Chương 6: Tiểu thư Fukawa đến trường (Trung)
Xảy ra chuyện gì?
Có người phá quán hả?
Hơi kinh ngạc nhìn quanh bốn phía, tiểu thư Fukawa phát hiện tất cả mọi người trong lớp đều đang sợ sệt nhìn nàng, hơn nữa trên trán còn chảy rất nhiều mồ hôi lạnh. Không chỉ như thế, một vị nữ sinh nhu nhu nhược nhược như một đóa sen trắng ngồi cạnh tiểu thư Fukawa trực tiếp bị dọa hai mắt đẫm lệ, môi run rẩy không nói ra lời, sợ hãi nhìn tiểu thư Fukawa, giống như một giây sau tiểu thư Fukawa sẽ đánh ch.ết nàng —— thật là không hiểu thấu, ánh mắt quá thất lễ rồi, chẳng lẽ nàng là quái vật sao?
Tiểu thư Fukawa kìm lòng không đậu sờ mặt mình —— mặc dù hình dạng âm u của nàng bây giờ không quá đẹp mắt, nhưng tuyệt đối không phải là người quái dị a!
A...
Chẳng lẽ là bị dọa bởi cú đập bàn vừa nãy?
Lá gan quá nhỏ a!
Rất nhanh liền nghĩ tới một lý do hợp tình hợp lý như vậy, mặc dù tiểu thư Fukawa vẫn duy trì hình tượng thiếu nữ bất lương u ám lãnh đạm, nhưng trong lòng nàng lại đang gào thét —— Chỉ là một cú đập bàn mà thôi! Đến mức như thế này sao! Nàng vẫn chưa làm gì a (đã làm rất nhiều)!
# Lập tức, tiểu thư Fukawa liền không vui #
Khóe mắt hơi giật giật, tiểu thư Fukawa cũng không biết nên tỏ thái độ như thế nào.
Bất đắc dĩ, tiểu thư Fukawa chỉ có thể nhìn em gái sen trắng hai mắt đẫm lệ kia, không nói lời nào, lại dọa em gái chảy nhiều nước mắt hơn rồi.
—— Nàng vẫn chưa làm gì a!
"Này... Bạn học Fukawa."
Mà khi toàn trường đều rơi vào cục diện bế tắc quỷ dị này, một thiếu nữ có mái tóc màu bạc tím hơi quăn tươi cười chạy tới.
Thuận tiện nhắc tới, trong Trái Đất song song cực kỳ kỳ quái này, màu tóc của học sinh Khu 11 (có lẽ toàn thế giới) thật là khiến người nghĩ cũng không dám nghĩ a! Trong lần thứ nhất học trung học, tiểu thư Fukawa liền quỷ dị phát hiện, màu tóc của các em gái thật là: Chỉ có bạn không nghĩ tới, tuyệt đối không có bạn không thấy được! Màu tóc đen thuần túy đơn giản nhất kia thật là kỳ trân dị bảo —— thí dụ như trong lớp học này, chỉ có tiểu thư Fukawa là có tóc đen, thật là có thể coi như Phật sống để cung cấp nuôi dưỡng rồi.
# Cung cấp nuôi dưỡng yêu #
—— Này! Đừng spam linh tinh a!
Hơn nữa, vì trăm mối vẫn không có cách giải, tiểu thư Fukawa còn từng cố ý tóm một em gái có màu tóc đại di mụ để hỏi... Bạn đoán nàng nói gì? Vậy mà cmn tất cả đều là trời sinh a! Kèm theo kỹ năng nhuộm tóc! Hàng rào giữa Nhị Thứ Nguyên và Tam Thứ Nguyên đã bị phá a a!
Tóm lại, tóc vàng tóc bạc đều không phải hiếm có rồi, tóc đỏ càng là màu sắc mà các thiếu niên thiếu nữ Chuunibyou thích nhất.
Đương nhiên, còn có người cố ý tìm sư phụ Vương ở cửa thôn để cắt một kiểu tóc kỳ quái, gia tăng tồn tại cảm giác của mình... Nhưng mà, hiện tại, mái tóc màu bạc tím của thiếu nữ trước mắt khiến tiểu thư Fukawa rất mới lạ, hơn nữa kiểu tóc cũng chỉ là tán ra, sợi tóc hơi quăn chắc là quăn tự nhiên chứ?
Chỉ là ——
Một thiếu nữ đẹp như thế gọi mình làm gì?
Dù sắc đẹp ở trước mặt, tiểu thư Fukawa cũng sẽ không biến thành đồ đần, sau đó, nàng lật mắt cá ch.ết, chờ câu tiếp theo của thiếu nữ này.
"Hô..." Thừa nhận lực sát thương cực mạnh của mắt cá ch.ết của tiểu thư Fukawa, giống như thừa nhận "Sức nặng mà sinh mệnh không thể thừa nhận", đầu tiên, thiếu nữ này hít sâu một hơi, nỗ lực vỗ nhẹ cảm xúc sợ sệt của mình —— đoán chừng, dưới "Ánh mắt giết người (?)" của tiểu thư Fukawa. thiếu nữ này cầm lòng không đậu sợ hãi. Nhưng mà, nàng vẫn nỗ lực duy trì âm thanh của mình không run, nói: "Bạn học Fukawa, mặc dù bạn học Mizuno sai trước vì nói xấu cậu... Nhưng mọi người là bạn học tương lai, có thể buông tha cậu ấy một lần sao?"
Thần sắc thành khẩn, ánh mắt chân thành tha thiết, biểu tình đáng thương, thái độ tôn trọng, biểu hiện chủ đề "Bạn học yêu", nếu ở đây có giám khảo, nhất định sẽ cho max điểm!
# Đi nhờ vả người khác phải lộ ngực mới là thường thức a #
—— Này! Lại spam linh tinh rồi!
Phốc!
Té ra em gái sen trắng này có tật giật mình a, thảo nào phản ứng lớn như vậy... Mình chỉ liếc nàng đã dọa nàng chảy nước mắt.
Biết được chân tướng, tiểu thư Fukawa suýt nữa trực tiếp phun ra ngoài.
Đây là clgt?
Hơn nữa, trong lòng em gái kia, nàng đáng sợ đến cỡ nào?
Đáng nhẽ tiểu thư Fukawa định trừng mắt, sau đó lại làm một thiếu nữ bất lương an tĩnh trong thế giới của mình, nhưng nhìn thiếu nữ nhờ vả nhưng lại không lộ ngực kia đang nhìn mình với vẻ mặt khẩn trương —— ánh mắt rưng rưng quá đáng yêu nha. Liên đới tất cả bạn học trong lớp đều yên lặng lau mồ hôi lạnh đang chảy không ngừng, ngay cả em gái sen trắng "Có tật giật mình" kia đều đáng thương nhìn chằm chằm vào mình, trong nháy mắt, tiểu thư Fukawa cảm thấy đau đầu quá —— xem ra nàng không tỏ thái độ là không được, đúng không?
Thật là cmn phiền toái...
Sau đó, không thục nữ chút nào, tiểu thư Fukawa trợn mắt, lạnh giọng nói: "Nếu đánh cậu, cậu sẽ cho tôi tiền?"
"Hử?"
Không chỉ em gái sen trắng, ngay cả thiếu nữ kia đều trừng mắt, dường như chẳng hiểu gì cả.
—— nói cách khác, đánh cậu cũng chả kiếm được tiền tiêu vặt, phí sức mà thôi.
—— hơn nữa, lại giả thuyết rồi, giờ tiểu thư Fukawa còn rất đói... Cậu có cho nàng phí tổn thất khi lãng phí thể lực không?
Nhưng, bày một dáng điệu cao lạnh, tiểu thư Fukawa sẽ giải thích rõ ràng như thế?
Không! Thể!
Sau đó, lại trừng mắt một cách không có hình tượng lần nữa, tiểu thư Fukawa trực tiếp quay đầu, một tay chống cằm, chán đến ch.ết nhìn ngoài cửa sổ —— thuận tiện nhắc tới, vị trí bây giờ của tiểu thư Fukawa chính là "Vị trí của nhân vật chính" trong truyền thuyết, có thể nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ cho đỡ thèm...
# Vì nhịn đói, tiểu thư Fukawa cũng rất liều #
...
Hẳn là ý nói...
—— Chuyện lớn hóa chuyện nhỏ, chuyện nhỏ hóa không có?
Thấy tiểu thư Fukawa "Cao quý lãnh diễm" quay đầu đi, trong lòng mọi người đều yên ổn xuống —— may mắn bệnh của thiếu nữ bất lương này không phát rồ như bọn họ tưởng tượng, bọn họ còn tưởng rằng ngày thứ nhất nhập học liền gặp "Sự kiện bắt nạt trong sân trường" trong truyền thuyết, sau đó còn sẽ khơi ra đủ loại bạo lực sân trường đáng sợ! May mắn tất cả đều là bọn họ suy nghĩ nhiều, thật là đáng mừng a! Đặc biệt là thiếu nữ có mái tóc màu bạc tím hơi quăn kia, càng là may mắn thở dài một hơi, sau đó bày ra một khuôn mặt tươi cười ôn hòa, kéo em gái sen trắng đang ngã trên đất kia lên.
"Họa từ miệng mà ra, sau này phải nhớ nha."
Thiếu nữ ôn ôn nhu nhu dặn dò một câu bên tai em gái sen trắng, làm cho em gái sen trắng cả mặt toàn nước mắt kia trực tiếp gật đầu như gà mổ thóc.
# Kỳ thực, nàng là vô tội #
# Cậu cho rằng tiểu thư Fukawa sẽ tin #
—— không ngờ... Cũng không phải là đứa bé xấu sao?
Nhìn em gái sen trắng đi WC để sửa sang dung nhan, sau đó, thiếu nữ tóc bạc tím kìm lòng không đậu nhìn về phía tiểu thư Fukawa... Nhưng khi thiếu nữ thấy tiểu thư Fukawa đang chán đến ch.ết rung đùi, thật là cực độ không có hình tượng, không có đẳng cấp! Lập tức, thiếu nữ che mặt không đành lòng nhìn thẳng, nàng cảm thấy chính mình thật là nghĩ quá nhiều... Rõ ràng tiểu thư Fukawa này là một điển hình bên trong điển hình của thiếu nữ bất lương trong lớp thì ngủ tan học thì gây chuyện buổi tối không về nhà mà!
Chỉ hi vọng nàng đừng làm nhiều việc ác trong học kỳ này thôi!
# Thiếu nữ đang cầu nguyện #
...
Đương nhiên, tiểu thư Fukawa sẽ không để ý đánh giá của người khác.
Hoặc là nói —— đánh giá càng kém, nàng lại càng hài lòng.
Trước đã nói, tiểu thư Fukawa cũng không muốn kết bạn, bằng không sau khi tốt nghiệp thì xử lý thế nào? Mặc dù thế giới rất lớn, nhưng không thể phủ định tình huống này! Huống chi Khu 11 tương đối nhỏ! Không dám đảm bảo ngày nào đó bạn của tiểu thư Fukawa sẽ thấy tiểu thư Fukawa là thiếu nữ vẫn chưa trưởng thành ở đâu đó...
Tiểu thư Fukawa cam đoan bằng phí nấu ăn của mình!
Thật là khó giải thích!
Trên thế giới nào có hai người giống như đúc? Coi như dùng đặc hiệu dùng MOD cũng không có!
Mặc dù nói đối với tiểu thư Fukawa, chương trình học trung học là trò trẻ con, nhưng vì hôm nay là ngày thứ nhất đi học, tiểu thư Fukawa cũng không định đối nghịch với giáo viên, cho nên cũng không ngủ, tiểu thư Fukawa là "Học! Sinh! Tốt!".
Tốt a tốt a....
Tiểu thư Fukawa thừa nhận mình đang chém gió...
Vừa rồi nói rất êm tai, kỳ thực chính là vì đêm qua được nghỉ, không đi làm tiểu thư ở Kabukicho, cho nên tiểu thư Fukawa cũng không cần ngủ bù trên lớp mà thôi. Kỳ thực, tiểu thư Fukawa vẫn rất hưởng thụ sinh hoạt của học sinh trung học. Mặc dù nghe giáo viên giảng bài rất nhàm chán, nhưng đối với tiểu thư Fukawa luôn bận rộn kiếm tiền để sinh hoạt, khi đi học mới là lúc nhẹ nhõm nhất —— vô luận là trong nghề chính lúc thì nguy hiểm lúc thì nhẹ nhõm kia, hay là khi quần nhau với những khách hàng nữ cực kỳ khó chơi trong hộp đêm, tiểu thư Fukawa đều không cách nào buông lỏng trái tim mình.
# Đều nói rồi, sẽ bị ch.ết vì mệt #
# Bạn cho rằng spam là đùa ư #
Trong trường học, bên người đều là những khuôn mặt tuổi trẻ tràn đầy tươi cười —— tràn đầy tinh thần phấn chấn chỉ có người trẻ tuổi mới có, chỉ nhìn liền có thể cảm thấy mình cũng sẽ bị đồng hóa vậy. Nhìn một chút, tiểu thư Fukawa cũng sẽ cảm thấy, tâm linh đang dần dần suy bại của mình lại phấn chấn lên.
—— kiếm tiền, thật vô cùng mệt mỏi a.
Nghĩ đến số nợ lớn của mình, tiểu thư Fukawa tắc nghẽn cơ tim không dứt, nhịn không được bi thương đỡ trán, kìm lòng không đậu thở dài một hơi.
—— lúc nào sinh hoạt như vậy mới kết thúc?
"Phốc hưu ——"
Ai dám đánh lén giữa ban ngày trong trường học!!
Bên tai truyền tới âm thanh kỳ quái, tiểu thư Fukawa trực tiếp duỗi tay ra —— trong nháy mắt, tiểu thư Fukawa phục hồi tinh thần lại từ trong thế giới của mình. Không nhịn được giật giật khóe mắt, lúc này, tiểu thư Fukawa mới phát hiện mình bắt được một cục phấn, nói cách khác... Bỗng nhiên có chút đau dạ dày, dù muốn trốn tránh thực tế, cuối cùng tiểu thư Fukawa vẫn yên lặng nhìn về phía bục giảng —— quả nhiên, trên bục giảng, cô giáo dạy toán đang nhìn nàng, hơn nữa liên đới cả lớp cũng đang nhìn nàng...
—— Trong ánh mắt của đám vây xem này rõ ràng có sự cười trên nỗi đau của người khác.
# Vui vcl!! #
Rất rõ ràng có thể cảm thấy bọn họ đang điên cuồng spam.
Ai nha, bị bắt vì thất thần ngay trong ngày thứ nhất?
Hiểu rõ đầu đuôi, tiểu thư Fukawa tiện tay ném cục phấn đã bị cắt thành hai khúc đi, cảm thấy không vui, vuốt vuốt cần cổ hơi cứng ngắc của mình.
Rõ ràng mình không ngủ đã là rất tốt với giáo viên, không phải sao?
Vì sao đang ở trong phúc mà không biết phúc?
# Vì sao tiểu thư Fukawa đang tìm đường ch.ết mà không biết mình đang tìm đường ch.ết? #
Có lẽ bị kích thích bởi thái độ hung hăng tiêu cực không coi ai ra gì của tiểu thư Fukawa, gân xanh của cô giáo dạy toán không am hiểu nhẫn nại này hung hăng đập mạnh, sau đó, nàng vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười nghiến răng nghiến lợi nói ra: "Fukawa Ibu đúng không? Vậy thì... Bạn học Fukawa, lên bảng làm bài này giúp các bạn, như thế nào?"
# Cô giáo phát động tuyệt chiêu —— lên bảng làm bài #
# Hiệu quả nổi bật? #
"Phốc phốc phốc."
Trong nháy mắt đó, xác định không phải nghe nhầm, tiểu thư Fukawa nghe được các bạn học chung quanh bật cười, mặc dù một giây sau bọn họ liền lập tức bưng kín miệng mình.
Hình như "Thiếu nữ bất lương = tứ chi phát triển đầu óc ngu si" đã thâm nhập nhân tâm rồi hả?
# Đây tuyệt đối là ác ý đến từ lớp học #