Chương 8: Hẹn hò

Tôi cứ có cái tậc hay suy nghĩ về quá khứ hồi còn nhỏ với cậu chủ, nhớ năm ấy chúng tôi mới 15 tuổi:
-Cậu chủ em không mặc đâu mà!
-Mặc nhanh lên mày!
-Không mặc đâu mà!
-Tự mày mặc hay để tao mặc cho mày!
-Em mặc em mặc!
-Ngoan!


Vài phút sau cô đã thay đồ xong, ngại ngùng đi ra hỏi ý kiến cậu, mặt đỏ bừng:
-Cậu...thấy sao?
Cô mặc một bộ váy sọc đen trắng trông cute cực!
-Im lặng một hồi...-
-Đ...đẹp...lắm...ắm! Cậu lắp bắp, cúi mặt xuống.
-Cậu ơi...cậu sao lại cúi mặt xuống!
-...
-Cậu ơi!
-...
-Sao mặt cậu đỏ vậy?


-Mày im đi!
------
Cậu dắt Minh Như đến công viên giải trí để đi...hẹn hò nhưng cô hầu ngốc nào biết, chỉ là nghĩ cậu dắt cô đến đây để kí hợp đồng với ông chủ tập đoàn nào đó.
-Huỵch!


Trượt chân cô ngã xuống bậc thang khiến cậu chủ không khỏi ngượng chín mặt vì độ kawaii của nhỏ ngốc.
-Cậu ơi! Đau quá...
Cô ngồi bịch xuống cầu thang, ngước khuôn mặt rưng rưng nước mắt lên nhìn cậu với tình trạng chiếc qυầи ɭót màu hồng mà cậu mua cho nó đã bị lộ ra...
Chuuuuuuuu...💕💕💕


Cậu sớm đã trúng mũi tên tình yêu của nó rồi! Σ>―(〃°ω°〃)♡→






Truyện liên quan