Chương 25: Trở về
Năm năm sau
Minh Quân sau khi học hết THPT mở một của hàng trang sức vàng bạc đá quý. Nhờ đầu tư từ nước ngoài bây giờ đã thành chuỗi cửa hàng lớn phủ khắp Việt Nam và nước ngoài, cùng phương thức Makettinh mới mạo hiểm nên rất được khách hàng đón nhận.
Điều duy nhất không hợp lý ở đây là không bao giờ bán hàng của Kim Tín. Không phải do ân oán giữa hai nhà Hoàng Vũ bởi việc hợp tác làm ăn mua bên nào bán bên nào không phải do cậu chịu trách nhiệm, mà là người mà cậu hợp tác Louis Diamond.
Đây cũng là mối lo lắng của Kim Tín. Chuỗi của hàng kia gần như độc chiếm nửa thị trường nhưng lại không bán hàng của họ, mối lo đè nặng lên vai tổng giám đốc tân nhiệm Vũ Minh Tường.
Sau năm năm, một khoảng thời gian đủ để thao luyện một con người. Minh Tường không còn là một chàng thanh niên nhiệt huyết nữa, bây giờ trong hắn chỉ còn thủ đoạn thương giới làm cách nào để nuốt chửng một công ty hay bất cả thứ gì đó để loại bỏ nhưng vật cản đường. Hán đã tránh hết cỡ không muốn động vào Minh Quân nhưng dưới áp lực từ thị trường, không thể không động thủ.
Provence – Pháp
Giữa thành phố hoa oải hương là một trang trại rượu vang, trong đó có Minh Quân, Minh Hoàng (Hugo) – ông chủ của Louis Diamond cùng một cô gái. Đó chính là một gương mặt quen thuộc Mai Anh
- Anh Minh Hoàng, xem em vẽ này bộ trang sức này thiết kế dựa trên hình dáng của hoa lavender đó – Mai Anh
- Ừ đẹp lắm anh nghĩ không biết lợi nhuận quý tới sẽ tăng bao nhiêu nha – Minh Hoàng
- Sau này có phá sản thì mình chị cũng nuôi đủ hai anh em em rồi – Minh Quân
- Quân, em dám tròng chị, chị cho em biết tay
Vậy là hai chị em đuổi nhau chạy quanh cánh đồng hoa lavender, anh trai cả ngồi trong can nhà nhỏ nhì ra. Cảnh thật hài hòa, thật đẹp nhưng cũng thật mong manh.
Sau khi tai họa sảy ra hai chị em Minh Quân mới biết có một người anh trai. Minh Hoàng hơn Mai Anh 3 tuổi. Năm đó mẹ Minh Hoàng là đi du lịch, trùng với đó là chamẹ Mai Anh cũng đi hưởng tuần trăng mật. vì ở phòng khách sạn cạnh nhau, lại thêm tố đó uống nhiều rượu nên mẹ Minh Hoàng đã vào nhầm phòng chaMai Anh, ngủ nhầm giường, sinh nhầm một đứa con, là Minh Hoàng. Mẹ Mai Anh cũng biết chuyện, nhưng cả hai bên đều có ém nhẹ đi không ai truy cứu trách nhiệm.
Nhiều năm sau khi sinh ra Minh Hoàng mẹ anh gặp khó khăn, chaMai Anh đều giúp đỡ, mẹ Mai Anh cũng không nói gì, bời vì dù sao cũng là con của chồng mình ông ấy khô thể bỏ bơ. Cha Mai Anh cũng biết là sai lầm của ông nên rất yêu thương và trung thủy với vợ mình.
Ba người lớn muốn dấu mọi truyện nhưng đến khi nhà họ Hoàng gặp chuyện thì mới vỡ lở. Minh Hoàng vì trả ơn ngầm chăm sóc cũng là tình cảm với hai người em cùng cha khác mẹ nên giúp đỡ Mai Anh cùng Minh Quân sau khi gia đình gặp nạn
Trở lại nông trại ở Provence
- Hai chị em đuổi nhau chưa mệt à, anh thấy đói rồi đó – Minh Hoàng
- Lần này là nể anh cả không chị không tha cho em đâu – Mai Anh
- Dạ dạ lần sau em không dám nữa đâu – Minh Quân
- Thôi em vào nấu bữa tối đây anh cả giúp em dạy dỗ thằng nhóc này đấy nhá – Mai Anh
Mai Anh đi vào nhà để lại hai anh em trai ngôi dưới mái hiên nhì về phía chân trời.
- Anh cả em nghĩ chúng ta nên đưa chị về Việt Nam
- Em nghĩ như vậy sao, anh nghĩ Mai Anh không muốn về nơi đó đâu
- Nhưng bệnh của chị, em nghĩ nếu không tìm về Việt Nam thì bệnh của chị sẽ không khỏi được
- Cứ như vậy không phải đang rất tốt sao
- Không tốt chút nào
- Không sao nếu Mai Anh không khỏi bệnh chẳng lẽ hai anh em chúng ta không chăm sóc nổi nó
- Anh không hiểu, cứ giữ chị ấy ở đây không phải là cách
- Nhưng em muốn em ấy vè Việt Nam lại chịu đau khổ lại thương tích đầy mình sao
- Anh sao không biết ở đây chị ấy còn đau khổ hơn sao, khúc mắc trong lòng chị chỉ hắn mới gỡ bỏ được
- Thôi được cứ như em nói đi để cho em ấy về