Chương 8: Đến công ty, đánh bay hồ Ly tinh (2)
Author: Trịnh Sảng
Lại Sơ Tuyết nũng nịu dựa vào người ba ba tuấn tú của mình, đôi mắt híp lại. Nhìn mèo nhỏ nhà mình thỏa mãn xoa bụng, Lại Sơ Cuồng vui vẻ mỉm cười. Hắn cảm thấy bảo bối nhà mình ngày càng ỷ vào hắn hơn rồi, điều này hắn thực thích. Dịu dàng xoa cái bụng nhỏ đang ưỡn ra, lải nhải nói: "Bảo bối, có dễ chịu hơn chút nào không? Ba đã nói là con phải ăn uống vừa đủ rồi mà, con mà cứ như thế này chắc chắn sẽ bị đau bao tử. Lúc đó bác sĩ sẽ cắm ống tiêm vào mông con, thế nào, bảo bối, con có sợ không?"
Ách, Lại Sơ Tuyết ngu ngơ nhìn cánh môi quyến rũ của ai đó đang lải nhải liên hồi. Người này ở trước mặt con gái đúng là không con phong phạm gì nữa rồi. Mặt mũi vứt sông vứt biển.
"Con mới không sợ đâu." - Cô nâng mặt, biểu tình đáng yêu nói.
"Bảo bối, đừng tức giận, là ba sợ con sẽ bị đau bao tử." - Lại Sơ Cuồng thấy khuôn mặt mũm mĩm của bảo bối quay đi liền nghĩ Lại Sơ Tuyết giận mình, tay chân rối thành một đoàn, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.
"Cốc...cốc"
"Boss, tôi có thể vào trong không?" - giọng nói mềm mại của phụ nữ nhanh chóng rót vào đôi tai thính của Lại Sơ Tuyết. Cô nhăn mi, môi nhỏ bĩu ra, trong giọng nói có mấy phần khác thường: "Ba, người ta đang đợi ở ngoài cửa kìa."
Lại Sơ Cuồng không biết bảo bối nhà mình bị làm sao, rõ ràng vừa nãy còn vui vẻ lắm cơ mà, sao bây giờ lại giống như tức giận vậy? Hắn nhẹ giọng nói: "Nếu con muốn ba sẽ cho cô ta vào, nếu không thì cũng không cần."
Hắn không mấy để ý đến việc này lắm, bình thường các thư kí đều sẽ do thư kí trưởng tuyển, anh cũng không muốn biết và cũng không cần biết. Nay khi nghe thấy giọng nói của cô ta bảo bôi liền tức giận, nhất định là cô ta đã chọc vào bảo bối rồi. Ừm, đúng vậy...
"Boss, tôi vào trong nha."
Thanh âm mềm mại chưa kìa, nũng nịu chưa kìa, đây nhất định là hồ ly tinh rồi - Lại Sơ Tuyết thầm nghĩ.
Người quả nhiên như giọng. Thân hình yểu điệu của cô thư kí xuất hiện trước cửa, áo sơ mi trắng mỏng dính bao bọc lấy bộ ngực như sắp bung ra đến nơi, cái rãnh sâu hun hút đầy quyến rũ bại lộ, bộ váy công sở cộc tỡn được xẻ hai bên, chân dài đung đưa bước vào. Khuôn mặt xinh đẹp được bao bọc kĩ lưỡng bỏi một lớp phấn dày, đôi môi đỏ rực, mắt hẹp dài liếc qua người Lại Sơ Cuồng, không chút để ý mà nháy nháy.
"Ba, cô này bị đau mắt hột sao ạ? Con thấy mắt cô ấy cứ giựt giựt liên hồi." - Thanh âm non nớt mềm mại. Lại Sơ Tuyết uể oải tựa vào người ba mình, trên mặt là biểu tình khó hiểu cùng tò mò.
"Như bảo bối nói, cô ta đúng thật là bị đau mắt hột." - Dịu dàng mỉm cười với cô một cái, đôi mắt lạnh băng nhìn thẳng vào cô thư kí trước mắt.
Thư kí nào đó giống như không biết Boss Lại của chúng ta tức giận, khi nghe thấy câu nói của Lại Sơ Tuyết cơ mặt liền vặn vẹo liên hồi, nhưng mắt vẫn cứ giật điện với Boss Lại. Biểu tình mềm mại, quyến rũ.
"Boss, thư kí Trần nói em vào đây đưa bản kế hoạch tháng này ạ." - Ưỡn ẹo đến trước mặt hắn, bộ ngực cao vút dí xuống gần chỗ hắn, váy công sở theo động tác của cô nàng mà vén cao lên vài tấc, trực tiếp nhìn thấy qυầи ɭót màu đen quyến rũ.
Lại Sơ Tuyết nghiêng đầu, đôi mắt nhìn thẳng vào cái rãnh màu trắng mềm mại của cô nàng, trong lòng cảm thán một hồi: Hazz, cô gần như nhìn thấy cả chiếc ɖú rồi, nụ hoa đỏ hồng cô còn có thể nhìn thấy nữa là...
"Bịch, rầm."
Lại Sơ Cuồng đen mặt, duỗi thẳng chân ra đạp thật mạnh vào thân thể mềm mại, cô nàng như đống thịt sống lao thẳng vào tường.
"Aaaaaaaaaaaaaaa"
"Cút" - Lại Sơ Cuồng lạnh giọng.