Chương 37: Không phải sự thật
Tên thái giám bước lên phía trước, nhấc cây dùi lên và gõ và cái trống 3 cái thật to, thật mạnh rồi vỗ một tràng dài càng ngày càng nhỏ dừng, dứt tiếng trống tên thái giám cất giọng nói lảnh lót kém phần đập vào mặt người ta của hắn lên: “Chủ đề phần thi hội hoa này là “không phải sự thật”.
“Hã, không phải sự thật là cái gì, hoàng cung đây là muốn chơi các thí sinh sao, không phải sự thật là sự giả dối, mà giả dối thì làm sao mà vẽ”
Không hổ danh là họa thần, Ly hoàng tử đặt ngòi bút lên đã vẽ ra những cánh rừng xanh bát ngát, những đốm nâu khô khốc của gốc cây và dòng suối kế bên như đang chảy. Bức tranh hoàn toàn chuyển động, càng vẽ càng thật, càng vẽ càng động.
“Không hổ danh là Ly hoàng tử, chỉ cần đặt bút đã vẽ ra được kì tích”- Mọi người đều tấm tắc khen ngợi.
Phía bên này Thục hoàng tử đang vẽ một ngôi nhà được lợp bằng rơm, toát lên một vẻ nghèo khó khốn khổ, phía dưới nhà có ông quan đang chồng chất 1 đống vàng, đằng xa xa những người nông dân đang nghỉ ngơi giữa đồng lúa.
Tấn hoàng tử ôn hòa hơn một tí, tay vẽ lên vũ bão, một cơn gió mạnh lùa đến một bức tường, rơm bay đi nhưng đằng sau nó là một bức tường dày và vững chắc.
“Nhìn kia, Chu hoàng tử không phải vẽ 1 cặp vợ chồng đang hạnh phúc bên nhau đó sao”
Tất cả mọi người đổ dồn ánh mắt về Chu hoàng tử
Chủ hoàng từ vẽ một ngôi nhà, ở ngoài người vợ chỉnh y phục cho chồng, chuẩn bị tiễn chồng đi nhưng phía trong nhà có một người đàn ông đàn cởi trần, ngồi đó chờ sẵn.
Cả 4 vị hoàng tử, ai cũng vẽ nên những bức tranh sâu sắc và vô cùng đúng chủ đề.
Tuy chỉ có Hàn Ngọc, nàng chỉ vẽ nên những vòng tròn đơn giản và một số hình thù kì là mà ai cũng không hiểu nàng đang làm gì
“ Không phải ả ta bí quá hóa bừa, vẽ lộn xộn sao”- Vương Chiêu Nghi thắc mắc nhìn Lý Chiêu Nghi. Lý Chiêu Nghi mỉm cười, không nói nhưng đôi mắt lại ẩn chứa một sự hả hê. Có lẽ đây là giây phút nàng chờ đợi từ rất lâu.
Hiền Phi từ trên cao nhìn xuống, đôi môi đang uống miếng trà bỗng nhiên sặc sụa, nàng cười không ra tiếng nhưng ai cũng đang nhín thấy nàng thật sự rất hạnh phúc khi xem tác phẩm của Hàn Ngọc.
“ Hàn tiệp dư, nàng đang vẽ cái gì đó”- Hoàng thượng gặn hỏi nhưng Hàn Ngọc chỉ trả lời qua loa “đôi lúc mắt thường nhìn vào chưa chắc đã là sự thật”. Câu nói của nàng đang ám chỉ đề bài, lời nói logic đến nỗi không ai có thể phản bác lại.
“Thời gian kết thúc”- Tên thái giám với cái giọng gà bóp cổ kia quát to khiến Hàn Ngọc giật mình, xém xíu nữa là theo thói quen quăng cây cọ vào mặt hắn.
“Hãy thuyết minh tác phẩm của các ngươi đi”- Hoàng thượng ra lệnh
“ Dạ thưa hoàng thượng, thần vẽ một cánh rừng xanh bát ngát bên ngoài nhưng bên trong thì khô khốc, nước gần như vậy vẫn không thể tiếp nước, quan gần như vậy vẫn không lo đủ cho dân, đó là sự thật trong giả dối”- Ly hoàng tử nói xong toàn trường đều khen ngợi không ngớt.
Bức tranh của Ly hoàng tử xét về hồn đã hơn xa các bức tranh còn lại, kể cả đường nét hay màu sắc, tất cả đều đẳng cấp hơn rất nhiều.
“Còn thần, thần vẽ một mái nhà tranh nơi tham quan đang ở, phía sau lớp lá của mái nhà là cả đống vàng hắn chất, người dân thì ngoài đường nghỉ ngơi con hắn bên trong đếm tiền, ăn chơi, đó chẵng là phải là giả dối”- Thục hoàng tử
“ Hay, quả thực rất hay, những tên tham quan này phải diệt hết chúng”- Nhiều người tỏ ý kiến tán đồng
Mọi người bắt đầu quay sang nhìn Tấn hoàng tử, Tấn hoàng tử gằn giọng, trả lời
“Thần vẽ một chiếc tường tưởng chừng như dễ dàng bị xô ngã, nhưng dù gió mạnh thế nào cũng chỉ thổi được vẽ bề ngoài của bức tường. Đây chẵng phải là giả dối trong quân nhân, giả yếu tưởng thua để nắm giữ càn khôn”
“ Đúng, rất đúng a, nhiều người tưởng chứng kẻ địch yếu, chủ quan nhưng sau cùng mới đón nhận một kết quả thật bất ngờ”
“Còn thần đơn giản chỉ vẽ vợ chồng tưởng chừng như đang hạnh phúc kia, cô vợ thì chỉnh tác phong cho chồng, chuẩn bị tiễn chồng đi xa và chuẩn bị cô ta sẽ xà vào lòng người đàn ông khác”
Tất cả mọi người vỗ tay thật lớn và đúng như hoàng thượng đã dự đoán, tất cả mọi người quay sang nhìn tác phẩm của Hàn Ngọc với một đôi mắt triều mến, tràn đầy sự hân hoan để chào đón câu trả lời từ phía Hàn tiệp dư.