Chương 35

Nhâm Gia Tuệ là một vị công chúa.


So sánh có vẻ dung tục, nhưng sự thực chính là như vậy. Từ thời thơ ấu đã nghe nhạc Chopin như tiếng hát ru, mười hai tuổi thì biết đeo giày Chanel có thể khiến chân nhìn như dài hơn. Những kẻ ngốc khác mới chạm vào trang sức đá quý đã vội vàng muốn đeo vào người, trên cổ cô đã có dây chuyền kim cương.


Gia Tuệ từ lúc sinh ra đã luôn là một người đứng trên người khác.


Nhưng một vị tiểu thư cao quý như vậy khi chọn chồng lại khiến người ta khó có thể tưởng tượng.


Trong thời gian Nhâm tiểu thư du học tại Anh quốc đã gặp gỡ Trang thiếu gia. Ánh mắt u buồn của Trang Nghiêm, râu ria không được cạo sạch lại không hề thô tục, tựa như đom đóm trong đêm tối, mê hoặc vị công chúa sống trong tháp ngà.


Vốn tưởng rằng Trang Nghiêm chỉ là một tên côn đồ trong phố người Hoa, chỉ có thể là nỗi tiếc nuối của tuổi thanh xuân, không ngờ hắn lại là “chân nhân bất lộ tướng”, trong nước có bối cảnh kinh người. Càng khiến Nhâm tiểu thư rơi vào bể tình, lúc đầu là bồng bềnh trôi nổi, sau đó thực sự chìm sâu không thể thoát.


available on google playdownload on app store


Trang Nghiêm ôn hoà, không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh, duy trì quan hệ bạn bè với cô, mập mờ không rõ, tr.a tấn đại tiểu thư đến mức dung nhan tiều tụy.


Về sau Trang Nghiêm rốt cục tới nhà cô cầu hôn, thật sự là khiến cô vui mừng không kể đâu cho xiết! Đồ cưới không cần phải nói, bệnh viện thừa kế của mẹ cô dưới danh nghĩa của hồi môn cứ thế chuyển cho Trang Nghiêm.


Bạn bè đều thầm tiếc cho cô.


Không phải vì Trang Nghiêm không xứng. Nhưng công chúa với lãng tử, mọi người nói có hợp không? Nhất là vị lãng tử kia sống nguội không kị, ăn chơi đàng điếm. Người sáng suốt đều có thể nhìn ra hắn chẳng quan tâm gì tới Gia Tuệ. Nhưng tình yêu vốn không phải chuyện có thể khuyên răn.


Nhâm tiểu thư không chùn bước trước đạo nghĩa, quyết tâm phải gả cho Trang Nghiêm.


Đáng tiếc hôn lễ không được hoàn mỹ, đột nhiên nhảy ra một người đàn ông mắt híp, Trang Nghiêm vừa nhìn thấy y thì giống như trúng tà, vội vàng lôi kéo người đó lên lầu.


Lúc ấy không biết vì sao, mí mắt Nhâm tiểu thư giật giật.


Sau đó Trang Nghiêm rốt cuộc đi xuống, tinh thần hoảng hốt, biểu tình như người mất hồn. May mắn lúc đó cha mẹ đều có mặt, nếu không thật chẳng khác gì người vừa ch.ết cha ch.ết mẹ. Sau khi hôn lễ kết thúc, Trang Nghiêm chỉ quẳng lại một câu : “Anh có việc gấp, em về trước đi!” rồi bỏ mặc cô dâu trốn mất dạng.


Lúc ấy mặt mẹ Trang Nghiêm đen như mực, nhưng cái gì cũng không nói.


Gia Tuệ chợt hiểu : Nhà họ có bí mật, một bí mật mà nàng dâu mới là cô không hề hay biết.


Cùng với ba ngày không thấy bóng dáng chồng, trong lòng cô nổi lên ngọn lửa vô danh.


Đến ngày thứ tư, sau khi nhận một cú điện thoại, Nhâm tiểu thư tức giận đến phát ngất — bệnh viện nhà mình bị Trang Nghiêm không nói một tiếng coi như quà tặng cho người khác! Cho dù có là người rụt rè cũng không thể ngồi yên, cô gọi điện thoại khắp nơi tìm Trang Nghiêm.


Mẹ Trang Nghiêm cũng tức giận mắng con đẻ, gấp đến độ tóc bà lại thêm vài sợi bạc trắng.


Thật vất vả, Trang Nghiêm lảo đảo xuất hiện.


Mặc cho Gia Tuệ nghẹn cục tức chờ hắn giải thích, kết quả người ta không buồn liếc cô một cái, bình tĩnh nói : “Nếu em đau lòng, anh sẽ theo giá thị trường trả lại tiền, sau đó chúng ta ly hôn!”


Nhâm tiểu thư ngược lại hít một ngụm khí lạnh, sao trước kia lại không phát hiện Trang Nghiêm là một kẻ khốn khiếp như vậy chứ!


Mẹ Trang Nghiêm đứng bên cạnh sốt ruột, nghĩ khuyên răn đứa con : “Con nói gì vậy! Nào có người vừa kết hôn đã đòi ly hôn? Đã làm sai còn mạnh miệng!” Nói xong quay lưng về phía con dâu liều mạng nháy mắt với hắn, ý muốn đứa con linh động một chút.


“Mẹ, mắt mẹ bị co giật kìa?”


Mẹ Trang Nghiêm bắt đầu nhìn bốn phía tìm dép lê, sinh đứa con hư hỏng như vậy đúng là tổn thọ mà!


Từ khi quen biết Trang Nghiêm, Nhâm tiểu thư chưa từng chiếm được lợi thế.


Hiện tại trong nhà có hai trưởng bối làm hậu thuẫn, cô cảm thấy an tâm hơn. Nhất định là Trang Nghiêm đang nói nhảm, sao có thể là thật được? Nhưng chuyện kia tuyệt đối không thể phát sinh, bằng không trong nhà có núi vàng núi bạc cũng không đủ cho Trang Nghiêm tiêu xài.


“Trang Nghiêm, anh cũng phải nói có đạo lý một chút mới được chứ, anh không có quyền một mình sử dụng tài sản chung của chúng ta.”


Tiểu công chúa cao giọng lên mặt, lại có vài phần dáng vẻ chị hai.


Trang Nghiêm không thích nghe tiếp, phụ nữ thì nên yếu đuối một chút, cô ta lớn tiếng như vậy là muốn hù dọa ai? Cho là Trang Nghiêm hắn ăn cơm mềm? (ý là sợ vợ, hoặc sống nhờ vào vợ) Mấy năm nay lăn lộn bên ngoài, hắn đã sớm có vương quốc của riêng mình. Cho dù nhà Gia Tuệ có tiền, nhưng nhà họ Nhâm rải sạp quá lớn, chiến tuyến quá dài, đã không thể quay vòng tài chính.


Hiện tại không phải Trang Nghiêm hắn dựa vào Nhâm gia, mà là Nhâm gia không thể rời khỏi Trang Nghiêm.


Lại nói tới cái bệnh viện kia, hừ! Chỉ giỏi làm bộ làm tịch! Thiết bị tiên tiến với lại chả chuyên gia nổi tiếng. Mở bệnh viện như vậy để cho ai xem?


Người có tiền đều thích ra nước ngoài khám bệnh, người không có tiền thì không nỡ bỏ tiền đến đó xem bệnh. Lên không được mà xuống cũng chẳng xong, sắp trở thành ví dụ phản diện cho tiết mục kinh tế và tài chính trên kênh CCTV rồi.


Nhâm gia bọn họ đúng là rất giỏi, ném củ khoai lang phỏng tay này cho hắn.


Vừa vặn tiểu Lý thiếu gia gần đây chú ý tới sự nghiệp y học, tự đưa mình đứng trước họng súng, nhắm vào bệnh viện có tiếng kia, không hề gây khó dễ, ngược lại còn tặng thêm tiền.


Nhưng vừa gặp mặt thì Trang Nghiêm bị Tiểu Câu chọc giận không nhẹ, mấy câu độc ác đều nói ra, trong lòng lại hối hận. Sau đó tranh thủ thời gian gọi điện thoại cho bạn bè trong cục cảnh sát, nhờ bọn họ chú ý dấu hiệu của các du khách Nhật Bản.


Cũng không biết họ Lý gấp cái gì, thấy Trang Nghiêm không để ý tới Tiểu Câu liền tăng thêm ưu đãi, đưa ra một cái giá, giống như bắt buộc cũng phải làm. Trang Nghiêm tranh thủ thuận sườn núi đẩy con lừa, thấy lợi liền thu, tất cả đều vui vẻ.


Vốn kiếm được một món lớn, Nhâm tiểu thư lại chỉ trích hắn. Trang Nghiêm thấy phiền, vung tay nói :


“Không cần nói nữa, ly hôn đi!”


Nhâm tiểu thư lập tức biến sắc. Trong mắt tràn ngập hơi nước, mờ mịt nhìn mẹ chồng.


Chính lúc này, chuông điện thoại của Trang Nghiêm vang lên. Lấy điện thoại ra xem thì thấy số điện thoại bàn.


“Uy, anh về ngay … Tất nhiên phải khóa cửa lại, con mẹ nó đúng là khiến người ta không yên tâm …… Cái gì? Đừng ăn mì tôm! Lát nữa mua canh rùa cho em uống …… Em thì biết cái gì! Thứ đó mới bổ…… Được, anh lập tức về ngay.”


Nội dung cuộc điện thoại, người vợ nghe không hiểu gì, nhưng mẹ chồng nghe xong thì trong lòng tràn đầy mây đen.


Gia Tuệ nghĩ trong lòng : “Không biết là ai? Thái độ không giống nói chuyện với phụ nữ, nhưng chắc chắn người này có quan hệ thân thiết với Trang Nghiêm, bằng không darling của cô cũng không quan tâm người đó như vậy.”


Về phần trăm ngàn ý nghĩ trong lòng mẹ chồng, tùy tiện chọn ra một cái cũng đủ bạo lực.


Trang Nghiêm nháo đến gà bay chó sủa loạn nhà, chỉ vì muốn đi ra ngoài.


Trước khi đi hắn còn nói với mẹ : “Mẹ, con mẹ đau khổ năm năm, còn có người so với con mẹ còn khổ hơn. Là nhà chúng ta nợ cậu ấy, ép tới nỗi con không thở nổi. Nếu mẹ còn muốn đứa con trai này, vậy phiền mẹ hồ đồ một lần, mở một mắt nhắm một mắt cho qua chuyện này. Nếu không cũng không biết con trai mẹ sẽ còn làm ra loại chuyện gì đâu!”


Khiến mẹ hắn tức giận đến toàn thân co rút, hắn mới lái xe rời đi – đi thành nam mua canh rùa a!



Rùa aka vương bát (trong câu “vương bát đản” = tên khốn / kẻ cứng đầu …vv …í ) -> Nghiêm ca “mắng khéo” Tiểu Câu =)) Ảnh mà không khóa cửa thì ẻm đã chuồn từ lâu rồi.






Truyện liên quan

Mẫu Đơn! Dám Cả Gan Câu Dẫn Bổn Vương!

Mẫu Đơn! Dám Cả Gan Câu Dẫn Bổn Vương!

Huỳnh Cơ17 chươngFull

164 lượt xem

Cầu Đánh Dấu Là Sẽ Mang Thai! / Biến Thành Tiểu O Nhãi Con Như Thế Nào Phá

Cầu Đánh Dấu Là Sẽ Mang Thai! / Biến Thành Tiểu O Nhãi Con Như Thế Nào Phá

Thanh Tôn157 chươngFull

5.7 k lượt xem

Câu Dẫn Mỹ Mông Điếm Trưởng

Câu Dẫn Mỹ Mông Điếm Trưởng

Lăng Báo Tư10 chươngFull

130 lượt xem

Toàn Cầu đăng Lục: Biết Kịch Bản Ta đây, Không Gì Làm Không được Convert

Toàn Cầu đăng Lục: Biết Kịch Bản Ta đây, Không Gì Làm Không được Convert

Nịnh Mông Phao Diện1,634 chươngDrop

113.2 k lượt xem

Địa Cầu Đánh Dấu Mười Năm, Ta Vô Địch Rồi Convert

Địa Cầu Đánh Dấu Mười Năm, Ta Vô Địch Rồi Convert

Đồng Thiên Đỉnh152 chươngTạm ngưng

16.6 k lượt xem

Bắt Đầu Toàn Cầu Đánh Dấu 300 Thành Convert

Bắt Đầu Toàn Cầu Đánh Dấu 300 Thành Convert

Minh Địch348 chươngDrop

13.2 k lượt xem

Địa Cầu Đánh Dấu Một Trăm Năm, Trên Đời Vô Địch Convert

Địa Cầu Đánh Dấu Một Trăm Năm, Trên Đời Vô Địch Convert

Tiểu Tiểu Yêu Tiên692 chươngFull

78.3 k lượt xem

Cực Độ Câu Dẫn: Tiểu Hàng Nát, Thao Chết Ngươi Convert

Cực Độ Câu Dẫn: Tiểu Hàng Nát, Thao Chết Ngươi Convert

Phục Vân41 chươngFull

28.2 k lượt xem

Dâm Đãng Câu Dẫn (Np, Tình Dục, Dâm Loạn ) Convert

Dâm Đãng Câu Dẫn (Np, Tình Dục, Dâm Loạn ) Convert

Nhị Hóa Nhị Hóa18 chươngFull

3.6 k lượt xem

Toàn Cầu Đăng Lục: Chỉ Có Ta Lựa Chọn Hồng Hoang Thế Giới Convert

Toàn Cầu Đăng Lục: Chỉ Có Ta Lựa Chọn Hồng Hoang Thế Giới Convert

Phục Hợp Kết Cấu Hóa246 chươngTạm ngưng

22.8 k lượt xem

Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!

Giáng Hàm536 chươngFull

4.2 k lượt xem

Tất Cả Mọi Người Muốn Câu Dẫn Lão Bà Của Ta [ Thiên Tai Độn Hóa ]

Tất Cả Mọi Người Muốn Câu Dẫn Lão Bà Của Ta [ Thiên Tai Độn Hóa ]

Hải Đại Nhân105 chươngFull

1.9 k lượt xem