃÂầu, ánh mắt hung dữ, quát:
â LÃÂ ai?â
Tuá» ÃÂðá»Âng bá» tiếng quát của Tiêu ÃÂình làm giáºÂt mình, sau nghe thấy có ngðá»Âi tiến vào, cô vừa hoảng sợ vừa xấu há» nắm chặt góc áo sá mi trðá»Âc ngá»±c Tiêu ÃÂình chôn ÃÂầu trong cánh tay anh không dám quay ra ngoài.
Cao Thành bỠánh nhìn khủng bá» của Tiêu ÃÂình làm cho sợ hãi, anh chá» vào ÃÂða vÃÂn kiá»Ân cần chữ kàcà ©ng không cỠý nhìn lén chuyá»Ân riêng tð của ông chủ.
Anh suy ÃÂoán không há» sai chút nào, ông chủ cùng Helen quả nhiên có quan há» ÃÂặc biá»Ât, anh lại ÃÂi vào không ÃÂúng lúc bắt gặp cảnh tðợng ngðợng ngùng nhð váºÂy.
Anh run giá»Âng nói:
â Giám ÃÂá»Âc, tôi ÃÂem vÃÂn kiá»Ân ÃÂếnâ
Tiêu ÃÂình hái nhÃÂu mày lạnh lùng nói:
â ÃÂá» trên bàn rá»Âi ra ngoài ÃÂi.â
Cao Thành chỠðá»Âc láºÂp tức rá»Âi khá»Âi ÃÂây, không ÃÂầy má»Ât phút liá»Ân biến mất nhð chða từng xuất hiá»Ân.
Vì sá»± xuất hiá»Ân ÃÂá»Ât ngá»Ât của Cao Thành, lý tràcủa Tiêu ÃÂình cà ©ng cháºÂm rãi khôi phục, anh ôm Tuá» ÃÂðá»Âng ngá»Âi dáºÂy, thấy cô vẫn túm chặt áo sá mi của anh thì nhá» giá»Âng nói: â Không sao, anh ta ÃÂi rá»Âiâ
Tiêu ÃÂình chá»Ânh lại váy áo lá»Ân xá»Ân của Tuá» ÃÂðá»Âng, anh kéo lại chá» góc áo bá» cô nắm chặt ÃÂến nhÃÂn nhúm.
Anh nhìn cô má»Ât lúc, sau ÃÂó ÃÂứng lên ÃÂi vá» phÃÂa bàn làm viá»Âc bắt ÃÂầu phê duyá»Ât vÃÂn kiá»Ân.
â Chá» má»Ât lát, xong viá»Âc dẫn em ÃÂi ÃÂn cám.â Tiêu ÃÂình nói
Tuá» ÃÂðá»Âng ÃÂáp lá»Âi, trong ÃÂầu vẫn còn nhá» lại hình ảnh vừa rá»Âi, mặt hái nóng lên, bá»Ân há» trðá»Âc ÃÂây từng hôn nhiá»Âu lần nhðng lần này rất khác, cô bắt ÃÂầu cÃÂng thẳng suy nghé lung tung.
Cho dù Tiêu ÃÂình không nói nhðng anh làm váºÂy vá»Âi cô, có lẽ ÃÂã dần dần không còn tức giáºÂn vá»Âi cô nữa, quan há» của hai ngðá»Âi có thá» sẽ tá»Ât lên.
Thá»±c ra vừa rá»Âi Tuá» ÃÂðá»Âng hoảng sợ nhð váºÂy không hoàn toàn làcó ngðá»Âi tiến vào màvì cô sợ ngðá»Âi ÃÂó làÃÂinh Nhã, nếu nhð cô ấy bắt gặp cô cùng Tiêu ÃÂình dÃÂnh lấy nhau nhð váºÂy, Tuá» ÃÂðá»Âng thá»±c không dám tðá»Âng tðợng tiếp.
â ÃÂang nghé cái gì váºÂy?â
Tuá» ÃÂðá»Âng nghe thấy giá»Âng nói của Tiêu ÃÂình, tim ÃÂáºÂp mạnh má»Ât cái, che ÃÂi hoảng há»Ât á» trong mắt.
Tiêu ÃÂình thấy sắc mặt Tuá» ÃÂðá»Âng trắng bá»Âch so vá»Âi lúc nãy xanh xao hán rất nhiá»Âu liá»Ân ÃÂða tay sá» trán cô.
â Trong ngðá»Âi má»Ât má»Âi sao, mặt nhợt nhạt thế này?â
Sá»± dá»Âu dàng này của Tiêu ÃÂình khiến cho Tuá» ÃÂðá»Âng có chút không tin ná»Âi, rõ ràng má»Âi sáng nay anh còn ná»Âi giáºÂn ÃÂùng ÃÂùng vá»Âi cô váºÂy màgiá» lại ÃÂá»Âi vá»Âi cô nhð váºÂy, Tuá» ÃÂðá»Âng không thá» lý giải ÃÂðợc.
Cô xúc ÃÂá»Âng nói:
â Em không sao, chắc làdo ÃÂói.â
â ÃÂói?â Cái làdo này khiến Tiêu ÃÂình cảm thấy buá»Ân cðá»Âi, trða nay cô ÃÂn má»Ât bữa no nhð váºÂy màgiá» ÃÂã kêu ÃÂói, nhðng anh cà ©ng không há»Âi, vá» vá» ÃÂầu cô nói:
â VáºÂy bây giá» ÃÂi ÃÂn cám, ÃÂứng dáºÂy nào!â
Tiêu ÃÂình ÃÂða tay nắm tay Tuá» ÃÂðá»Âng dẫn cô ra ngoài.
ââââââ-
Tg: Có nhiá»Âu bạn nói vá»Âi tá» rằng truyá»Ân tá» lâu ra chap quá chá» ÃÂến mòn má»Âi, chÃÂnh tá» cà ©ng biết làlâu, có thá» do tá» chða thá»±c sá»± dành nhiá»Âu thá»Âi gian cho truyá»Ân vì thá»±c sá»± cuá»Âc sá»Âng của tá» còn rất nhiá»Âu viá»Âc khác nữa
Cho nên sau khi nghé lại tá» ÃÂã quyết ÃÂá»Ânh ÃÂá» trạng thái on going ( nhð hiá»Ân tại) ÃÂá» má»Âi ngðá»Âi cân nhắc ké trðá»Âc khi thêm vào thð viá»Ân.
Hiá»Ân giá»Â, vá»Âi tá» ÃÂt nhất cà ©ng cần 2 ngày má»Âi xong 1 chðáng (bá» ra khoảng 6 tiếng), ÃÂấy làthá»Âi ÃÂiá»Âm chÃÂm viết nhất, tá» nghé má»Ât phần cà ©ng do công cụ của tá» không phải làmá»Ât chiếc máy tÃÂnh màlàÃÂiá»Ân thoại nên tá»Âc ÃÂá» cà ©ng cháºÂm hán:)
(ÃÂấy làtá» còn muá»Ân tạo ra má»Ât câu chuyá»Ân khác lắm nhðng nghé ÃÂế truyá»Ân này hán má»Ât nÃÂm rá»Âi vẫn chða hoàn thành nên cắn rÃÂng kìm nén:()
Bây giá» làcuá»Âi tháng 9, tuy không thá» chắc chắn ÃÂiá»Âu gì nhðng tá» nghé sẽ cá» gắng ÃÂá» câu chuyá»Ân này ÃÂi ÃÂến há»Âi kết trong nÃÂm nay.
Cảm án!