Chương 7
Từ đó về sau, Trang Nghiêm thỉnh thoảng lại xuất hiện trước mặt Tiểu Câu. Đừng nhìn Trang đại thiếu gia bình thường cực kỳ kiêu ngạo, dù sao cũng là con nhà gia thế, “tâm lý học” phát huy đúng chỗ, bỏ đi vẻ kiêu ngạo, lập tức đem lại cho người khác cảm giác thoải mái như cây cỏ đón gió xuân, không quá mấy ngày đã lập lại hòa bình với Tiểu Câu.
Tiểu Câu căn bản không có bạn bè, đột nhiên có một anh hai từ thành phố xuống, tâm tình bình thường cũng trở nên phức tạp, vì vậy xưng hô từ “ngốc x” tự động thăng lên thành “anh Trang Nghiêm”
Ngô Việt trong lòng cũng rất cao hứng, thỉnh thoảng có thể ngắm bạch mã hoàng tử tới tìm em trai mình, nhật ký nhỏ lại được dịp viết thêm vài trang. Tâm hồn YY (tự sướng) của thiếu nữ a! Cứ gọi là văn thơ lai láng ~
Chính là Tiểu Câu có cảm giác Trang đại ca thỉnh thoảng lại đùa nghịch rất lưu manh .
Tỷ như hôm nay, Trang Nghiêm lôi kéo Tiểu Câu vào phòng mình chơi điện tử. Tiểu Câu gần đây rất mê trò chơi điện tử, ngồi trước tivi dùng điều khuyển cầm tay cả ngày cũng không thấy mỏi. Ngược lại bên cạnh là Trang đại thiếu gia chơi một lúc liền chán, nhưng nhìn Tiểu Câu mở to mắt, lông my cong cong, chăm chú điều khuyển nhân vật cũng rất thú vị.
Nhìn xem nhìn xem, ngón tay chui vào trong quần đùi Tiểu Câu sờ soạng. Đùi không nhiều thịt lắm nhưng rất co dãn, thịt bên trong còn rất non, xoa nắn vài cái, xúc cảm thật không sai.
Một bên Trang Nghiêm sờ đến phát nghiện, một bên Tiểu Câu vẫn mặc kệ!
Mặc dù chưa tới 15 tuổi, nhưng không phải đại lão gia cũng là tiểu lão gia a! Sao có thể nhận biết mình đang bị quấy nhiễu ȶìиɦ ɖu͙ƈ như vậy a? Nhưng cậu cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ có Trang Nghiêm thấy cậu chơi chăm chú đến phát ghét, muốn quấy rối.
“Ha ha! Mau bỏ tay ra, sờ vậy khiến em muốn đi tiểu!” Tiểu Câu vừa nói vừa đem móng vuốt sói trên đùi đánh rớt.
Trang Nghiêm vừa nghe lời này, cười đến tục tĩu : “Muốn bắn à?!”
“Cái gì?”
Tiểu Câu thật sự nghe không hiểu. Đứa nhỏ này từ nhỏ đã không có mẹ, lão cha suốt ngày say xỉn, bình thường càng không có cơ hội tiếp xúc với phương diện này, thậm chí ngay cả xuất tinh trong mơ cũng chưa có. Vì vậy màn tấu hài ɖâʍ ô của Trang Nghiêm chẳng khác gì ném đá xuống giếng — không ai hiểu!
Đùa giỡn của Trang đại thiếu gia rơi vào khoảng không, ngược lại khiến tinh thần hắn tỉnh táo. Được! Mình không thể đến nông thôn công cốc được. Phải phổ cập giáo dục sinh lý a! Ai bảo mình từ nhỏ đã phải gánh vác nhiệm vụ xây dựng tổ quốc a !
Thầy giáo Trang duỗi tay dài, trong tiếng oa oa của Tiểu Câu rút dây nối máy chơi game, chọn một đĩa CD tiêu chuẩn cho vào đầu đĩa VCD bắt đầu “dạy học”! Nhưng thầy giáo trẻ tuổi dù sao cũng không có kinh nghiệm dạy học, không biết đạo lý phải tiến hành từng bước, thoáng cái đã khiêu chiến mức độ cao.
Chỉ thấy trên màn hình hiện lên hình ảnh hai gã đàn ông Âu Mĩ cao to cùng nhau lăn qua lăn lại một em trai trắng trẻo, tư thế đa dạng cứ gọi là tầng tầng lớp lớp thay phiên nhau. Lúc đầu Tiểu Câu còn tưởng đây là phim cảnh sát phá án! [ Cuồng : cái này là phim theo hướng quân đội -__- ] trong nội tâm còn đang cảm thán : Người a, phải đi đường ngay a, bằng không cảnh sát nhất định không bỏ qua cho ngươi!
Nhưng mấy người cảnh sát này hành vi cũng quá mức bất chính đi! Quân phục không mặc còn móc lão nhị ra làm gì?!! Tiểu Câu có điểm thấy mình bị lừa gạt, con mắt đăm đăm cùng Trang Nghiêm dán vào TV cảm thấy chần chừ. Rốt cục nhịn không được “A“ một tiếng nhảy lên.
Trang Nghiêm bên cạnh lại càng hoảng sợ : “Tiểu tổ tông của tôi ơi!” giơ tay bịt cái miệng đang lộ ra mấy cái răng trắng của Tiểu Câu, nghiêng tai nghe ngóng động tĩnh bên ngoài, không thấy có tiếng động mới chậm rãi buông tay ra.
“Cái này…… Cái này…… Cái này là cái quái gì?!” Khuôn mặt đen thùi lùi của Tiểu Câu sớm bị biến thành tím.
Thấy Tiểu Câu phản ứng lớn như vậy, Trang Nghiêm cũng có chút ngượng ngùng, liếc mắt nhìn, tức giận nói : “Đồ nhà quê, có cái gì phải ngạc nhiên. Mấy phim này nếu là đàn ông thì đều xem qua!”
Lời này chọc đúng chỗ đau của Tiểu Câu, chính mình không thể đánh mất mặt mũi nông dân trước người thành phố được.
“Ai nói tôi chưa xem, rạp chiếu phim trong thôn thường xuyên chiếu mấy cái này!” Nói lời này, cái eo không tự chủ co rút co rút.
Trang Nghiêm không chuẩn bị tư tưởng, bị nước miếng chính mình sặc nghẹn, đổi thành hắn mặt biến tím .
“Khụ khụ…… Khụ, cái gì mà thường xem, để anh đổi phim mới.” Trang Nghiêm co vai đổi đĩa.
Tiểu Câu đâm lao đành phải theo lao, đành phải kiên trì xem tiếp.